Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 1351 - Chương 1382: Miễn Phí

Chương 1382: Miễn Phí Chương 1382: Miễn PhíChương 1382: Miễn Phí

"Bệ Hạ, Văn Thánh được tính là Thánh Nhân sao?"

Nhan Tử An mong đợi hỏi.

Vũ Trụ Giải Trí treo trên đầu mỗi chiến sĩ đị tỉnh một lưỡi kiếm, chỉ cần có cơ hội thì có ai mà không muốn thoát khỏi bọn họ để giành lấy tự do.

Lần này chiến trường dị tỉnh có độ khó cực cao, tình huống cực quỷ dị, hoàn toàn phá vỡ quy tắc đã được thiết lập của chiến trường dị tỉnh trước đó.

ở tất cả các lần chiếu lại trước đó, tất cả các kinh nghiệm ở đây đều biến thành bọt nước, thậm chí ngay cả danh sách top mười cũng bị hủy bỏ.

Chiến trường dị tỉnh biến thành một trò chơi mới, không có chiến sĩ dị tỉnh nào có thể đoán trước được tương lai sẽ phát triển như thế nào...

Điều khiến Nhan Tử An và Phùng Hiên cảm thấy quái lạ là Đỗ Cách công khai nói muốn khiêu chiến ranh giới cuối cùng của Vũ Trụ Giải Trí, thế mà Vũ Trụ Giải Trí không hề có bất cứ phản ứng nào, chuyện này đã cho bọn họ một tia hy vọng.

Lỡ như xảy ra thì sao?

Thử một chút miễn phí...

"Tính."

Đỗ Cách nhẹ gật đầu khẳng định.

Lập tức Nhan Tử An trở nên kích động, hắn dập mạnh đầu xuống đất:

"Nhân Hoàng bệ hạ, nếu một ngày nào đó thật sự Tử An có thể thông qua chuyện này mà thoát khỏi được sự kiểm soát của Vũ Trụ Giải Trí, nhất định sẽ đi theo làm tùy tùng cho ngài, vì Nhân Hoàng nguyện đầu rơi máu chảy."

Thật sự muốn đầu rơi máu chảy sao, ngươi không muốn dùng tên của mình trên chiến trường dị tỉnh!

"Cũng không cần đến nỗi đó, nếu thật sự có thể thành Thánh là do vận khí và sự cố gắng của bản thân ngươi, ta cũng chỉ có đóng góp nhất định trong đó thôi chứ không phải là chủ yếu..."

Đỗ Cách khẽ cười, cũng không vạch trần hắn mà ngược lại còn động viên hắn một câu.

Đại ca không cười nhị ca.

Mỗi một người đều đang sống vì mình, nếu hắn có thể dùng hai tay để chuẩn bị thì đương nhiên người khác cũng có thể.

Suy cho cùng thì chẳng qua chiến sĩ dị tỉnh là một đám người đáng thương...

Dựa vào năng lực càng ngày càng cao nên cách cục của Đỗ Cách cũng càng ngày càng lớn.

"Thừa tướng, biển rộng đến nỗi có thể chứa hết mọi con sông, Nhân tộc cần phải dung nạp tất cả mới có thể đứng vững trên thế giới."

Đỗ Cách trấn an Nhan Tử An rồi lại chuyển sang Trì Mục Chỉ nói:

"Đừng có ác cảm với đám người Nhan Tử An vì thân phận của họ. Lần này Phùng Hiên và Nhan Tử An lập được công lớn, bên trong phạm vi chức trách của ngươi có thể dành sự quan tâm thích hợp cho bọn họ, bọn họ cũng có thể là tấm gương sáng cho Nhân tộc chúng ta."

"Tuân lệnh Nhân Hoàng." Trì Mục Chi vô cùng cung kính nói. ...

Sắp xếp xong nhiệm vụ, chờ cho tất cả mọi người lui ra hết, Đông Hoa Đế Quân mới hỏi:

"Tiền bối, với lực triệu hồi của ngươi thì chỉ cần hô lên thì có thể tập hợp tất cả chiến sĩ dị tỉnh lại, vậy ngươi dùng nó đi!"

"Không sai, chính xác là ta có năng lực như vậy."

Đỗ Cách nhìn về phía Đông Hoa Đế Quân rồi nói:

"Nhưng ta không thể làm như vậy."

"Tại sao chứ?"

Đông Hoa Đế Quân hỏi:

"§o với việc tập hợp sức lực đủ châu để giúp bọn họ trưởng thành, chẳng phải việc sao chép pháp tắc trên người bọn họ sẽ dễ hơn sao..."

"Đông Hoa đạo hữu, dục tốc bất đạt."

Đỗ Cách mỉm cười:

"Có lẽ ngươi quên rồi, mỗi một hành động hay lời nói của các chiến sĩ dị tỉnh đều nằm dưới sự giám sát của Vũ Trụ Giải Trí. Sở dĩ trò chơi này vẫn còn diễn ra đến bây giờ là vì bọn họ trò chơi này vẫn còn không thoát khỏi tầm kiểm soát của bọn họ."

Hắn ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời:

"Trong mắt bọn họ thì bất luận là ngươi, ta, hoặc là Tiên Đế, còn có đám người chiến sĩ dị tinh nữa, tất cả đều là dế ở trong bình, là những tên chó săn gà chọi bên trong đấu trường. Bọn họ ở bên ngoài đứng xem chúng ta chém giết, tranh đấu mà cảm thấy rất thú vị, cho nên mới để cho trò chơi này tiếp hành tiếp..."

Trong nháy mắt, sắc mặt của Đông Hoa Đế Quân trở nên vô cùng khó coi.

Lúc này hắn mới nhớ ra đám người của Vũ Trụ Giải Trí là người nắm giữa pháp tắc, tùy ý chơi đùa với những pháp tắc đang tồn tại, cần hoá thân Thiên Đạo hao tốn rất nhiều công sức để đối phó.

Ở vị trí cao trong thời gian dài đã khiến hắn quên mất bản thân mình cũng là một quân cờ.

"Đông Hoa đạo hữu, ngươi cảm thấy là một trò chơi như thế nào mới có thể tiến hành kéo dài tiếp đây?"

Đỗ Cách hỏi.

Đông Hoa Đế Quân nhìn Đỗ Cách, sắc mặt như tro tàn nhưng không nói gì.

"Thật thú vị, đoán không ra hướng phát triển của kịch bản."

Đỗ Cách mỉm cười, hắn tự hỏi tự trả lời:

'Sở dĩ hiện tại bọn họ tha cho ta là bởi vì bọn họ còn muốn nhìn thấy kết quả. Bọn họ không biết lời ta nói là thật hay giả. Cái gọi là thành Thánh thì có thể thoát khỏi sự khống chế của Vũ Trụ Giải Trí, cái gọi là ta chính là hoá thân của Thiên Đạo vì kiếp luân hồi mà xuất hiện, chủ động vào cuộc để đoạt lấy từ khóa. Theo như bọn họ nghĩ thì đó chỉ là những lời nói dối xằng bậy mà ta bịa ra để lừa dối các ngươi, cố gắng mang lại lợi ích lớn nhất cho ta, là thủ đoạn để ta giành được thắng lợi sau cùng..."
Bình Luận (0)
Comment