Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 182 - Chương 182: Món Đồ Chơi Yêu Thích

Chương 182: Món Đồ Chơi Yêu Thích Chương 182: Món Đồ Chơi Yêu ThíchChương 182: Món Đồ Chơi Yêu Thích

Mỗi một người trong số họ đều có thể quyết định được số phận tương lai của hắn.

Cao Minh từ nãy giờ vẫn không lên tiếng, trước mặt đám quan nhị đại này, hắn thật sự không thể thản nhiên xem như không có việc gì như Đỗ Cách. Nhớ tới sự tích uy phong của Đỗ Cách trong thế giới mô phỏng, Cao Minh than thở, không thể không nói, thế giới mô phỏng đúng là rất biết rèn người. ...

Đúng là những diễn viên diễn tâm lý xuất sắc!

Nhìn sự chuyển biến này đi.

Ánh mắt này.

Lời thoại này.

Ngươi có thể phân biệt được lời họ nói là thật hay là giả không?

Thả đám này xuống Trái Đất, phỏng chừng còn đoạt được cả giải Oscar...

Đỗ Cách cười cười, nắm lấy tay Vương Phong:

"Phong ca nói đùa, không có hành động trả thù thì không thể xem là trả thù được. người muốn đánh ta rất nhiều, ta cũng không thể vì suy nghĩ của một người mà nghĩ tất cả mọi người đều địch. Thứ mà ta tin chỉ có một, không có bạn bè mãi mãi, chỉ có lợi ích vĩnh cửu."

"Nói rất hay."

Chu Thế Kiệt nói.

"Thất ca nói được câu này thì cũng đủ để chứng minh phong cách làm việc của mình rồi. Đi thôi, đừng đứng mãi ở đây nữa, chúng ta vào trong vừa ăn vừa nói chuyện."

"Mời Tứ ca."

Đỗ Cách đưa tay ra hiệu.

Mấy người sóng vai nhau đi đến Khánh Công Lâu, nhìn từ xa thì giống như đám bạn cũ đã quen biết nhiều năm.

"Mẹ kiếp."

Ân Nhị Xuyên đứng phía sau lầu bầu một tiếng, hắn ảo nảo nhìn đám người đẳng trước, trong lòng chợt dâng lên một cảm giác như bị cướp mất món đồ chơi yêu thích.

Dựa vào Mắt Sau Gáy, Đỗ Cách dễ dàng thấy vẻ mặt của Ân Nhị Xuyên. Thế là hắn đưa tay ra sau lưng rồi làm một động tác OK.

Ân Nhị Xuyên sửng sốt một chút rồi cũng cười cười đi theo.

Cao Minh yên lặng đuổi theo, không nói đến việc trong bụng đã sớm no căng, cho dù chưa ăn, nhưng khi thấy sự chênh lệch giữa mình và Đỗ Cách khi phái đối phó với mấy người thuộc tầng lớp tỉnh anh này thì hắn cũng không còn khẩu vị gì nữa. ...

Tuỳ ý đặt một phòng riêng, tất cả mọi người đều lần lượt ngồi xuống.

Chu Thế Kiệt gọi phục vụ đến để gọi món.

Trong lúc chờ đồ ăn ra, hắn rót cho Đỗ Cách một chén trà:

"Thất ca, tỉnh thần lực của ngươi thật sự đã lên đến 80 rồi ư?"

"Nếu lời ta nói là giả, người khác có lẽ ta sẽ giấu được, nhưng chắc chắn sẽ không giấu được mấy người các ngươi. Lừa các ngươi thì có gì tốt cho ta chứ?" Đỗ Cách cười cười, bưng trà lên uống một ngụm.

Hương trà thấm vào cơ thể khiến Đỗ Cách tìm lại chút cảm giác làm người, điều này cũng khiến hắn càng thêm quyết tâm trở thành một chiến sĩ.

Trở thành chiến sĩ, dù không gia nhập chiến trường dị tỉnh thì cũng có thể ở lại Khải Nguyên Tỉnh tìm một công việc quản lý.

"Chả trách Nhị Xuyên không đem công pháp rèn tỉnh thần lực đến cho ngươi, thì ra là do Thất ca căn bản không cần."

Văn Phi nói.

"Ta thật sự không tin một thế giới mô phỏng sơ cấp lại có thể rèn luyện ra một lượng lớn tỉnh thần lực như vậy."

"Nhị Xuyên, ngươi đứng thứ ba, chỉ số tỉnh thần lực của ngươi là bao nhiêu?"

Chu Thế Kiệt hỏi.

"g.

Ân Nhị Xuyên đáp.

"Chỉ số bình thường."

"Vậy phỏng chừng là do phá kỷ lục."

Vương Phong nói.

"Chưa từng có ai có thể kết thúc thế giới mô phỏng trong vòng một tháng. Ta nghĩ sau lần này, trường hợp đặc biệt của Thất cả có lẽ sẽ lưu ý..."

"Không thể."

Chu Thế Kiệt nói.

"Nội dung sát hạch của thế giới mô phỏng là ngẫu nhiên, Khải Nguyên Tỉnh muốn bồi dưỡng một lượng lớn nhân tài, đương nhiên sẽ không vì rèn luyện tỉnh thần lực cho một người mà mở thế giới mô phỏng một cách liên tục, khiến cho một đám người trở thành vật làm nền. Hơn nữa kinh nghiệm trong thế giới mô phỏng của Thất ca không có tính năng phục chế, nên chỉ cần có một liên kết xuất hiện sai sót thì kết quả sẽ thất bại."

"Cho nên trường hợp tinh thần lực cao đến 80 như Thất ca là duy nhất."

Văn Phi nói.

"Đây chính là chỉ số ngang với sinh viên tốt nghiệp đó! tỉnh thần lực 80, sau khi tiến vào thế giới mô phỏng tiếp theo nhất định sẽ chiếm được một món hời to."

Nếu không thì sao các ngươi chịu cùng ta hoá thù thành bạn?

Đỗ Cách cười lắc đầu.

"Dù một người có lợi hại đến đâu thì khả năng cũng chỉ có hạn. sở dĩ ta có thể thành công là do may mắn có được Phùng Trung, không đúng, được Xuyên ca và Vương Tam giúp đỡ. Hay là lần này chúng ta chung tay lại với nhau chơi lớn một tran, bao trọn mười vị trí đầu trên bảng xếp hạng thế này? Trước không nói đến chuyện tuyển nhân tài, chỉ bằng phần thưởng tỉnh thần lực cho top 10 cũng đủ đến chúng ta làm một chuyến."

"Ta thấy được."

Văn Phi nói.

"Ta cũng không có vấn đề gì."

Chu Thế Kiệt cũng nói. "Ta cũng vậy, không có vấn đề."

Ân Nhị Xuyên nhìn họ, rầu rĩ nói.

"Ta đương nhiên cũng không có ý kiến."

Vương Phong cười nói:

"Chỉ cần Thất ca đừng 'xốc bàn' quá nhanh như lần trước là được, bằng không mọi người còn chưa kịp tụ lại thì đã bị đá ra."

"§ẽ không, muốn 'xốc bàn' thì cũng cần phải có điều kiện."

Đỗ Cách cười cười.
Bình Luận (0)
Comment