Chương 1438: Không Thể Thương Lượng Được
Chương 1438: Không Thể Thương Lượng ĐượcChương 1438: Không Thể Thương Lượng Được
Vương Mẫu hít sâu một hơi rồi nói:
"Không biết Đạo Tổ có chịu ảnh hưởng hay không?"
"Đạo tổ chỉ là Thánh Nhân, vẫn chưa siêu thoát, e rằng cũng không chảy thoát khỏi mưu kế Hoàng Hôn Kiếp!"
Tiên Đế không nắm chắc lắm.
"Đạo tổ sẽ ứng phó ra sao nhỉ?"
Vương Mẫu hỏi.
Tiên Đế lắc đầu.
"Chúng ta ứng phó ra sao, đi tìm cái tên Đỗ Cách kia để nói chuyện sao?"
Vương Mẫu lại hỏi.
"Không thể thương lượng được."
Tiên Đế lạnh lùng nói:
"Dốc hết sức biến Tiên Đình thành kẻ địch để trò chơi này trở nên đặc sắc.
Giải Trí Phiếm Vũ Trụ có thể quan sát thế giới thông qua chiến sĩ dị tỉnh, nếu như chúng ta đi đàm phán với Đỗ Cách thì tất cả đều bị bại lộ.
Trò chơi không có gì bất ngờ thì có ý nghĩa gì?
Một khi Giải Trí Phiếm Vũ Trụ cưỡng chế kết thúc chiến trường dị tỉnh thì sẽ không thể giải quyết Hoàng Hôn Kiếp."
"Chúng ta phải ngậm bồ hòn làm ngọt sao?"
Vương Mẫu càng ngày càng tức giận.
"Thánh mẫu, suy cho cùng chúng ta cũng là chúa tể tam giới. Vừa diễn kịch với hắn, lại vừa kéo dài trò chơi này với hắn, vừa tìm kiếm một con đường siêu thoát khỏi thế giới là được.
Hai chúng ta bị vây ở cảnh giới Chuẩn Thánh quá lâu, có lẽ Giải Trí Phiếm Vũ Trụ cũng là thời cơ đột phá của chúng ta.
Tiên Đế nhìn Kiến Mộc che trời ở phía sau, trong con ngươi lập lòe màu tím mờ nhạt, nói:
"Một khi tìm được phương pháp phá giải Hoàng Hôn Kiếp, lúc đó chính là giờ chết của hắn.
Chúng ta có thể hợp tác với hắn, nhưng tuyệt đối không phải theo phương thức uy hiếp này.
Một hóa thân của đạo trời cũng không phải bản thể thiên đạo, nếu có thể bắt bí hắn thì cần gì là một phương pháp để trò chơi trở nên đặc sắc..."...
Trong Cực Thiên Châu, trên một ngọn núi cao không tên.
Trên sườn núi cao có một sơn động, trong sơn đầy có đầy đủ mọi thứ như bàn đá ghế đá.
Có mười hai chiến sĩ dị tỉnh của Khải Nguyên Tỉnh đang ngồi khoanh chân, ở giữa họ là một quyển sách đá đang mở.
Trên mặt quyển sách đá đang mở có rất nhiều phù hiệu màu vàng óng trôi nổi.
Nhìn kỹ thì thấy những phù hiệu màu vàng óng này khá giống đạo vận ở trên người Đỗ Cách, thế nhưng được đơn giản hóa hơn nhiều. Mười hai chiến sĩ của Khải Nguyên Tỉnh chia ra các hướng khác nhau, từ góc độ của mỗi người lại nhìn thấy phù hiệu màu vàng óng khác nhau.
Chiến sĩ Khải Nguyên Tỉnh quan sát phù hiệu màu vàng óng trước mặt, hoàn toàn quên mình.
Bên dưới sách đá là một đầm nước nho nhỏ, trong đầm nước chứa chất lỏng sền sệt màu tím.
Chất lỏng màu tím chia làm mười hai dòng mà hòa vào bên trong cơ thể của họ, thôi thúc công lực của họ mau chóng tăng lên...
Bên ngoài sơn động.
Một thanh niên khoanh chân ngồi trên một đóa kim liên mà nhắm mắt tu hành, loáng thoáng thấy được trên người hắn cũng có đạo vận như ẩn như hiện.
Cùng lúc khi Minh Đế và Tiên Đế phát hiện ra Hoàng Hôn Kiếp thì đôi mắt của thanh niên cũng chợt mở ra.
Hắn khẽ cau mày, nhảy xuống khỏi đóa kim liên bồng bềnh.
Khi bước chân của hắn rơi xuống mặt đất, kim liên cũng thuận thế hoàn toàn đi vào trong cơ thể hắn.
Thanh niên quay đầu nhìn về phía nam Thiện Bộ Châu, nhẹ giọng nỉ non:
"Chư Thần Hoàng Hôn Kiếp sao? Đến cùng ngươi là ai?"
Hắn lắc đầu một cái, xoay người tiến vào sơn động.
Trong nháy mắt khi hắn vào sơn động, mười hai người đang bế quan đều bị kinh động tựa như có một cục đá rơi vào hồ nước nước và tạo ra từng đợt gợn sóng tản ra.
Mười hai người cùng mở mắt, không hẹn mà làm ra một động tác giống nhau, đó là mở bảng cá nhân của mình và nhìn xếp hạng ở bên trên, sau đó cùng thở phào nhẹ nhõm.
"Sư tôn, đã bao nhiêu năm trôi qua rồi? Tại sao số lượng chiến sĩ dị tỉnh không hề giảm bớt?"
Cao Minh hỏi.
Ở trên chiến trường này, hắn đã đoạt xác một nông phu hơn ba mươi tuổi sinh sống ở Nam Thiện Bộ Châu, từ khóa là mất cân bằng.
Cũng chính là người đầu tiên được Đạo Tổ nhận làm đệ tử.
Lúc đó, Nhân Hoàng đạo đang mở rộng ở Nam Thiện Bộ Châu khiến hắn cấp tốc ý thức được rằng Nhân Hoàng chính là Đỗ Cách, hắn vốn định đi đầu quân cho Đỗ Cách.
Nhưng Nam Thiện Bộ Châu lại là núi cao nước xa, dựa theo trình độ của hắn mà chạy đến Tu Di Sơn thì không biết ngày tháng năm nào mới tới.
Không còn cách nào khác, Cao Minh chỉ có thể tu hành từ khóa trước, muốn nhanh chóng tự mình lớn mạnh, thu hút sự chú ý của phía trên, tự mình đến Tu Di Sơn.
Hắn lựa chọn điểm khởi đầu là sự mất cân bằng cung cầu cùng với sự mất cân bằng vật lý.
Vì thế, thậm chí Cao Minh còn tạo ra một hạng mục giải trí tên là cầu lắc lư.
Mong muốn của hắn là để mỗi một người ở trên cầu nhanh chóng trải nghiệm niềm vui sướng mất cân bằng.
Thậm chí hắn còn thức tỉnh một kỹ năng nhờ cầu lắc lư, tên là Chỉ Có Ta Lắc Lư Nhất, khi hắn đong đưa thì không một ai nằm trong tầm mắt của hắn có thể đứng vững.