Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 181 - Chương 181: Có Thể Nhận Ra

Chương 181: Có Thể Nhận Ra Chương 181: Có Thể Nhận RaChương 181: Có Thể Nhận Ra

"Đỗ gia, ai là Phùng Trung?"

Là người tên Ân Nhị Xuyên!

Đỗ Cách liếc mắt một cái đã nhận ra Phùng Trung thật. tuy hai gương mặt khác nhau, nhưng động tác xoa ngón tay cái khi kích động của Ân Nhị Xuyên giống hệt Phùng Trung ở thế giới mô phỏng.

Người tên Chu lão tứ thì ánh mắt rất bình tĩnh, hẳn là muốn đến tiếp xúc và quan sát hắn ở cự ly gần.

Còn người tên Văn Phi và cái kẻ không tên còn lại, một người thì nhìn hắn với ánh mắt trêu tức, một người thì nhìn hắn với ánh mắt có vài phần chán ghét, hẳn là đến tìm hắn để báo thù.

Suy cho cùng thì dù sự giả dối có hoàn mỹ đến đâu thì cũng không giấu được đôi mắt muốn giết người kia.

Ánh mắt Đỗ Cách đảo qua mặt mấy người, muốn từ biểu tình phân tích động cơ của họ. xong, hắn nhún nhún vai.

"Ta cũng không biết, ta tổng cộng nhận được bốn cuộc điện thoại, mỗi người đều nói đúng ám hiệu. ta không biết ai là thật nên đã hẹn hết ra đây, nghĩ là sau khi gặp thì có thể nhận ra."

"Mẹ kiếp!"

Ân Nhị Xuyên tức giận mắng một tiếng.

"Mấy tên khốn nạn này, thật không biết xấu hổ mà. Thất ca, mấy cái trò lừa này mà ngươi cũng mắc phải là sao."

"Thất ca, đi theo ta, mấy tên kia nhìn là biết không có ý tốt, ta sẽ bảo vệ ngươi."

Văn Phi lộ vẻ vội vàng.

"Họ Văn, ta thấy người không có ý tốt nhất chính là ngươi đấy."

Ân Nhị Xuyên nóng nảy, hắn móc một quyển sách từ trong ngực ra.

"Thất ca, ta có đem công pháp rèn thể đến cho ngươi này."

Mắt Cao Minh sáng lên.

"Đỗ Cách, tên này có thành ý, chắc chắn là thật."

"Ân lão nhị, vì lừa Thất ca, ngươi chuẩn bị cũng đủ phết."

Chu lão tử tỏ ra kinh ngạc.

"Thất ca, đừng để hắn lừa, công pháp rèn thể cái rắm, có tác dụng gì chứ, muốn dùng thì phải dùng công pháp rèn tỉnh thần. lần này ta tới gấp nên không đem theo, lần sau ta đem cả công pháp rèn thể và rèn tỉnh thần cho ngươi."

Công pháp rèn thể và rèn tỉnh thần?

Đây hẳn là công pháp gia tăng thuộc tính trong thế giới thực!

Ánh mắt Đỗ Cách hơi sáng lên.

"Ta biết bên trong các ngươi có thật có giả, nhưng vì sao không thể đều là Phùng Trung!"

Bốn người đồng thời sửng sốt.

"Thất ca?"

Ân Nhị Xuyên kinh ngạc nhìn Đỗ Cách, dường như không nghĩ tới hắn lại có thể nói ra những lời như vậy.

"Phùng Trung tới tìm ta là vì muốn bàn chuyện hợp tác trong thế giới mô phỏng kế tiếp, nhưng trên bảng xếp hạng có tới mười vị trí đầu, chúng ta cộng lại thì cũng chỉ mới có năm người, sao nhất định phải đấu đến ngươi chết ta sống mà lại không hợp tác?"

Đỗ Cách cười nói.

Ân Nhị Xuyên nhíu mày.

Đáy mắt Văn Phi xẹt qua một tia khinh bỉ.

"Đương nhiên, trong các ngươi nhất định có người cảm thấy ta lấy được top 1 là do may mắn. một học sinh của trường bình dân, thực lực không bằng các ngươi, sự hiểu biết với thế giới mô phỏng cũng không bằng các ngươi. Hợp tác với nhau rõ ràng là muốn ôm đùi, muốn vặt lấy vài sợi lông từ trên người các ngươi đúng không?"

Đỗ Cách nhìn mấy người, chậm rãi lắc đầu.

"Nhưng ta có thể nói cho các ngươi biết một sự thật. Lúc ta ở trường, giá trị tỉnh thần lực ban đầu là 80. Không biết con số này có thể khiến các ngươi sinh ra dục vọng đầu tư không?"

Đỗ Cách đánh con bài tẩy duy nhất có thể đem ra của mình.

Hitzz!

Mấy người đồng thời hít một hơi lạnh, ánh mắt nhìn Đỗ Cách không hẹn mà đều có sự thay đổi. ...

"Có Phùng Trung ở đây, hắn cũng không thể để các ngươi giết ta ở chỗ này."

Đỗ Cách nhún nhún vai, cười liếc Ân Nhị Xuyên một cái.

"Nhiều bằng hữu nhiều con đường, vì sao không thể đem oán hận chuyển hóa thành lợi ích?"

"Thất ca, ngươi quả nhiên nhận ra ta."

Trên mặt Ân Nhị Xuyên xuất hiện nụ cưởi chân thành, hắn thẳng lưng, liếc xéo mấy người.

"Ngươi yên tâm, có ta ở đây, họ sẽ không dám làm gì!"

"Nghe danh không bằng gặp mất, thủ đoạn hoá nguy thành an của Thất ca quả nhiên danh bất hư truyền."

Chu lão Tứ nhẹ nhàng vỗ tay, hắn vươn tay với Đỗ Cách.

"Không sai, ta là giả mạo, lần này mượn thân phận Phùng Trung mời Thất ca tới là vì muốn thảo luận chuyện hợp tác. Chính thức làm quen một chút, Chu Thế Kiệt, gia phụ là phó thanh tra thành phố Vĩnh An."

"Chào Tứ ca."

Đỗ Cách vươn tay nắm nhẹ tay của hắn.

"Thất ca, ta là Văn Phi, cũng giống như Chu Tứ ca, cha ta là trưởng phòng giáo dục."

Cảm xúc khinh thường trong đáy mắt của Văn Phi không cánh mà bay, hắn nở một nụ cười chân thành, nói.

"Việc thắng thua trong thế giới mô phỏng đều dựa vào bản lĩnh, sao có thể nói ai không phục ai chứ. Chúng ta thật ra cũng ước mình được như Nhị Xuyên, được Thất ca ôm bay một lần."

"Vương Phong, cha ta là Trưởng phòng Quản lý Lao động thành phố Vĩnh An."

Người nãy giờ vẫn không tiết lộ tên tuổi cũng chủ động vươn tay rồi cười nói.

"Không gạt Thất ca, mới đầu ta thật sự muốn tới để trả thù ngươi. Dù sao ở thế giới mô phỏng lần trước, ta chơi chưa được mười ngày, chẳng kịp hiểu chuyện gì thì đã bị ngươi đá ra, đổi lại thành ai mà không tức giận cơ chứ? Nhưng hiện tại ta đã thay đổi suy nghĩ rồi, con người ta phải biết nhìn về tương lai."

Thì ra là một đám quan nhị đại!
Bình Luận (0)
Comment