Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 1379 - Chương 1410: Huyết Võng

Chương 1410: Huyết Võng Chương 1410: Huyết VõngChương 1410: Huyết Võng

Bây giờ hắn chỉ muốn giết chết Đỗ Cách rồi chiếm lấy thần khu của hắn, sau đó mới đi thôn phệ huyết khí của bách tính trong Trung Cực Thiên Châu.

Chờ đến lúc đó, hắn có cơ thể của thần tương trợ, lại có một thân huyết khí che chở, trong chốc lát thì đám người Đạo Tổ cũng không phải đối thủ của hắn, hắn có thể ẩn náu ở nhân gian, nấp trong bóng tối mà phát triển, nếu có thể mượn thần khu để thành thánh thì sẽ không còn nỗi lo về sau.

"Bị"

Đỗ Cách khống chế độn quang đi trước.

Thái Huyền Đế Quân theo sát phía sau.

Đi đến nơi hoang vắng không một bóng người, Thái Huyền Đế Quân vừa định ra tay thì Đỗ Cách đã nở một nụ cười tà mị với hắn, trong nháy mắt, thân hình của Đỗ Cách biến mất, không biết đã dịch chuyển đến nơi nào.

Thái Huyền Đế Quân nhìn khắp bốn phía xung quanh, đột nhiên ngạc nhiên quát:

"Nhân Hoàng?"

Không có bất kỳ ai đáp lại.

"Tiểu tử vô sỉ."

Hẳn tìm khắp nơi nhưng không thấy Đỗ Cách đâu, Thái Huyền Đế Quân không biết mình đã bị lừa, hắn lập tức quay người lại định quay về thành trấn tiếp tục hút lấy huyết khí.

Còn không đợi hắn trải rộng hồng vân ra.

Đột nhiên một đạo lôi kiếp từ trên cao bổ xuống đỉnh đầu hắn, giọng nói tức giận của Đỗ Cách truyền đến:

"Thái Huyền Đế Quân, trẫm chưa bao giờ gặp một người vô sỉ như ngươi, lừa trẫm đến vùng đất hoang, nhân lúc trẫm chưa chuẩn bị sẵn sàng lại tập kích quấy rối con dân của trẫm sao?"......

Một đạo lôi, một câu nói.

Thái Huyền Đế Quân thiếu điều tức đến điên rồi.

Trên đời này sao có thể có người vô liêm sỉ như thế?

Dân chúng trong thị trấn nhìn Thái Huyền Đế Quân một lần nữa bị đánh trở lại, vừa tức giận vừa sợ hãi, trong mắt rõ ràng còn tỏ ra vài phần khinh thường.

Thái Huyền Đế Quân nổi giận:

"Nhân Hoàng, rõ ràng là ngươi lừa gạt lão phu!"

"Ta ở nơi hoang dã, ngươi ở trong thị trấn. Thái Huyền, ngươi sống lâu như vậy mà ánh mắt bị mù rồi sao?"

Đỗ Cách dùng lời lẽ chính nghĩ, hắn còn tức giận hơn cả Thái Huyền.

Hắn vừa nói chuyện vừa điều động kiếp lôi đánh về phía huyết vân của Thái Huyền Đế Quân.

Dù sao Thái Huyền Đế cũng không phải là Huyết Tổ thực sự, huyết khí mà hắn ta hấp thu vẫn chưa đủ, cho nên Đỗ Cách sinh ra ảo giác là chỉ cần không cho hắn ta cơ hội bổ huyết, mượn thuật thuấn di thì có thể dựa vào cách chơi diều để thả chết hắn ta.

Tuy nhiên, thuấn di chỉ có thể thực hiện vào ban ngày, nếu thanh máu của Thái Huyền Đế Quân quá dày, không mài chết nổi hắn ta thì chính Đỗ Cách là người xui xẻo.

Một cái bô ỉa cứ bị giam lại như thế mà không có lý do gì, Thái Huyền Đế Quân nghẹn lại. Nhưng dù sao hắn ta cũng là Đế Quân cai quản một châu nên không thèm tranh luận đúng sai với một tên vô sỉ nên vô cớ rơi vào thế hạ phong.

Điều quan trọng nhất là với tình hình hiện tại, ai sẽ tin hắn ta?

Hắn ta kìm nén sự tức giận trong lòng, thôi thúc huyết khí và đánh úp về phía Đỗ Cách.

Đỗ Cách tế ra Huyền Nguyên Khống Thủy Kỳ để ngăn chặn sự tấn công của huyết khí, sau đó hắn lại vẩy lên một tấm màn nước che thánh trấn phía dưới lại, nói:

"Thái Huyền, ngươi là đường đường là Đế Quân, ngươi dám theo theo ta đến vùng bỏ hoang không? Ở đây có con dân của Nhân tộc làm phân tâm ta, ngươi thắng không anh hùng..."

Vừa dứt lời, hắn xoay người khống chế độn quang trước mặt rồi đi.

Thái Huyền Đế Quân nhìn huyết thực bên dưới, hít sâu một hơi, cũng khống chế huyết quang rồi đuổi theo, trong lòng thề sẽ chém đầu hắn dưới gầm ngựa.

Lúc này, hắn ta đã không còn tin Đỗ Cách là Thiên Đạo hoá thân gì đó nữa.

Thiên Đạo quang minh chính đại, sao có thể vô sỉ hèn mòn như thế.

Tại vùng bỏ hoang, Thái Huyền Đế Quân cố ý đáp xuống phía sau vài bước, vô số tơ máu nhỏ bé lặng lẽ từ dưới chân của hắn ta khuếch tán ra, bơi đến trước mặt Đỗ Cách, bơi qua lại xen kẽ nhau kết thành một tấm lưới lớn.

Thời điểm Đỗ Cách dừng lại, Thái Huyền Đế Quân đã tế ra Hạnh Hoàng Kỳ trong tay.

Hạnh Hoàng Kỳ bay lên không trung, đang tung bay phấp phới thì chợt lập tức biến thành một lá cờ cao ba trượng, rộng năm trượng.

Vạn Đoá Kim Liên trải rộng khắp không trung, nghìn đạo hào quang chiếu về phía Đỗ Cách.

Cùng lúc đó, Huyết Võng do Thái Huyền Đế Quân bày ra trước đó đột nhiên gạt từ trên xuống dưới.

Hạnh Hoàng Kỳ và Huyết Võng đã bịt kín tất cả các hướng trốn thoát của Đỗ Cách.

Thái Huyền Đế Quân cười chế nhạo:

"Nhân Hoàng, lần này ngươi xem... chạy trốn đường nào..."

Giọng nói của hắn ta im bặt.

Ngay trước ánh mắt hắn, bóng dáng của Đỗ Cách lại biến mất.

Trước khi biến mất, thứ còn sót lại trong mắt Thái Huyền Đế Quân rõ ràng là một nụ cười chế giễu.

Thái Huyền Đế Quân cứng đờ tại chỗ.

Lần thứ hai, hắn ta vẫn không nhìn thấy rõ Đỗ Cách đã rời đi như thế nào, càng không tìm thấy chỗ hắn ẩn thân.

Với chiêu thần thông chạy trốn này, Đỗ Cách đã đứng ở thế bất bại, hắn hoàn toàn không có cơ hội lấy được thần khu của Đỗ Cách.
Bình Luận (0)
Comment