Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 1378 - Chương 1409: Bảo Vệ

Chương 1409: Bảo Vệ Chương 1409: Bảo VệChương 1409: Bảo Vệ

Đỗ Cách nhìn thấy Thái Huyền Đế Quân bỏ đi, nét mặt hắn nghiêm túc, hắn cúi đầu nhìn mọi người đang hốt hoảng bỏ chạy bên trong thành trấn rồi nói:

"Trẫm chính là Nhân Hoàng Hiên Viên thị, Thái Huyền Đế Quân là thủ hộ của Trung Cực Thiên Châu nhưng tu hành huyết pháp đã nhập ma, hắn đang lấy bách tích của Nhân tộc làm con mồi."

"Bốn châu khác, tất cả các Nhân tộc đều đã thức tỉnh, long mạch quay về cơ thể của ta, ở bốn châu khác thì lực lượng của trầm là mạnh nhất, chỉ có ở Trung Cực Thiên Châu thì lực lượng của trẫm là yếu nhất. Trẫm có thể tạm thời bảo vệ các ngươi nhưng không thể bảo vệ các ngươi cả đời."

"Các ngươi tự lập tự cường mà thức tỉnh văn võ tâm gan, bảo hộ Nhân tộc. Các ngươi hãy ghi nhớ, chỉ có khi Nhân tộc đoàn kết lại, chỉ có tự bản thân các ngươi lớn mạnh thì mới có thể sinh tồn bên trong loạn thế này, không nên ôm lấy hy vọng đối với Tiên Đình..."

Đỗ Cách từng phái người đến các lụa địa để truyền bá đạo Nhân Hoàng, nhưng chúng sinh ở Trung Cực Thiên Châu có cuộc sống giàu có yên vui, cho dù biết văn võ tâm gan nhưng cũng không nguyện ý chấp nhận truyền thừa của Nhân Hoàng.

Đến mức Đỗ Cách mãi cũng không thu thập đủ năm đầu long mạch.

Bây giờ người vốn dĩ nên bảo vệ bọn họ là Thái Huyền Đế Quân cũng đã coi bọn họ là huyết thực, Nhân Hoàng lại là người đứng ra bảo vệ bọn họ, lúc này đã có rất nhiều người rơi vào trầm mặc, bắt đầu suy tính con đường sinh tồn.

"Trẫm nói đến thế thôi, các ngươi tự giải quyết cho tốt."

Đỗ Cách lại nhìn đám người được hắn cứu trong thành trấn lần nữa rồi hóa thành một đạo lưu quang, đi theo hướng của Thái Huyền Đế Quân.

Dịch chuyển tức thời yên lặng không một tiếng động, dân chúng không biết hắn đi đâu, nhưng độn quang có thể truy ra phương hướng hắn đi để bọn họ biết Nhân Hoàng đang đuổi bắt tà mà, làm sâu sắc thêm hình tượng Nhân Hoàng che chở cho bách tính. ...

Một thành trấn khác, Thái Huyền Đế Quân vẫn làm theo cách cũ nhưng còn chưa nuốt được mấy người.

Đỗ Cách đã đuổi theo đến, thủ pháp thuần thục vung về phía Thái Huyền Đế Quân:

"Thái Huyền Đế Quân, đừng làm hại con dân của trẫm..."

Thái Huyền Đế Quân nhìn Đỗ Cách bám dai như miếng cao da chó thì nhướng mày, không thèm phí lời với hắn, quay người né tránh lần nữa. Đỗ Cách lại thuyết giáo một phen. ...

"Thái Huyền Đế Quân, nếu ngươi muốn gây họa cho nhân gian, trừ phi ngươi bước được qua xác của trẫm..."...

"Thái Huyền Đế Quân, ngươi đến đâu thì trẫm sẽ đuổi theo đến đó..."...

Đỗ Cách như miếng cao da chó, giây phút nào cũng cận kề bên cạnh Thái Huyền Đế Quân, chừa cho hắn thời gian nhưng lại không cho hắn có cơ hội giết sạch tất cả mọi người.

đạo Nhân Hoàng cùng hình tượng Nhân Hoàng vĩ ngạn cứ như vậy theo hắn hết lần này đến lần khác đối kháng với tà ma, truyền bá mạnh mẽ trong lòng dân chúng ở Trung Cực Thiên Châu...

Biết dưới ánh mặt trời thì tốc độ của hắn nhanh hơn Thái Huyền Đế Quân nên lá gan của Đỗ Cách cũng ngày càng lớn.

Cuối cùng khi đến thành trấn thứ năm. Thái Huyền Đế Quân đã bị ép nổi điên, huyết khí trên người hắn sôi trào mãnh liệt:

"Nhân Hoàng, lão phu bỏ qua mạng của ngươi hết lần này đến lần khác, nhưng ngươi lại nhiều lần khiêu khích lão phu, ngươi thật sự cho rằng lão phu không dám giết ngươi hay sao?"

"Thái Huyền Đế Quân, ngươi có thể giết trẫm, nhưng trước khi trẫm chết thì trẫm sẽ không để cho ngươi làm tổn hại bất cứ con dân Nhân tộc nào của trẫm."

Đỗ Cách không khoan nhượng.

"Tốt, tốt, tốt!"

Thái Huyền Đế Quân hơi tức giận:

"Lời hay khó khuyên quỷ đáng chết, ngươi đã một lòng tìm chết, vậy lão phú sẽ chiếm lấy cơ thể của ngươi trước, sau đó lại giết Nhân tộc mà ngươi bảo vệ."

Lời này vừa nói ra giống như đưa ra một trợ công tuyệt hảo.

Trong chốc lát, tất cả bách tính được Đỗ Cách cứu đều có chung mối thù, sự tán đồng đối với Đỗ Cách đã tăng đến cực điểm.

"Thái Huyền Đế Quân, có lẽ truyền thừa của Nhân Hoàng khôi phục được hơn một tháng, nên có thể trẫm không phải là đối thủ của ngươi, nhưng phía sau trẫm có khí vận của Nhân tộc năm châu phù hộ, Nhân tộc bất diệt thì trẫm bất tử."

Đỗ Cách ngước nhìn Thái Huyền Đế Quân, hoàn toàn không phát giác trong lời hắn nói có bao nhiêu lời kịch, chính nghĩa lẫm liệt nói:

"Ngươi muốn đấu thì trẫm sẽ đấu cùng ngươi. Nhân tộc không dung thứ Huyết Ma như ngươi, Tiên Đình cũng không dung thứ cho ngươi, trẫm liều một phen, róc xương róc thịt cũng phải kéo kẻ địch của thế gian là người xuống vực sâu, cho dù trẫm có tử chiến nhưng cũng đã châm mồi lửa cho Nhân tộc, tỉnh thần Nhân tộc bất tử thì sẽ có Nhân Hoàng thứ hai hiện thế..."

"Ta muốn xem tên tiểu tử cuồng vọng như ngươi có thể chống đỡ được bao lâu."

Thái Huyền Đế Quân hừ lạnh, điều khiển huyết khí vô biên quấn quanh người mình tiến về phía Đỗ Cách.

Đỗ Cách tế khởi Huyền Nguyên Khống Thủy Kỳ chặn đợt tấn công đầu tiên của huyết khí, hắn lách mình vào bên trong bầu trời rồi cất cao giọng nói:

"Thái Huyền, có dám cùng ta đến một vùng đất hoang đánh một trận không?"

"Có gì không dám?"

Thái Huyền Đế Quân bị Đỗ Cách làm cho tâm phiền ý loạn từ lâu, ý nghĩ hút huyết khí để khiến bản thân mạnh hơn lúc đầu đã không còn nữa.
Bình Luận (0)
Comment