Chương 1548: Mối Nghiệt Duyên
Chương 1548: Mối Nghiệt DuyênChương 1548: Mối Nghiệt Duyên
"Đau dài không bằng đau ngắn, ngươi rời đi trước, để ta phá huỷ viên tỉnh cầu này..."
Đỗ Cách nói.
Nói được một nửa, hắn liền bị Bác Minh Hàn ngắt lời, trường mâu trong tay lại chĩa về phía Đỗ Cách:
"Không thể nào."
Đỗ Cách nhún vai:
"Vậy coi như ta chưa nói gì đi."
"Còn cách nào khác không?"
Khuôn mặt của Bác Minh Hàn đầy đau khổ, hắn lại hỏi.
"Chờ Thần Tình Yêu đủ lớn mạnh thì nàng sẽ tự tay giúp ngươi cắt đứt mối nghiệt duyên này."
Đỗ Cách thở dài và nói:
"Có thể mất một thời gian rất rất dài, cũng cần rất nhiều người tín nhiệm Thần Tình Yêu, bồi dưỡng cho nàng lớn mạnh."
"Vậy dùng phương pháp thứ hai đi."
Bác Minh Hàn quả quyết nói:
"Ta sẽ giúp đỡ nàng lớn mạnh."
"Được."
Đỗ Cách mỉm cười và gật đầu.
Thực lực của Zhan Sini quá yếu, kỹ năng của nàng lại là thần kỹ, mà vũ trụ quá lớn, nếu như mình không kịp đến bảo vệ thì nàng sẽ chết mất, thêm một vệ sĩ như Bác Minh Hàn thì hệ số sống sót của nàng sẽ cao thêm một chút.
Ý nghĩ này chỉ thoáng qua trong đầu Đỗ Cách, ngay sau đó, Đỗ Cách liền sững sờ.
Hắn đang quan tâm đến Zhan Sini ư?
Hiển nhiên, không thể để Zhan Sini tách khỏi hắn, mà Chiến Thần Bác Minh Hàn lại có công dụng rất lớn trong kế hoạch của hắn nên cũng không thể giữ ở bên cạnh Zhan Sini làm vệ sĩ, nhưng hắn vẫn theo bản năng làm như vậy, còn tự tìm một lý do biện hộ cho bản thân!
Điều này quá bất thường!
Chẳng lẽ ông trời tác hợp vẫn ảnh hưởng đến hắn sao?
Đỗ Cách vô thức ngẩng đầu và liếc nhìn về hướng mẫu hạm của Thain, phủ nhận cái suy đoán đáng sợ này.
Không đúng, chắc sẽ không ảnh hưởng đâu, tình cảm của hắn dành cho Zhan §ini cũng không nồng cháy giống như tình cảm Bác Minh Hàn dành cho Đế Vệ Nhất!
Sở dĩ hắn làm như thế chỉ là quan tâm đến chiến hữu theo thói quen mà thôi!
"Khi nào ta mới nhận được nhân chủng nguyên?"
Bác Minh Hàn hỏi.
"Trước khi Thần tộc Thorn đến."
Đỗ Cách trở tay giấu nhân chủng nguyên trở lại thần lực Hắc Ám và nói:
"Ta muốn đảm bảo rằng sau khi ngươi có được nhân chủng nguyên, cũng đúng lúc ngươi có thể gặp được Thần tộc Thorn."
"Ngươi muốn làm gì?"
Bác Minh Hàn cảnh giác hỏi.
"Ta không muốn ngươi mang nhân chủng nguyên rồi trở về Thiên Thần tộc."
Đỗ Cách nói:
"Chỉ khi ở bên ngoài chiến trường, lực lượng của Thần tộc Thorn và Thiên Thần tộc mới có thể được điều động và dẫn phát một cuộc hỗn chiến thực sự, chứ không phải để ngươi mang nhân chủng nguyên quay về và để Thần tộc Thorn tiến đánh Thiên Thần tộc đã có chuẩn bị."
Bác Minh Hàn rùng mình, trừng mắt hỏi:
"Ngươi có biết ngươi đang làm gì không?"
"Đương nhiên là biết."
Đỗ Cách gật đầu cười:
"Ta đang trải đường cho tương lai của cả hai chúng ta."
"Không, ngươi đang đùa với lửa thì đúng hơn."
Bác Minh Hàn hít một hơi thật sâu, ổn định tâm trạng đang lo lắng của mình rồi nói:
"Thần tộc Thorn tích luỹ nhiều năm như vậy, một khi chúng ta xảy ra sơ suất, tất cả mọi người đều phải biết di chúc ở đây mất."
"Yên tâm, cho dù Thần Vương không quan tâm đến ngươi, cũng không thể bỏ mặc nhân chủng nguyên lưu lạc ở bên ngoài."
Đỗ Cách mỉm cười, nói:
"Nếu không, hắn ta chẳng phải là chưa lấy được chỗ tốt gì, còn vô duyên vô cớ đắc tội với Thần tộc Thorn sao. Vì vậy, chỉ cần ngươi gửi tín hiệu cầu cứu, hắn ta chắc chắn sẽ phái binh tới chỉ viện cho ngươi."
Miệng Bác Minh Hàn khô khốc, hắn không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, bàn tay cầm trường mâu lại siết chặt.
"Chiến Thần huynh, ta thật lòng muốn hợp tác với ngươi, cho nên mới nói với ngươi những điều này. Nếu không, trận chiến giữa hai chúng ta đủ để chiến đấu một ngày một đêm, đến lúc đó, ta lại cho ngươi nhân chủng nguyên, hiệu quả cũng sẽ như vậy."
Đỗ Cách nhìn thấy động tác nhỏ của hắn, lắc đầu nói:
"ít nhất bây giờ, ta đã vạch rõ kế hoạch tiến hàng đến bước nào? Để ai chết, không để ai chết, đều nằm dưới sự khống chế của chúng ta, kéo đổ hai nền văn minh hùng mạnh nhất thì chính là lúc hai người chúng ta vùng dậy..."
"Ngươi..."
Bác Minh Hàn nhìn Đỗ Cách, lòng loạn như mớ bòng bong, có rất nhiều điều muốn nói với hắn nhưng nhất thời lại không biết nên nói gì.
"Vương hầu tướng lĩnh, chẳng phải là trời sinh sao."
Đỗ Cách mỉm cười, nói:
"Bác Minh Hàn, ai nói Chiến Thần không đảm đương nổi chức Thần Vương chứ?"
"Ngươi không sợ Thần tộc Thorn sẽ đến trước sao?"
Bác Minh Hàn hít một hơi thật sâu và hỏi. "Ngươi nghĩ ta gửi tin tức của nhân chủng nguyên đến toàn bộ vũ trụ là vì điều gì? Còn không phải là muốn mượn những người tham lam kia để hiểu rõ tin tức của ngoại giới sao?"
Đỗ Cách nói:
"Nếu Thần tộc Thorn đến trước, tôi sẽ có một bộ biện pháp đối phó khác. Không ai có thể đứng ngoài cuộc chiến tranh này đâu."
"Ngươi thật đáng sợ."
Bác Minh Hàn nhìn Đỗ Cách thật sâu và nói:
"Ngươi là Thần Âm Mưu thì đúng hơn!"
"Không, ta là vị Thần Chí Cao, đức tin của ta là Thần Tự Do, có lẽ sau khi ta chỉnh phục toàn bộ vũ trụ, ta sẽ từ bỏ tất cả quyền lực để theo đuổi tự do đích thực."
Đỗ Cách lắc đầu mỉm cười, trong lòng hắn còn bổ sung, thật ra, ta là Thần Hỗn Loạn.