Chương 156: Ai Bỉnh Tất Thắng
Chương 156: Ai Bỉnh Tất ThắngChương 156: Ai Bỉnh Tất Thắng
Mé!
Đây chính là Ai Binh Tất Thắng?
Biểu hiện bên ngoài khoa trương như vậy sao?
Đỗ Cách thầm mắng một tiếng, ánh mắt tập trung vào một người không nhúc nhích trong đám người kia, nhắm thẳng vào thi thể bị hắn đính ở trên tường mà phát động đâm từ sau.
VùI
Thân hình hắn đột nhiên biến mất ở trước mặt mọi người.
Sau đấy chớp mắt một cái.
Hắn đã đến phía sau thân thể không nhúc nhích kia, một kiếm xuyên tim.
Một tiếng hét thảm vang lên.
Tất cả mọi người đều giật nảy mình, lập tức loạn thành một đống.
"Mé, thi thể cũng dùng được sao. Tang Diễm, mau phá hỏng thi thể."
Triệu tiên sinh chảy nước mắt, giọng nói đau khổ dặn dò.
Nhưng một giây sau, hắn cũng không nói ra thành lời nữa.
Không phải im lặng, mà là bị Đỗ Cách kề sát ở phía sau.
Một kiếm xuyên tim.
Trong nháy mắt khi hắn ngã xuống, cơ thịt trên mặt nhúc nhích một hồi rồi biến thành một người khác.
Đỗ Cách nhìn hắn một cái rồi lắc đầu, kỹ năng ngụy trang kém như vậy, vậy mà cũng đòi lập đội với người khác, nói ngươi ngớ ngẩn là còn coi trọng ngươi rồi.
Chẳng qua.
Người chết là lớn nhất.
Đỗ Cách cũng không tiếp tục đánh giá sự thông minh của hắn nữa, mà quay người thẳng tiến về phía người khác, tốc độ của hắn quá nhanh.
Bất kể người nào quay lưng về phía hắn thì đều không thể thoát khỏi sự ám sát của hắn, cho dù lúc đó không có ai quay lưng về phía hắn thì hắn dùng thi thể trên tường quay vòng một lát cũng đủ.
Chỉ trong nháy mắt.
Số người ở trong sân ít đi một phần ba.
Ai Binh Tất Thắng nâng cao sức chiến đấu của tất cả mọi người, nhưng thuộc tính của Đỗ Cách siêu cao, nhờ vào đâm từ phía sau mà những người này chẳng thể phản ứng kịp, đó chính là đơn phương đồ sát.
Chỉ là.
Hiệu quả của 'im lặng' vẫn được duy trì như cũ, hiển nhiên ngay từ đầu Đỗ Cách đã giết nhầm người.
Vương Tam và Phùng Trung phối hợp với nhau.
Linh Tê Nhất Chỉ của Phùng Trung phụ trách đẩy lùi vũ khí của đối phương, Bộc Phát Yêu Kiều của Vương Tam phụ trách giết người, thuộc tính của hai người cũng rất cao nên không bị từ khóa như 'chậm chạp' áp chế.
Một lát sau, những giang hồ nhân sĩ kia cũng không làm gì được họ. Một đám người chảy nước mắt, phàm là vũ khí bị Phùng Trung kích thích thì sẽ không tự chủ được mà phát ra tiếng kêu vui vẻ, sau đó uốn éo một cái rồi bước xuống suối vàng, tựa như được chết thoải mái vậy.
Âm thanh phát ra nghe cũng cư nự!
Vũ khí bị Phùng Trung kích thích sẽ phát ra tiếng kêu "a-".
Bị Vương Tam giết thì sẽ phát ra tiếng kêu "a!" đau đớn.
"A- at"
"Ưm - a!"
"Ư -al"..
Những âm thanh kỳ quặc vang lên không ngừng, đám nhân sĩ giang hồ vây công họ sắp phát điên rồi.
Nếu như không phải chiến ý mãnh liệt chống đỡ họ, khiến họ không dám rút lui.
Giờ phút này, họ đã chạy từ lâu.
họ cảm giác mình không xứng tham gia vào trận chiến đấu của Thiên Ma....
Đột nhiên.
Có một người nhảy ra từ bên trong cái bóng ở phía sau Vương Tam, chủy thủ đâm thẳng về phía giữa lưng của Vương Tam.
Mắt sau lưng của Đỗ Cách nhìn toàn bộ xung quanh, trong giây phút phát hiện Vương Tam bị tập kích thì hắn đã nhờ vào thi thể bị đính trên tường ở phía sau Vương Tam trở lại đây, vào giây phút chủy thủ đâm trúng Vương Tam thì trường kiếm cũng đâm xuyên qua lưng của bóng đen.
Vương Tam sợ đến mức mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, quăng một ánh mắt cảm kích về phía Đỗ Cách, há miệng muốn dùng Nỗi Sợ Yêu Kiều đã trợ giúp nhưng vẫn không phát ra được âm thanh nào, làm hắn sốt ruột đến mức dậm chân.
Ngay lúc Đỗ Cách giải cứu Vương Tam, Tang Diễm bỗng cúi người, bàn tay ấn về phía một thi thể cách nàng gần nhất.
Âm!
Thi thể kia đột nhiên nổ thành mảnh vỡ.
Sau khi thi thể nổ tung đã gây ra phản ứng dây chuyền.
Tất cả thi thể ở đây đều nổ tung giống như pháo, lốp ba lốp bốp, tiếng nổ tung vang lên liên hoàn.
Trong chốc lát, tất cả thi thể khắp viên đều nổ tung, vung ra một màn mưa máu ở đỉnh đầu mọi người.
"Triệu tiên sinh, Phùng Thất này lợi hại quá!"
Bên trên một tòa tháp cao ở bên ngoài sân, Kiều Bình Giang nhìn thảm cảnh máu me ở trong sân mà yếu hầu khô khốc:
"E là tiên tổ sống lại cũng không phải đối thủ của hắn!"
"Đúng vậy, quá lợi hại."
Sắc mặt Triệu tiên sinh cũng khó coi:
"Ngay cả Vương Tam cần 'im lặng' để khắc chế, mới một tháng mà sao hắn lại trưởng thành đến mức này? Thật là đáng sợ, làn này mà không xử lý được hắn thì tất cả mọi người có thể trực tiếp đầu hàng."
"Triệu tiên sinh làm đã làm rất tốt, đáng tiếc Thạch Dũng có được 'chậm chạp' lại bị hắn giết quá sớm, nếu không 'chậm chạp' có thể áp chế tốc độ của hắn, sát cục mà Triệu tiên sinh nhắm vào hắn có thể phát huy tác dụng. Là do vận may của hắn quá tốt."
Kiều Bình Giang thở dài.
Xung quanh hai người họ có rất nhiều nữ nhân có vóc người xinh xắn đứng đầy, từ đầu đến cuối đều không nói một lời.