Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 162 - Chương 162: Không Được Giết Bạn Bè Của Ta

Chương 162: Không Được Giết Bạn Bè Của Ta Chương 162: Không Được Giết Bạn Bè Của TaChương 162: Không Được Giết Bạn Bè Của Ta

"Ngu xuẩn."

Đỗ Cách nhìn hắn ta, đột nhiên mắng nói:

"Ở nơi đây có đến mấy người nằm trong top mười của khu mô phỏng, ngươi lại cứ thích chọn người mạnh nhất, khó giết nhất là ta. Không phải ngươi nên giết họ trước, cướp đoạt thuộc tính của họ rồi mới đến giết ta sao? Như vậy chẳng phải sẽ dễ hơn à? Nói không chừng còn có thể thức tỉnh kỹ năng thăng cấp gì đó..."

Hắn vừa nói ra những lời này, mấy người đứng trên tháp đều đột nhiên thay đổi sắc mặt.

Triệu tiên sinh chửi ầm lên:

"Phùng Thất, cái tên khốn nạn nhà ngươi."

"Có lý đấy chứ."

Kiều Hòa cũng hơi sửng sốt, đột nhiên đâm mạnh về phía Vương Tam;

"Ta ngứa mắt cái tên treo xương đầy người này từ lâu rồi"

Keng, Đỗ Cách đột nhiên chạy đến cản trường kiếm của hắn ta.

Kiều Hòa lại đâm.

Đỗ Cách lại cản.

Leng keng leng keng, kiếm của hai người va chạm với nhau, cứ như đang rèn sắt vậy.

Lúc này Kiều Hòa đã đánh gãy xương ngực của Đỗ Cách rồi.

Nhưng trong quá trình bảo vệ Vương Tam này, xương ngực bị đánh nát đang nhanh chóng khép lại.

Kiếm chiêu của Kiều Hòa rất tỉnh diệu, thỉnh thoảng sẽ có một ít kiếm chiêu hắn không cản lại được chém lên người hắn, nhưng chỉ cần hắn bảo vệ người khác, vết thương sẽ nhanh chóng khép lại.

Dựa vào năng lực khôi phục siêu khủng bộ và cố gắng hết sức bảo vệ những điểm yếu trên cơ thể, Đỗ Cách liều mạng đánh nhau mười mấy chiêu với Kiều Hòa có võ công tỉnh diệu, hắn vừa cản vừa nghĩ cách dẫn họa sang nơi khác:

"Giết trên lầu thì được, không được giết bạn bè của ta."

"Từ khóa của ngươi là giữ gìn?"

Kiều Hòa đánh mãi không thắng cũng có chút mất kiên nhân."

"Ngươi còn không ra tay với họ nữa thì mấy tên kia sẽ bỏ chạy đó."

Đỗ Cách nói.

Nghe thế, Triệu tiên sinh vội vàng la lên:

"Kiều Hòa, đừng bị Phùng Thất dụ, không có chúng ta áp chế Vương Tam thì ngươi không phải là đối thủ của hắn đâu."

"Người áp chế Vương Tam là cô bé kia, ngươi tha cho nàng ta là được rồi! Chỉ cần hứa đưa cho nàng ta một danh ngạch khu mô phỏng, để nàng ta nghe lời ngươi, không phải là xong rồi sao?"

Đỗ Cách xúi giục, đánh thằng vào uy hiếp của đối phương.

Cô bé đứng bên cạnh Triệu tiên sinh nghe thế, không khống chế được hơi nhúc nhích lông mày.

"Phùng Thất, tên chó nhà ngươi."

Triệu tiên sinh lại mất bình tĩnh. "Muốn chết thì cùng nhau chết, mắc gì ông đây bỏ công bỏ sức để ngươi ngồi mát ăn bát vàng chứ."

Đỗ Cách nói.

"Thú vị, thú vị, không hổ danh là người xếp hạng nhất trong khu mô phỏng, thông minh thật đấy, được rồi, ta giết hai tên trên lầu trước vậy."

Kiều Hòa nghe hai người tranh chấp, đột nhiên thu kiếm lại, xoay người nhảy lên lầu.

Kiều Hòa là cao thủ mạnh nhất ở thời đại này, tỉnh thông võ học của cả trăm nhà, mấy tầng lâu kia đương nhiên không thể làm khó được hắn ta.

Nhưng ngay khoảnh khắc hắn ta vừa xoay người lại, Đỗ Cách đã cầm kiếm đâm mạnh.

Trong chớp mắt!

Đâm mạnh ở sau lưng, được tăng mạnh thuộc tính, hơn nữa Kiều Hòa hoàn toàn không hề đề phòng chút nào.

Đỗ Cách vô cùng nhẹ nhàng cầm kiếm đâm nghiêng từ phần mông của hắn ta vào sâu bên trong.

AI Tiếng hét thảm vang lên.

Kiều Hòa trở tay vỗ mạnh ra phía sau, lại đánh bay Đỗ Cách ra ngoài.

Đỗ Cách phun máu tươi, thầm nói đáng tiếc, Kiều Hòa bay nhanh quá, nếu không lúc nãy hắn đã đâm vào giữa lưng hắn ta rồi.

Tuy là như thế, Kiều Hòa cũng bị thương không nhẹ, phần mông phải lủng một lỗ to, máu tuôn xối xả, chỉ cần kiếm của Đỗ Cách đâm thằng thêm một chút nữa thì đã đâm trúng hoa cúc của hắn ta rồi.

Cơn đau đớn kịch liệt làm gương mặt Kiều Hòa run rẩy kịch liệt, hắn ta điểm vài cái lên trước sau cơ thể, cầm máu lại, thẹn quá hóa giận, xoay người nhào về phía Đỗ Cách: "Phùng Thất, ta muốn ngươi chết."

Đâm sau lưng người đứng đầu võ lâm, boss lớn nhất cửa ải này, vết thương của Đỗ Cách lành lại cực nhanh, thuộc tính lại tăng thêm một bước, trường kiếm của hắn lại va chạm với trường kiếm của Kiều Hòa, vừa đánh vừa nói: "Kiều Hòa, đừng giận, là lỗi của ta, thật sự là khi người xoay người, động tác quá đẹp, ta không nhịn được cho nên mới đâm một cái, nó chỉ là phản xạ có điều kiện thôi. Ngươi lại đi giết mấy tên trên lầu đi được không, lần này ta bảo đảm sẽ không đâm ngươi."

"Có điên mới tin người."

Kiều Hòa đang nổi điên sao có thể tin lời Đỗ Cách nói nữa, hắn ta quơ kiếm vô cùng kín đáo không có bất cứ sơ hở nào, chỉ trong chớp mắt, cánh tay và đùi của Đỗ Cách đã chồng chất vết thương.

Triệu tiên sinh và Kiều Bình Giang đứng trên lầu đột nhiên im lặng.

Hai người vừa mới đi dạo trước cổng địa ngục, ánh mắt khi nhìn về phía Đỗ Cách không khỏi có chút phức tạp, nhất là Triệu tiên sinh, hắn ta không ngờ rằng Đỗ Cách kích động Kiều Hòa lên lầu lại là vì tính kế.

Ngẫm lại cũng đúng, nếu thật sự để Kiều Hòa giết chết họ, thuộc tính tăng lên thì Phùng Thất sẽ càng không phải là đối thủ của hắn ta.
Bình Luận (0)
Comment