Chương 150: Võ Tháng Sống Lại
Chương 150: Võ Tháng Sống LạiChương 150: Võ Tháng Sống Lại
Không riêng gì Thiên Ma bị Kiều gia bảo vệ.
Những môn phái võ lâm đi đến Kiều gia sớm hơn như Cái Bang, Thanh Giao Bang, Thiên Môn Sơn cũng cảm giác như bản thân bị trêu đùa, cả đám chạy đi tìm Kiều Bình Giang, yêu cầu ông ta giải thích rõ ràng mọi chuyện. ...
Kiều gia hoàn toàn rối loạn.
Lúc này, Kiều Bình Giang trốn ở trong thiên viện, nhìn Kiều gia đột nhiên trở nên rối loạn, sốt ruột như kiến bò trên chảo nóng, ông ta đi tới đi lui:
"Triệu tiên sinh, Phùng Thất quá gian xảo, không ngờ lại dùng thủ đoạn dơ bẩn này để châm ngòi ly gián. Triệu tiên sinh, ngươi đừng tin Phùng Thất, ngươi biết rõ mọi thứ của Kiều gia, sao ta có thể viết cho hắn bức thư như thế được chứ?"
Triệu tiên sinh là một người cực kỳ trẻ tuổi, trông cũng chỉ khoảng hai bốn hai lăm tuổi, hắn ta cầm lấy bức thư trong tay Kiều Bình Giang, vo tròn rối quăng xuống đất nói:
"Gia chủ, thần thồng của ta là Văn thao, có thể nhìn thấu tất cả âm mưu, sao có thể không biết đây chính là kế sách âm hiểm của Phùng Thất chứ. Nếu ta không tin gia chủ thì cũng đã không đến đây để đầu phục rồi."
Kiều Bình Giang lo lắng nói:
"Nhưng những Thiên Ma ở trong phủ thì phải làm sao đây, họ đã không tin ta nữa rồi! Kế hoạch đơn giản như thế mà tại sao họ sẽ bị mắc mưu chứ? Sao họ có thể ngây thơ đến mức này?
"Có lẽ là thần thông của Thiên Ma! Gia chủ đừng hoảng loạn, ta đi giải thích với họ, thần thông Võ lược của ta có thể gia tăng lòng tin, sẽ khuyên nhủ được họ!"
Thấy Kiều Bình Giang vẫn vô cùng nóng nảy, hắn ta nói to hơn:
"Gia chủ, không cần làm rối loạn kế hoạch của chúng ta, chờ đến khi chúng ta tập hợp toàn bộ lực lượng trong giang hồ, giết chết Phùng Thất thì lời đồn sẽ tự động sụp đổ thôi. Chỉ cần chúng ta ổn định, người mất bình tĩnh sẽ là Phùng Thất."
"Đại hội võ lâm của Kiều gia sẽ không bị ảnh hưởng bởi việc này chứ?"
Cảm xúc của Kiều Bình Giang thoáng ổn định hơn một chút hỏi.
"Gia chủ yên tâm, sẽ không ảnh hưởng đến kế hoạch trăm năm của Kiều gia. Phùng Thất đã hình thành thế lực riêng, không phá hủy thuộc tính của hắn thì không thể nào thắng được vũ lực của hắn. Chúng ta cũng cần mượn sức mạnh của Võ Thánh để chiến đấu với Phùng Thất."
Triệu tiên sinh nhìn Kiều Bình Giang, bình tĩnh nói, hắn ta liếc nhìn Kiều Bình Giang:
"Gia chủ, ta còn phải nhắc nhở ngươi một điều, nơi này không có người, ngươi nói thì không có sao, nhưng đừng nhắc đến việc làm Võ Thánh sống lại ở Kiều gia. Mọi chuyện đều cần phải giữ kín bí mật, Thiên Ma tai thính mắt tỉnh, nếu để họ biết được chuyện này, chỉ e đến lúc đó mới là rối loạn thật sự."
Kiều Bình Giang chán nản thở dài:
"Kiều mỗ ta chính trực cả đời, hiện tại vì tổ tiên, không thể không làm những việc mưu mô này, thật sự rất thẹn trong lòng!"
"Thời buổi loạn thế, Kiều gia đứng ra bảo vệ cho Thiên Ma đã là rất đại nhân đại nghĩa rồi. Chỉ là dùng một ít máu của họ chứ có muốn mạng của họ đâu. Tiêu diệt Phùng Thất còn có thể làm họ an cư lạc nghiệp. Ta tin chắc rằng cuối cùng họ sẽ đều thông cảm cho gia chủ."
Triệu tiên sinh nói: "Gia chủ cũng không cần áy náy vì chuyện này."
"Triệu tiên sinh, ta hỏi ngươi lần cuối cùng, máu của Thiên Ma thật sự có nhiều sức sống hơn máu của những võ giả trẻ tuổi sao? Kiều gia làm ra hành vi khiến cả thiên hạ đều không đồng ý, bảo vệ Thiên Ma, có thể nói là đặt cược tất cả mọi thứ, nếu tổ tiên không thể sống lại, ta..."
Kiều Bình Giang hỏi.
"Gia chủ, chúng ta đã là người cùng một phe, Kiều gia mạnh, ta mới có thể mạnh, ta lừa ngươi làm chỉ?"
Triệu tiên sinh nhìn Kiều Bình Giang nói:
"Thuộc tính của Thiên Ma có thể cải tạo thể chất của bản thân, thuộc tính càng cao thì thay đổi càng lớn, máu có sức sống hơn của người thường không biết bao nhiêu lần. Nếu có thể lừa ba người Phùng Thất đến nơi này giết chết, có lẽ máu của ba người họ là đủ để làm cho Võ Thánh sống lại."
"Ý ta là..."
Kiều Bình Giang còn định nói gì đó, nhưng chưa kịp mở miệng đã bị Triệu tiên sinh ngắt lời.
"Gia chủ, nếu cuối cùng Phùng Thất là người nắm giữ thiên hạ, đừng nói đến đại hội võ lâm gì đó, nói không chừng Kiều gia cũng sẽ không còn nữa. Vậy thì mọi tính toán của Kiều gia trong suốt trăm năm qua đều sẽ biến thành công dã tràng."
Triệu tiên sinh nhìn Kiều Bình Giang, bình tĩnh nói:
"Diệt trừ Phùng Thất, làm Võ Thánh sống lại, ban ân cho Thiên Ma, một hòn đá trúng mấy con chim. Nếu có thể thành công thì danh hiệu đệ nhất thế gia của Kiều gia sẽ không còn ai có thể lay chuyển được nữa. Gia chủ, chỉ những người có quyết tâm kiên định mới có thể làm thành công chuyện lớn. Đây là cơ hội cuối cùng, chúng ta chỉ có thể thắng, không thể thua."
"Nhưng cục diện hiện tại, chỉ e là các môn phái khác như Côn Luân đều sẽ đứng ở ngoài quan sát, sẽ không dễ dàng đến Kiều gia nữa."
Kiều Bình Giang sầu lo nói.