Chương 165: Ngần Người
Chương 165: Ngần NgườiChương 165: Ngần Người
"Thất ca, ta đang giúp ngươi đó, kế hoạch của Thất ca quá nguy hiểm, lỡ như chơi quá trớn, làm Kiều Hòa giết người thật thì mấy người chúng ta làm gì còn có ai đánh lại hắn, chúng ta sẽ bị giết sạch đó!”
Triệu tiên sinh nói.
Kiều Hòa lại ngơ ngác, mấy người này ai cũng mưu mô gian xảo, rốt cuộc thì câu nào mới là thật?
Không phải hắn ta chỉ là hơi ngông cuồng, để lộ từ khóa của bản thân ra thôi sao, sao đã bị họ nắm lấy điểm yếu này rồi?
"Kiều Hòa, ngươi tỉnh thông đủ loại võ công của trăm nhà, không có cái nào thuộc dạng đột nhiên bùng nổ, dùng thương để đổi thương sao? Ngươi xem, hai chúng ta đều sàn sàn như nhau, chỉ cần ngươi có được loại võ công bùng nổ, liều mạng bị thương bất ngờ đánh chết một hai người thì cho dù có bị thương nặng cách mấy cũng sẽ lành lại thôi! Sao cứ ngu ngốc thế chứ? Đánh nhau cũng cần phải động não!"
Đỗ Cách lại tốt bụng đưa ra lời đề nghị mới cho Kiều Hòa.
"Phùng Thất, ngươi điên rồi sao?"
Kiều Bình Giang hoảng hốt:
"Kiều gia thật sự có võ công như thế, có thể tăng công lực lên gấp ba..."
Triệu tiên sinh cũng ngẩn người.
Lúc này, hắn ta thật sự không biết Đỗ Cách có ý đồ gì.
Hắn ta chau mày, không lẽ từ khóa của hắn là hỗn loạn, càng loạn càng mạnh sao?
Kiều Hòa cũng cẩn thận suy nghĩ, cảm thấy lời đề nghị này của Phùng Thất không có bất lợi gì đối với hắn ta cả.
Hắn ta do dự một chút, cũng thử dùng mưu kế:
"Phùng Thất, ngươi quá ưu tú, nếu ta thật sự thành công, ta sẽ không giết người. Chúng ta không cần thiết đánh sống đánh chết, top mười của khu mô phỏng có đến mười vị trí, giết chết họ, chúng ta cùng nhau lọt vào top mười."
"Quyết định thế đi."
Đỗ Cách đồng ý một cách dứt khoát, lại xoay người nói với Vương Tam:
"Tam nhị, lát nữa Kiều Hòa sẽ bùng nổ, ngươi không cần để ý bất cứ chuyện gì, cứ chạy ra ngoài trước, chạy ra khỏi phạm vi bao phủ của im lặng."
Vương Tam gật đầu, không chút do dự xoay người cắm đầu chạy ra ngoài.
"Phùng Thất, ngươi không thể như thế, ngươi tra tấn Kiều Hòa tàn nhẫn như thế, hắn sẽ không tha cho ngươi."
Hai người Triệu tiên sinh và Kiều Bình Giang lập tức sốt ruột.
"Muộn rồi, âm dương vô cực, bạo.”
Kiều Hòa cười dữ tợn, đột nhiên nghịch chuyển kinh mạch, hai mắt hắn ta lập tức trở nên đỏ đậm, thất khiếu đổ máu, hắn ta phun máu tươi, nhào về phía Vương Tam đang co giò bỏ chảy, cười dữ tợn nói:
"Không ai có thể thoát được."
Ngay khoảnh khắc Kiều Hòa bùng nổ, bóng dáng của Đỗ Cách cũng đột nhiên biến mất khỏi tầm mắt Kiều Hòa.
Kiều Hòa theo bản năng xoay người, nhưng thứ hắn ta nhìn thấy chính là Phùng Thất đang đối diện với Triệu tiên sinh, thanh kiếm trong tay đã ghim lão Triệu và Kiều Bình Giang thành một xâu hồ lô. Kiều Hòa do dự một chút, tung người nhào về phía Vương Tam.
Triệu tiên sinh không ngờ Đỗ Cách sẽ bùng nổ giết chính mình, hắn ta cúi đầu nhìn thanh trường kiếm xuyên thấu qua hai người, trong mắt tràn ngập kinh người:
"Chính diện?!"
"Sau lưng, ngươi không che kín hết toàn bộ."
Đỗ Cách cười cười, phun ra mấy chữ, trường kiếm trong tay lướt ngang qua, đột nhiên rút ra ngoài.
Lấy đi sinh mạng của hai người, cũng lấy đi toàn bộ toan tính trong tương lai của họ.
Thuộc tính của hạng bốn và hạng năm của khu mô phỏng được cộng thêm, thuộc tính của Đỗ Cách lại tăng vọt, hắn không chút do dự quăng vài thanh đao ra ngoài.
Bay thẳng đến Tiểu Tuyết đang sử dụng im lặng trên tháp.
Có lẽ Tiểu Tuyết thật sự không giỏi về khoản chiến đấu, cũng có khả năng thật sự không ngờ cục diện ở bên dưới lại thay đổi nhanh như thế, cho nên khi phi đao bay đến, hoàn toàn không kịp phản ứng gì.
Thanh đao bay thẳng đến giữa mày, nàng mở to mắt, đến lúc chết cũng không rõ đã xảy ra chuyện gì?
Mà bị Đỗ Cách và Triệu tiên sinh liên tục ám chỉ, trong tiềm thức của Kiều Hòa đã bị gieo xuống một hạt giống, muốn giết chết Phùng Thất thì phải tiêu diệt Vương Tam trước.
Thấy Đỗ Cách chạy đi giết hai người Triệu Kiều, hắn ta không chút do dự nhằm về phía Vương Tam, dự định dùng tốc độ nhanh nhất để giết Vương Tam, lại lao ra ngoài giết những người khác. ...
Xử lý ba người thuộc top mười của khu mô phỏng, trong đó còn có một người là dùng đâm sau lưng, thuộc tính của Đỗ Cách lại tiến bộ thêm một bước lớn, nhắm thẳng về phía Kiều Hòa, đâm mạnh đến.
Một giây trước khi kiếm của Kiều Hòa đâm trúng Vương Tam, hắn đã đâm trúng giữa lưng Kiều Hòa.
Kiều Hòa nhận ra có gì đó không thích hợp, tung người nhảy lên, lại định hi sinh mông để bảo vệ tính mạng lần nữa, kết quả không ngờ lần này Đỗ Cách lại đâm trúng giữa lưng của hắn ta.
Hắn ta nhảy bật lên, Kim Hà Kiếm sắc bén kéo từ ngực đến mông, gần như chém hắn ta thành hai nửa.
Máu tươi văng tung tóe.
Bịch!
Kiều Hòa ngã phịch xuống đất.
Trước khi chết, hắn ta nhìn Đỗ Cách, trong ánh mắt tràn ngập khó hiểu, mở miệng, trong miệng lại tuôn ra máu tươi xối xả, không nói nên lời.