Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 166 - Chương 166: Hồ Sơ Cá Nhân

Chương 166: Hồ Sơ Cá Nhân Chương 166: Hồ Sơ Cá NhânChương 166: Hồ Sơ Cá Nhân

"Ta ép hai người Kiều Bình Giang xuống lầu không phải để kìm chết ngươi, từ đầu đến cuối cùng chỉ vì muốn lấy điểm thuộc tính của họ thôi. Ngươi có thể bùng nổ, ta đương nhiên cũng phải bùng nổ. Còn ngươi? Ngươi cảm thấy ta liên tục đâm trúng mông của ngươi, tất cả đều là vì trùng hợp sao?"

Đỗ Cách cười cười, giải thích những khó hiểu trong lòng hẳn ta.

Vẻ khó hiểu trong mắt Kiều Hòa biết mất, hắn ta gian nan nâng tay lên, gió ngón tay cái về phía Đỗ Cách, sau đó lại buông lỏng xuống.

Sau đó, ngay trước mắt Đỗ Cách, thi thể của Kiều Hòa nhanh chóng khô quắt, lại trở thành một xác chết khô.

Cùng lúc đó, hồ sơ cá nhân ở trước mặt Đỗ Cách lại lóe lên, hắn mở giao diện cá nhân lên, bên trên đang xuất hiện một hàng chữ lớn:

"Nhiệm vụ chính kết thúc, khu mô phỏng đóng của, tuyển thủ đạt hạng nhất."...

Lúc này, Anh Long đang cưỡi ngựa chạy ngày chạy đêm về phía Kiều gia đột nhiên siết chặt dây cương, hắn ta mở giao diện hồ sơ cá nhân lên, nhìn thứ hạng mười ba ở bên trên, ngửa mặt lên trời gầm gừ đầy tuyệt vọng, sau đó cơ thể dần biến mất, mang theo vẻ mặt không cam lòng rời khỏi khu mô phỏng.

Đương nhiên cũng có ba người may mắn lần lượt được bổ sung vào, nhìn thứ tự của bản thân đột nhiên lọt vào top mười, cười to rời khỏi khu mô phỏng. ...

Ngay khoảnh khắc khu mô phỏng kết thúc, cảm giác trời đất quay cuồng ập đến, Đỗ Cách cảm nhận được một lực hút cực mạnh.

Chờ mọi thứ bình thường trở lại, khi hắn mở mắt ra lần nữa, giao diện cá nhân đã biến mất rồi.

Thứ đầu tiên đập vào mắt chính là mặt nước trong suốt óng ánh.

Toàn thân hắn được bao phủ ở dưới nước, không được bất cứ thứ gì bảo vệ.

Nhưng hắn vẫn có thể hít thở bình thường, giống như còn đang ở bên ngoài không khí, không có bất cứ khó chịu nào, ấm áp vô cùng thoải mái.

Trên mặt nước, một cái khoang trống tràn ngập cảm giác khoa học kỹ thuật từ từ dâng lên, tiếng máy móc lặp đi lặp lại liên tục:

"Bài kiểm tra đã kết thúc, mời các thí sinh rời khỏi khoang mô phỏng, bài kiểm tra đã kết thúc, mời các thí sinh rời khỏi khoang mô phỏng..."

Quả nhiên, hắn không thể quay về cơ thể ở trái đất!

Không để ý đến tiếng máy móc kia, Đỗ Cách nằm trong khoang kiểm tra, tự hỏi về tương lai.

Giờ phút này, hắn không biết nên cảm thấy may mắn hay nên đau buồn nửa.

Nói thật, sau khi trải qua một cuộc đời vô cùng đặc sắc ở trong khu mô phỏng, lại bắt hắn quay về trái đất, hắn chắc chắn sẽ không muốn lắm. Nhưng đối mặt với một thế giới mới toanh không biết gì, trong lòng hắn vẫn có chút thấp thỉm.

Đây mới là xuyên không thật sự nè!

Đau buồn là vì hắn cũng không có được ký ức của ký chủ ở thế giới này.

Nhưng mà không bao lâu sau, Đỗ Cách lại bình thản chấp nhận, hắn cố gắng đấu tranh giành thứ hạng ở trong khu mô phỏng như thế, còn không phải là vì giờ phút này sao?

Nếu đã chuẩn bị sẵn sàng thì còn sợ gì nữa, cứ dũng cảm đối mặt nó là được! Dưới tình huống không hề biết gì mà hắn còn có thể giành được hạng nhất khu mô phỏng, không lẽ còn sợ một cái thế giới hiện thực sao?

Ổn định lại tỉnh thần, Đỗ Cách xoay người ngồi dậy, bắt đầu quan sát hoàn cảnh ở xung quanh.

Tình hình bên trong khu kiểm tra này rất đơn giản, có ít nhất mấy trăm cái khoang kiểm tra, phần lớn khoang kiểm tra đều đã trống rỗng, chỉ có ba người vừa mới bò ra khỏi khoang kiểm tra giống như hắn.

Ba người bằng tuổi nhau, trông chỉ khoảng mười bảy mười tám tuổi.

Lúc này, ba gương mặt non nớt kia đều có cùng một vẻ mặt, vừa mất mát lại có chút tức giận.

Đỗ Cách không cần đoán cũng biết, có lẽ bọn họ đều là những tuyển thủ bị đào thải, không có ai vào được top mười, không đúng, những cái khoang kiểm tra trống rỗng kia có lẽ đều là bị hắn đào thải...

Ừng ực!

Đỗ Cách nhẹ nhàng nuốt nước bọt, thầm nghĩ, chắc trường học có phương pháp bảo vệ người đạt hạng nhất nhỉ?

Tất cả mọi người đều tranh bảng xếp hạng, các ngươi bị đào thải là bởi vì bản thân quá yếu kém, chắc sẽ không giận chó đánh mèo trút giận lên người hắn đâu đúng không?

Nhưng mà hắn không ngờ đối thủ lại là một đám con nít mới mười bảy mười tám tuổi, phát hiện này làm Đỗ Cách đột nhiên cảm thấy chiến thắng của bản thân thật ra cũng chẳng mấy vẻ vang.

Nói thế nào thì khi hắn ở trái đất cũng hơn hai mươi tuổi, đánh một đám con nít, ở lớn hiếp nhỏ, chẳng trách khi ở trong khu mô phỏng hắn cảm giác có rất nhiều tuyền thủ có cách suy nghĩ không quá chín chắn.

Đỗ Cách đứng lên, nhấc chân bước ra khỏi khoang kiểm tra, bước chân có chút năng nề, hắn đã quen với sức mạnh và ngũ cảm nhạy bén trong khu mô phỏng, đột nhiên quay trở về cơ thể ở thế giới hiện thực, thật sự không được quen cho lắm.

Nhưng nếu chỉ so sánh riêng tố chân cơ thể thì có lẽ cơ thể này tốt hơn cơ thể ở trái đất của hắn rất nhiều, chắc là thường xuyên rèn luyện thể thao.
Bình Luận (0)
Comment