Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 170 - Chương 170: Đồ Vô Lại

Chương 170: Đồ Vô Lại Chương 170: Đồ Vô LạiChương 170: Đồ Vô Lại

"Cao Minh, ta thật sự là Phùng Thất."

Đỗ Cách nghiêm mặt nói:

"Khả năng lần này ta chơi ra lối chơi mới rồi."

Bịch bịch!

Cao Minh rớt từ trên giường xuống. ...

"Boss chết như thế nào?”

Cao Minh bò dậy từ dưới đất, hỏi.

"Ta dùng bạo loạn dụ hắn, dẫn hắn đuổi theo Vương Tam, sau đó nhận cơ hội thu hoạch được Triệu tiên sinh và Kiều Bình Giang, nhờ thuộc tính tăng vọt mà chém hắn thành hai nửa từ sau lưng."

Đỗ Cách tóm tắt đơn giản.

"Mịa nó! Phùng Thất thật sự là ngươi!"

Cao Minh nghẹn họng nhìn trân trối.

"Không thể giả được."

Đỗ Cách gật đầu.

"Đồ vô lại, ngươi trả một kiếp sống trong trường mô phỏng cho ta."

Cao Minh hét lên một cách kỳ quái, nhào qua bóp cổ Đỗ Cách do cảm xúc kích động lắc, tới lắc lui:

"Chúng ta sống dễ dàng sao? Ăn thức ăn tổng hợp mười tám năm, vất vả lắm được đi vào trường mô phỏng hưởng thụ mấy ngày. Kết quả vừa mới đi vào đã bị đồ con chó nhà ngươi đá ra, ngươi đưa ta lại trường mô phỏng..."

"Đừng ầm1T."

Đỗ Cách đẩy tay Cao Minh ra:

"Ta cũng không ngờ cuối cùng lại lớn như vậy, lúc ấy ta hoàn toàn bị buộc không còn cách nào khác. Vừa bắt đầu đã bị người ta dồn ép, ngay cả ký ức của ký chủ cũng không có, không làm lớn thì sẽ bị đào thải, ngươi nói ta biết phải làm sao?"

"Cho nên, ngươi lấy luôn hạng nhất trường mô phỏng?"

Cao Minh nghiến răng nghiến lợi.

"Không phải là do sau này không còn cách nào kết thúc hay sao?"

Đỗ Cách ngồi trở lại bên bàn đọc sách, giả vờ như lơ đãng rút ra một quyển sách tên là lịch sử nền văn minh Khai Nguyên Tỉnh:

"Nếu không ta không biết nên đối mặt với lão Hổ thế nào?"

Hắn nâng cằm, nghiêng nhìn Cao Minh, một tay lật quyển sách trong tay, lật qua lật lại từng tờ một, biểu hiện như một người đang sốt ruột, lấy một quyển sách rồi lật qua lại lung tung để giảm bớt sự căng thẳng.

Nhưng mắt sau đầu của hắn lại đọc tin tức trên sách nhanh như gió

Lúc này, Đỗ Cách mới nhận ra dường như tỉnh thần lực của hắn được phát huy, tốc độ xử lý tin tức cực nhanh.

Cao Minh không cảm thấy lời Đỗ Cách nói có gì không đúng, nhìn thẳng đánh giá hắn:

"§ao trước đây ta không nhìn ra ngươi còn có bản lĩnh này, chắc hẳn ngươi là kiểu thiên tài bình thường che giấu thực lực, khi gặp chuyện mới bộc phát đúng không."

"Ta nghĩ có lẽ là vậy."

Đỗ Cách nghiêm túc gật đầu.

"Xí, thiên tài ư, ngươi chỉ gặp may thôi."

Cao Minh hung hăng phun một bãi nước bọt:

"Ngươi trả trường mô phỏng cho ta..."

"Đừng ầmT."

Đỗ Cách ngồi ngay ngắn, mang sách ra phía trước, nói:

"Ta cũng cảm thấy mình gặp may. Một mạch tiến lên, ta nghĩ thành công thì thành công, mà bại cũng phải oanh oanh liệt liệt, vậy mà không những không trắng tay lại còn giành được hạng nhất. Ngươi vẫn ngẫm xem nói với lão Hổ kiểu gì cho ta! Lỡ như bị hắn gửi gắm kỳ vọng cao, kết quả trường mô phỏng tiếp theo bị lộ thì coi như mất hết mặt mũi."

Đỗ Cách không rõ bên phía lão sư có ý gì, cho nên trước hết hắn phải nói vài lời với bạn cùng phòng của mình đã, để thông qua phản ứng của bạn cùng phòng mà biết nhà trường sẽ có phản ứng gì đối với hạng nhất của hắn?

Thực tế thì đối thoại với Cao Minh chính là diễn thử trước khi gặp lão sư, ngăn ngừa bị lộ.

"Cái này có gì mà mất mặt, trường mô phỏng mà thôi, không phải lúc trước trường bình dân không có người đạt hạng nhất trường mô phỏng."

Cao Minh nói:

"Hàng năm có một ngàn vạn thí sinh, hơn ba nghìn trường thi, chẳng lẽ hạng nhất đều thuộc về Học viện Tỉnh Anh? Vậy chúng ta còn tranh làm gì, tắm một cái rồi ngủ cho xong, vào nhà máy sớm một chút là được."

Hắn hít một hơi, tiếc hận nhìn Đỗ Cách:

"Sát hạch tốt nghiệp mới khó á! Ngươi là chó R, sao lúc này lại dùng hết vận may, giành được hạng nhất lúc sát hạch tốt nghiệp tốt biết bao, đủ để thăng cấp thành chiến sĩ, lên như diều gặp gió. Đến lúc đó huynh đệ cũng có thể đi ôm đùi ngươi, cùng tiến lên..."

Một ngàn vạn thí sinh, hơn ba nghìn trường thi.

Đỗ Cách lại nắm bắt được một tin tức quan trọng, nhẹ nhàng thở phào một hơi, nếu có nhiều trường thi cùng tiến hành sát hạch như vậy thì hạng nhất của hắn cũng không đáng chú ý lắm.

Cái này tương đương với thi cuối kỳ lớp mười, một học sinh có thành tích bình thường không cẩn thận giành được hạng nhất thành phố.

Ngoài phụ huynh và trường học thì ai quan tâm ngươi là ai?

Nói không chừng ngay cả bạn cùng lớp cũng không đáng lo, cùng lắm là thảo luận mấy ngày.

Chẳng qua, có một ngàn vạn thí sinh cùng tuổi, từ mười tám tuổi trở lên, vậy ít nhất dân số của quốc gia này cũng phải đến một tỷ, người cũng không ít!

Sao còn phải ăn thức ăn tổng hợp?

"Ai nói về sau ta không lấy được hạng nhất!"
Bình Luận (0)
Comment