Chương 196: Thẳng Thắn
Chương 196: Thẳng ThắnChương 196: Thẳng Thắn
Gân xanh trên trán Diêu Đồng nhảy dựng, hắn giơ tay lên, dịch từng bước qua đó, giải thích:
"Hổ ca, do ngươi thay đổi nhanh quá, ta nhất thời không phản ứng kịp..."
Vừa đến bên cạnh Đỗ Cách. Đỗ Cách đột nhiên đoạt dao găm trong tay Cẩu Khôn. Phập một tiếng, đâm vào đùi hắn. ....
AI
Diêu Đồng ôm đùi, té lăn quay ra đất, liên tục kêu thảm thiết.
Người xung quanh hoảng sợ run rầy, ánh mắt nhìn về phía Đỗ Cách tràn ngập hoảng sợ, có người lớn vội vàng bịt mắt con nít lại.
"Thiên Ma, thẳng thắn?"
Đỗ Cách nhổ nước bọt xuống mắt đất:
"Xùy, tưởng ông đây là thằng ngu à? Hiện tại đến cả con mèo ông đây còn đánh không lại, nếu ngươi thật sự là Thiên Ma đoạt xá gì đó, còn sợ đàn em của ông à? Giả bộ gãy chân suốt mấy ngày, sau đó lại giả thần giả quỷ lừa ông, tưởng ông đây chưa từng gặp cái chiêu này sao? Nào, khôi phục thử xem, nếu vết thương lành lại, ông đây lập tức tin ngươi là Thiên Ma..."
"Vẫn là Hổ ca anh minh nhất, chỉ cần nhìn thoáng qua một cái là biết ngay cái trò mèo của tên này, nếu không có Hổ ca, lúc nãy suýt chút nữa ta đã tin rồi."
Mấy người Cẩu Khôn bừng tỉnh, vội vàng nịnh nọt khen ngợi Đỗ Cách.
Có tên đàn em còn đá Diêu Đồng vài cái:
"Thiên Ma, xùy, còn dám lừa mấy người bọn ta..."
Đệt!
Thì ra nguyên nhân nằm ở chỗ này!
Diêu Đồng đau đến mức mồ hôi đầy đầu.
Cái này thì đúng rồi.
Lúc trước Phùng Thất cũng từ bị nghỉ ngờ, còn chủ động yêu cầu Phùng gia hủy bỏ nội lực, như thế mới lấy được lòng tin của đối phương, cho dù Hổ ca có ngu hơn nữa thì cũng sẽ không dễ dàng tin câu chuyện Thiên Ma này.
Chỉ cần chính mình triển lãm năng lực khôi phục siêu cường của bản thân cho hắn thấy là sẽ lấy được lòng tin của hắn, cuối cùng thì cũng đúng kịch bản rồi!
Diêu Đồng cố nén cơn đau, lè lưỡi ra, hai tròng đen bắt đầu gom về chính giữa...
Bốp!
Đỗ Cách lại đá một phát:
"Đệt, đến lúc này rồi mà còn dám làm mặt xấu với ông đây, ngươi cho rằng ngươi giả điên là ông đây sẽ tha cho ngươi sao?"
Hắn vừa đá, hai tròng đen lập tức quay về vị trí cũ.
Gương mặt của Diêu Đồng bình thường trở lại, hắn ta thầm mắng, giải thích:
"Hổ ca, đây không phải là làm mặt xấu, đây là phương pháp khôi phục đặc thù của Thiên Ma, ngươi nhìn xem chân của ta đi, có phải máu đã chảy chậm hơn rồi không. Chờ ta vài giây, vài giây là được rồi." Nói xong, hắn ta lại trưng ra một vẻ mặt quỷ dị khác.
Sau đó còn nằm xuống đất làm ra một tư thế yoga.
Trong ánh mắt tràn ngập kinh ngạc của mọi người, phần đùi bị Đỗ Cách gần như đâm xuyên qua của hắn ta lập tức ngừng máu. ...
"Má ơi, không chảy máu nữa rồi."
"Hổ ca, hình như cầm máu được thật rồi."...
Mấy tên đàn em đều bị cảnh tượng này làm cho hoảng sợ giật mình.
"Lột quần hắn ta ra, xem chân thế nào rồi."
Gương mặt Đỗ Cách trở nên thận trọng, ra lệnh.
Roẹt roẹt!
Không chờ tên đàn em kia tiến lên, Diêu Đồng đã rùng mình, khôi phục lại bình thường, tay cầm lấy phần quần bị Đỗ Cách đâm thủng, chủ động xé rách quần ra.
Hắn ta muốn giành lấy hạng nhất của khu mô phỏng, nếu bị một tên lưu manh cởi quần, sau này khi ra ngoài rồi bị người khác xem đi xem lại cảnh này, hắn ta còn có mặt mũi gì nữa chứ.
Cái tên hắn ta đoạt xá không có mặc đồ lót, sẽ xấu hổ đến mức độn thổ luôn đó.
Trên đùi còn dính vết máu, hắn ta duỗi tay lau đi, máu khô tróc ra, lộ ra làn da trơn bóng.
Mấy tên đàn em đều ngẩn người.
Đỗ Cách cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
"Hổ ca, lần này ngươi tin chưa?"
Diêu Đồng vừa lòng thưởng thức vẻ mặt của mấy người bọn họ, đứng lên.
"Lại đây, để ta đâm thêm một đao nữa."
Đỗ Cách nói.
Diêu Đồng sửng sốt, trong lòng hò hét, ngươi chỉ là một tên lưu manh thôi, có cần phải đa nghi đến mức này không? Ông đây không biết đau sao?
Những ngẫm đến khả năng khôi phục của từ khóa và cái tên đang lẩn trốn trong bóng tối kia, Diêu Đồng hít thở sâu:
"Nếu Hổ ca không thấy mệt thì cứ đâm tiếp đi."
Phụt!
Lại là một đao, đâm ở ngay vị trí cũ, máu tươi lập tức phun ra.
Diêu Đồng vừa định chuẩn bị bày ra tư thế đã bị Đỗ Cách cản lại:
"Khoan đã."
"Còn có việc gì sao? Hổ ca?"
Diêu Đồng cố nhịn đau, gian nan hỏi.
"Mấy người bị thương ở đăng kia, đi lại đây, hắn ta làm động tác gì thì các ngươi bắt chước làm theo cái đó, biết chưa??"
Đỗ Cách nhìn mấy người bệnh, hô. Bạch!
Mặt Diêu Đồng lập tức trắng bệch:
"Hổ ca, không cần làm thế! Người thường không thể dùng phương pháp khôi phục đặc biệt của Thiên Ma."
"Không thử thì làm sao biết được chứ? Lỡ như xài được thì sao, không phải ngươi đã thẳng thắn rồi sao? Ta chỉ thử chút thôi, ngươi sợ gì chứ?"
Đỗ Cách nhìn lướt qua hắn ta, âm thầm cười lạnh, thằng thắn? Ta cho ngươi thẳng thắn, nếu không ép ra được từ khóa của ngươi thì ta sẽ không họ Đỗ nữa.
Người giống ta tầm thường, người bắt chước ta sẽ chết!
Lúc trước khi ta giữ gìn là giữ gìn thật, ngươi lại vừa muốn che giấu từ khóa của bản thân, lại còn muốn lấy được lòng tỉn của ta, làm gì có chuyện tốt như thế chứ?