Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 157 - Chương 157: Mưu Lược?

Chương 157: Mưu Lược? Chương 157: Mưu Lược?Chương 157: Mưu Lược?

Ở nơi đó.

Đỗ Cách tai thính mắt tỉnh, trong nháy mắt khi Triệu tiên sinh lên tiếng thì hắn đã xác định được vị trí của đối phương.

Thấy vị trí của Triệu tiên sinh, Đỗ Cách nhíu mày.

Chắc chắn con hàng kia đã nghiên cứu cẩn thận kỹ năng của hắn, biết hắn chủ yếu phát động đâm từ sau mà không biết khinh công, cho nên đã lựa chọn một tòa tháp cao có địa hình phức tạp làm nơi ẩn thân.

Như vậy, cho dù mình có thể giết ra khỏi tầng tầng lớp lớp bao vây, hắn cũng có thể thong dong chạy trốn trong lúc mình xông lên tháp cao.

Nếu như lại lắp đặt mấy cơ quan ở trong tháp cao, nói không chừng còn có thể chôn hắn. Chẳng phải Bạch Ngọc Đường trong Tam Hiệp Ngũ Nghĩa trúng cơ quan mai phục ở Dạ Đàm Trùng Tiêu lâu, vạn kiếm xuyên tim mà chết sao!

Quả nhiên đường tắt thì sẽ có tai hại.

Nếu như dốc lòng luyện võ công tầm hơn năm đến ba tháng thì đây cũng không phải là vấn đề khó khăn.

Đương nhiên, nếu thật sự dốc lòng luyện võ thì hắn cũng không có thành tựu như hiện tại, không thể có được cả cá Và tay gấu.

Quả nhiên trong mô phỏng trận vẫn có cao thủ.

Không đúng.

Đã có tháp cao thì vì sao còn muốn cho đám người này vây công hắn.

Vị trí của Triệu tiên sinh có thể thấy rõ hành động treo thi thể của mình, nhưng hắn vẫn việc nghĩa chẳng từ nan mà cho người ta vây cổng sân, rõ ràng là để đám người kia đi chịu chết.

Tựa như cái tân ẩn núp ám sát Vương Tam, đổi một địa hình khác thì nói không chừng đã có thể thành công.

Huống chỉ nếu giết đám người này thì thuộc tính của mình còn tăng lên.

Không có lợi thì hắn sẽ không làm như thế, từ khóa của hắn là mưu lược sao?...

Đỗ Cách nhanh chóng suy nghĩ, nhưng cái này cũng không ảnh hưởng đến việc hắn giết người.

Giá trị thuộc tính của hẳn quá cao, cho dù Tang Diễm phá hủy thi thể hắn dùng để trung chuyển thì những người kia vẫn ngăn không được hắn, cùng lắm hơi phiền một chút, đi một vòng thì cũng có thể tìm cơ hội để đâm.

Lúc đám người Lộ Cảnh Bình và Tang Diễm còn chưa trưởng thành, toàn bộ đều chèo chống nhờ kỹ năng tiến giai, thật ra là cao thủ võ công của các phái tiến công chủ lực, dưới sự gia trì của Ai Binh Tất Thắng, võ công của họ cũng tương đương với Tông Quý.

Hơn mười ngày trước, có lẽ bọn hắn liên thủ thi còn có thể tạo nên sự bối rối nhất định cho mình.

Nhưng bây giờ, đối đầu trực diện thì họ cũng không phải đối thủ của mình.

Nhất là sau khi mình vung ra hai thanh phi đao đâm chết Lộ Cảnh Bình, phá bỏ Ai Binh Tất Thắng của họ, tốc độ và sĩ khí của nhóm hiệp khách này đột nhiên sụt giảm cực lớn, vậy thì càng không phải là đối thủ của mình.

Đỗ Cách di chuyển thêm vài lần ở trong sân là đã có thể giết được một mạng.

Lúc này Đỗ Cách càng giống Lâm Bình Chi tu hành Tịch Tà Kiếm Phổ hơn, toàn đánh thiên hạ bằng một chữ "nhanh'.

Đương nhiên, tốc độ của hắn nhanh hơn Lâm Bình Chi nhiều. Đáng tiếc là không thể nói chuyện.

Cho dù như vậy.

Sau ba đến năm phút, số lượng người có thể đứng ở trong sân cũng không còn bao nhiêu. ...

Cùng lúc đó.

Trụ sở Côn Luân phái, đại sư huynh luôn luôn điềm tĩnh bảo thủ đột nhiên hô to một tiếng không ổn, sau đó một mình xông ở khỏi doanh trướng.

Nhưng chẳng mấy chốc lại trở về, lao vào lều của chưởng môn Côn Luân Phái, vô cùng lo lắng mà nói:

"Sư phụ, Kiều gia xảy ra chuyện, chúng ta đến nhanh đi, nếu đến chậm thì không còn kịp."

"Anh Long, ngươi luôn luôn chú trọng mọi quy củ, vì sao bây giờ lại bối rối như vậy?"

Hoắc Nghĩa - chưởng môn Côn Luân Phái kỳ quái nhìn về phía đại đệ tử của mình:

"Ngươi biết Kiều gia xảy ra chuyện từ đâu?"

Đột nhiên, hắn dường như nghĩ tới điều gì mà bỗng nhiên đứng dậy, nhíu mày nhìn Anh Long rồi nói:

"Nguyệt Tiền, ngươi từng đi ra ngoài lịch luyện, sau khi trở về thì càng hà khắc đối với quy củ của môn phái, chắc hẳn khi đó nguoi đã bị Thiên Ma đoạt xác đúng không?"

"Đúng vậy, sư phụ, ta đã đoạt xác Anh Long. Lúc ấy, hắn đang đấu với kẻ địch rồi trượt chân ngã xuống sườn núi, nếu như không có tác đoạt xác thì hắn đã chết từ lâu."

Anh Long hoảng loạn nói.

Keng!

Trường kiếm của Hoắc Nghĩa đã ra khỏi vỏ, chỉ về phía cổ họng của Anh Long.

"Sư phụ, mặc dù ta đoạt xác của Đại sư huynh, nhưng lại chưa hề làm chuyện gì nguy hại đến Côn Luân phái. Ngược lại, Dưới sự dẫn dắt của ta, trình độ của đệ tử Côn Luân phái đang phát triển không ngừng, ngươi nhìn ở thấy những chuyện này ở trong mắt mà!"

Anh Long không nhìn mình trường kiếm trên cổ họng, nói:

"Hiện tại, nguy cơ Côn Luân phái bị diệt phái đang ở trước mắt, ngươi giết ta thì Côn Luân phái cũng không còn."

"Có ý gì?"

Hoắc Nghĩa hỏi.

"Lúc này, Phùng Thất đang đánh với Thiên Ma của Kiều gia, bất kể bên nào thắng thì thực lực nhất định tăng cao, với tập tính của Thiên Ma thì nhất định sẽ càn quét toàn bộ giang hồ, chúng ta mà không tới thì ngay cả cơ hội được chia một ngụm canh cũng không còn."

Anh Long nói thật nói.
Bình Luận (0)
Comment