Chương 185: Đừng Tin Bọn Họ
Chương 185: Đừng Tin Bọn HọChương 185: Đừng Tin Bọn Họ
"Thất ca, đừng tin bọn họ."
Chờ mọi người đi rồi, vẻ mặt Ân Nhị Xuyên có vẻ cực kỳ nghiêm túc nhìn Đỗ Cách dặn dò: "Một khi chế độ luân khảo được khởi động, sau bài kiểm tra thứ hai này sẽ là cuộc hỗn chiến giữa các khối lớp, có khả năng cao là mấy người chúng ta sẽ không được phân phối ở cùng một trường thi, khen thưởng giành do top mười khu mô phỏng lại rất cao. Ta nghỉ là sau khi bọn họ lợi dụng ngươi xong rồi, tám chín mươi phần trăm sẽ xử lý ngươi, sau đó tranh giành thứ hạng, chúng ta đều gánh vác sứ mệnh của gia tộc, không có ai đi để ý đến tương lai của một học sinh thuộc học viện bình dân."
Cao Minh lập tức nhướng mày, lại nhíu chặt.
"Ta biết."
Đỗ Cách gật đầu cười nói: "Nhưng ta cảm thấy mị lực nhân cách của ta đủ để thuyết phục bọn họ, chẳng hạn như ngươi, ngay từ đầu chúng ta là kẻ thù, không phải cũng đã chung sống hòa bình đến cuối cùng, còn trở thành bạn thân ở hiện thực sao?"
"Thất ca, ngươi đừng chủ quan."
Ân Nhị Xuyên nghiêm mặt nói: "Chúng ta ít nhất còn cùng nhau vượt qua hoạn nạn... Cùng nhau trải qua một khu mô phỏng, có lòng tin cơ bản, nhưng bọn họ thì sao, chẳng qua chỉ là ăn một bữa cơm mà thôi."
"Ừ, ta biết rồi."
Đỗ Cách cười cười, nhìn về phía Ân Nhị Xuyên: "Nếu không ta đổi cái ám hiệu khác đi, một ám hiệu thuộc riêng về đội ngũ nhỏ của chúng ta?"
"Làm thế là đúng."
Ân Nhị Xuyên nói: "Đội ngũ nhỏ của chúng ta mới là bền chắc không gì phá nổi thật sự."
Hắn ta nhìn Cao Minh: "Đương nhiên, hiện tại còn phải thêm Cao huynh đệ nữa, đội ngũ bốn người chúng ta bền chắc không gì phá nổi."
Cao minh nhìn hắn ta cười cười.
"Dùng gà nhỏ hầm nấm đi!"
Đỗ Cách cười nói: "Nhị Xuyên, lát nữa ngươi liên lạc với Vương Tam, nói cho hẳn biết ám hiệu này, nếu đối được gà nhỏ hầm nấm thì mới là người một nhà thật sự của ta."
Cao Minh lại nhướng mày, hắn ta nhìn Đỗ Cách, một cái thiên vương cái địa hổ, nghĩ ra ba phương pháp để nhận người, đây vẫn là người bạn cùng phòng mà hắn ta quen sao?
Hạng nhất của khu mô phỏng thật sự có thể rèn luyện một người như thế à?
"Không thành vấn đề, chờ ta liên lạc với Vương Tam xong, chúng ta lại tụ tập."
Ân Nhị Xuyên búng tay cười nói.
Nói xong, hắn ta đưa công pháp rèn thể cho Đỗ Cách: "Thất ca, ít nhất phải ba bốn tháng nữa khu mô phỏng mới mở ra, ngươi chăm chỉ luyện tập công pháp rèn thể, cố gắng đừng mạo hiểm đi ra ngoài như thế nữa, không phải mỗi người đều sẵn lòng hợp tác với ngươi. Triệu tiên sinh và Kiều Bình Giang bị ngươi đá ra khỏi khu mô phỏng vào giây phút cuối cùng, đang ước gì có thể giết chết ngươi."
"Ừ, ta biết rồi."
Đỗ Cách vô cùng tự nhiên nhận lấy công pháp rèn thể, không hề khách sáo với Ân Nhị Xuyên, ở trong thế giới xa lạ này, hắn đang rất cần các loại tài nguyên để võ trang cho bản thân, từ chối mới là tự hại mình.
Thấy Đỗ Cách nhận lấy công pháp, Ân Nhị Xuyên lại than nhẹ: "Thất ca, đừng trách ta, đây là công pháp rèn thể tốt hơn mấy bộ công pháp bình thường một chút thôi, cấp bậc cao hơn ta cũng không có."
Đỗ Cách nhìn hắn ta cười nói: "Ta hiểu mà, ta và ngươi có tình cảm chứ có tình cảm với người nhà của ngươi đâu."
"Cho dù thế nào thì cứ luyện trước đã!"
Ân Nhị Xuyên cười khổ, lại cầm ly rượu lên uống một hớp: "Nếu thật sự khởi động chế độ luân khảo, lỡ như Vĩnh Yên không khống chế được, bắt đầu rối loạn thì cơ thể cường tráng lên một phần thì tỷ lệ sống sót cũng sẽ cao hơn một phần. Nếu thật sự có cơ hội bộc lộ tài năng trong chế độ luân khảo này, muốn có công pháp tốt gì cũng có."
Cái thế giới chó chết này!
Sắc mặt Đỗ Cách tối sầm, lại mắng thầm.
"Cứ như vậy đi, ta cũng phải về rồi."
Ân Nhị Xuyên đứng dậy, hẳn ta đã hơi say, khi đứng lên cơ thể hơi lắc lư: "Ta cũng phải về nói cho gia đình biết chuyện ta kết minh với mấy tên kia."
Đưa Ân Nhị xuyên đi rồi, Đỗ Cách và Cao Minh cũng rời khỏi Khánh Công Lâu.
Trên đường về trường học, Cao Minh rõ ràng có chút cô đơn, hắn ta nhìn Đỗ Cách cảm thán nói: "Đây là học sinh của học viện tỉnh anh sao? Chẳng trách chúng ta chơi không lại bọn họ, ai cũng khôn khéo quá. Trong mấy người này, cũng chỉ có Ân Nhị Xuyên thành thật một chút, lão Đỗ, nếu ta ở vị trí của ngươi thì đã bị bọn họ chơi chết rồi."
"Lão Cao, đừng tự khinh thường bản thân, ngươi phải nghĩ như thế này, lỡ như Ân Nhị Xuyên cũng không phải thứ tốt lành gì thì sao!”
Đỗ Cách cười cười nói.
Cao Minh
Đỗ Cách nhìn Cao Minh, đột nhiên vươn tay ôm vai hắn ta nói: "Lão Cao, cho dù Ân Nhị Xuyên có tốt cách mấy thì không lẽ còn có thể bằng tình cảm hai chúng ta từ nhỏ đến lớn sao? Nói không chừng có người sẽ giả làm ngươi đến tiếp cận ta nữa kìa, không bằng hai chúng ta cũng làm một cái ám hiệu đi!"
Cao Minh sửng sốt, kinh ngạc nói: "Cũng cần ám hiệu sao?”
"Ừm"
Đỗ Cách gật đầu nói: "Hai người chúng ta dùng ám hiệu "Đỗ gia uy vũ nhất" được không?"
"Đệt"
Khóe mắt Cao Minh giật nhẹ, dựng ngón giữa với Đỗ Cách, gật đầu nói: "Được."