Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 158 - Chương 158: Thắng Tiến Đến Kiều Gia

Chương 158: Thắng Tiến Đến Kiều Gia Chương 158: Thắng Tiến Đến Kiều GiaChương 158: Thắng Tiến Đến Kiều Gia

"Lúc trước người nói ngồi xem nghêu cò đánh nhau là ngươi, hiện tại giục ta tới Kiều gia cũng là ngươi."

Hoắc Nghĩa nhíu mày:

"Đến cùng ta nên tin lời nào của ngươi? Huống chi, vì sao ngươi biết Phùng Thất đánh với Kiều gia?"

"Giữa các Thiên Ma có thể cảm ứng lẫn nhau."

Anh Long nói:

"Giờ phút này, Thiên Ma ở phía thế giới này đang sụt giảm nhanh chóng. Sư phụ, ngươi nói xem vì sao Phùng Thất lại đuổi tận giết tuyệt Thiên Ma khắp thiên hạ, vì giữa các Thiên ma có thể thôn tính lẫn nhau, cuối cùng sinh ra một ma đầu tuyệt thế.

Cho nên, ta nhất định phải tới tham gia đấu trường này. Sư phụ, Côn Luân phái là gốc rễ của ta, ta sẽ bảo vệ Côn Luân phái, nhưng Phùng Thất và người của Kiều gia thì không. Sư phụ, chúng ta nhất định phải tới đó trước khi trời sáng, nếu không làm gì cũng muộn rồi."

Hoắc Nghĩa nhìn Anh Long, yên lặng thu hồi trường kiếm, nói:

"Chắc không kịp rồi, ra roi thúc ngựa thì cũng mất hơn một ngày mới tới được Kiều gia, huống chi bây giờ còn là ban đêm, ngựa chạy không nhanh, căn bản không thể đến được trước khi hửng đông."

"Không đến được cũng phải đi, ngộ nhỡ tới kịp thì sao?"

Nghe được tin tức này, Anh Long cũng muốn khóc luôn, hắn nhìn vào bóng đêm:

"Sư phụ, không thể ngồi mà chờ chết được, cầu xin ngài, chỉ cần hai người chúng ta thôi, ngài chỉ đường cho ta có được không? Nếu có thể thắng được một thứ hạng trong trận đại chiến Thiên Ma, đồ nhi thề đời đời kiếp kiếp bảo vệ Côn Luân phái..."

Ài!

Hoắc Nghĩa nhìn Anh Long rồi lắc đầu hít một hơi, nói:

"Ngươi đi chuẩn bị ngựa, vi sư thay đồ rồi đi theo ngươi."...

Cảnh này cũng xảy ra ở Huyết Đạo môn, các môn phái như Tuyết Sơn phái còn đang trên đường tới.

Từng con ngựa lên đường trong đêm từ khách điếm và doanh trướng, thẳng tiến đến phía Kiều gia. ...

Lúc này.

Đỗ Cách đã giết hết Thiên Ma trong nội viện, đang ngẩng đầu nhìn về phía tòa tháp cao.

Phùng Trung chỉ chỉ vào tháp cao, vừa chỉ chỉ ra sau lưng, dùng khẩu hình nói:

"Thất ca, cũng hòm hòm rồi, phải đi thôi!"

Đỗ Cách mở bảng xếp hạng cá nhân ra rồi nhìn lướt qua.

Trong trường mô phỏng.

Lúc này số tuyển thủ còn sống chưa đến bốn mươi người.

Nữ tuyển thủ có từ khóa là xấu hổ đang ẩn núp ở một chỗ hẻo lánh, nhìn về phía Đỗ Cách với ánh mắt tràn đầy ngạc nhiên và khâm phục.

Đỗ Cách lắc đầu với Phùng Trung, cất bước đi ra khỏi sân, đi thằng về phía Triệu tiên sinh.

Sau khi giết nhiều người như vậy, hắn cảm thấy thuộc tính của mình lại được nâng cao không ít, nên quyết định xông vào tháp cao một lần, không nhân cơ hội giết Triệu tiên sinh này cùng với tuyển thủ nữ có từ khóa là 'xấu hổ' kia thì hắn luôn cảm thấy trong lòng hơi bất an, chắc là khinh công Bát Bộ Cẩn Thiền có thể xông lên tháp cao từ bên ngoài.

Phùng Trung và Vương Tam liếc mắt nhìn nhau một cái, đi theo sau lưng Đỗ Cách.

Hai từ khóa mưu lược và im lặng khắc chế hắn quá nhiều, lỡ như Phùng Thất chết rồi thì họ cũng không sống nổi.

Ba người vừa đi ra khỏi sân.

Triệu tiên sinh ở trên tháp bỗng lên tiếng:

"Thất ca thật sự bản lĩnh, giết Thiên Ma mà như chém rau dưa ngoài chợ..."

Triệu tiên sinh đột nhiên đổi đề tài:

"Không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn, Thất ca, chúng ta hợp tác đi!"

Đỗ Cách dừng bước, nghi ngờ nhìn về phía trên tòa tháp.

Triệu tiên sinh cười cười, tiếp tục nói:

"Thất ca, có lẽ ngươi không biết, sân mà ngươi vừa giết người chính là lôi đài tỷ võ bao năm qua của Kiều gia. Bên dưới lôi đài là Võ Thánh Kiều Hòa đã chết trăm năm, hắn nhất định phải hấp thu máu tươi chất lượng cao, có sức sống của người trẻ tuổi thì mới có thể sống lại. Kiều gia tổ chức luận võ suốt trăm năm qua chỉnh là vì việc này. Bây giờ, mấy chục tên Thiên Ma cùng với thanh niên thiếu hiệp của mấy môn phái như Cái Bang và Thiên Sơn đều bị ngươi giết ở trong sân. Kiều Hòa hấp thu nhiều máu có sức sống như vậy thì chắc chắn chẳng mấy chốc sẽ sống lại."

Mắt sau đầu của Đỗ Cách thấy rõ Vương Tam và Phùng Trung không hẹn mà cùng giật giật khóe miệng, lộ ra khẩu hình "đậu má".

"Với sự thông minh tài trí của mình, chắc hẳn Thất ca cũng hiểu rõ rằng Kiều Hòa chính là điểm khảo hạch cuối cùng của trường mộ phỏng lần này, chỉ cần chúng ta giết Kiều Hòa đã sống lại thì trường mô phỏng sẽ lập tức kết thúc."

Vẻ mặt Triệu tiên sinh tràn đầy đắc ý:

"Chắc hẳn ba vị là top ba của trường mô phỏng đúng không, kẻ hèn này là người đứng thứ tư trong trường mô phòng. Vị tiểu thư im lặng ở bên cạnh ta là người đứng thứ chín trong trường mô phỏng, chúng ta không có ý định tranh vị trí thứ nhất với Thất ca.

Tiếp theo, chỉ cần chúng ta bắt tay giết chết Kiều Hòa thì những người muốn ngồi xem nghêu cò đánh nhau để làm ngư ông đắc lợi mà muốn đến phá rối thì cũng không kịp. Thất ca đứng thứ nhất, chúng ta lấy top mười, thuận theo nhu cầu mỗi người, tất cả cùng vui vẻ. Thất ca, mưu kế của ta thế nào?"
Bình Luận (0)
Comment