Chương 197: Khôi Phục
Chương 197: Khôi PhụcChương 197: Khôi Phục
Chỉ trong chớp mắt, trán Diêu Đồng đã chảy đầy mồ hôi, rất muốn làm ra động tác quái dị gì đó để khôi phục lại trước một chút, nhưng nhìn họng súng trong tay Đỗ Cách đang chỉ vào giữa mày của hắn, lập tức cứng lại.
Mấy tên đàn em của Hổ ca lăm le nhìn chằm chằm vào hắn, chút kính sợ vừa mới nảy sinh khi nhìn thấy vết thương hắn ta nhanh chóng khôi phục lập tức tan thành mây khói.
Thiên Ma chó má gì chứ? Vẫn là Hổ ca giỏi nhất!
Chỉ trong chốc lát, mấy người bệnh bị thương ở tay, ở chân hoặc ở mặt xê dịch đến chỗ này, bị sắp xếp ở đối diện Diêu Đồng, nhìn chằm chằm vào hắn ta.
Động thực vật đột nhiên biến dị, thứ không thiếu nhất chính là bệnh nhân.
Diêu Đồng nhìn cả đám người ở đối diện, trong miệng đắng ngắt, đột nhiên méo mắt méo miệng, đứng bằng một chân, giang rộng hai tay.
Mấy người đối diện nhìn hắn ta, vội vàng bắt chước theo.
Đỗ Cách nhìn mấy tên đàn em ở đối diện:
"Các ngươi cũng bắt chước theo."
Mấy tên đàn em này luôn không biết xấu hổ là gì, hi hi ha ha cười vui vẻ, đều bắt chước làm xấu làm ra động tác giống hệt như Diêu Đồng, cách đó không xa có hai ba đứa bé cũng bắt chước theo.
Diêu Đồng duỗi tay, một đám người cũng duỗi tay.
Diêu Đồng nhảy ngược ra sau, cả đám cũng nhảy ngược ra sau theo.
Diêu Đồng nằm sấp xuống đất sủa gâu gâu, mấy người kia cũng sủa gâu gâu theo...
Tuy rằng động tác không giống nhau, nhưng lúc trước miệng vết thương của Diêu Đồng nhanh chóng khôi phục, hiện tại lại không hề lành, máu tươi vẫn cứ tuôn xối xả ra bên ngoài.
Một lúc sau, sắc mặt Diêu Đồng lại trở nên trắng bệch.
Đỗ Cách nhìn hắn ta, cười mỉa nói:
"Diêu Đồng, năng lực khôi phục của ngươi đâu?"
Diêu Đồng cảm giác bản thân càng ngày càng yếu, cuối cùng cũng không giả vờ nổi nữa, vội lăn lông lốc bò dậy:
"Hổ ca, ta sai rồi, bảo bọn họ dừng lại đi, thuộc tính của ta không phải thằng thắn, là khác loại, ta cần phải khác với bọn họ thì vết thương mới có thể nhanh chóng khôi phục, đừng để bọn họ bắt chước ta nữa."
Khác loại?
Đỗ Cách nhớ lời những hành động và lời nói của hắn ta, khóe miệng cong môi mỉm cười, bây giờ mới đúng chứ.
Hắn duỗi tay:
"Được rồi, dừng lại đi! Xem Thiên Ma khôi phục kiểu gì?"
Hổ ca vẫn rất uy nghiêm, tất cả mọi người đều dừng động tác lại, mấy đứa nhóc đang bắt chước Diêu Đồng cũng bị cha mẹ túm về.
Một đống người quay xung quanh hắn ta nhìn, lúc nãy còn có thể nói là phương pháp khôi phục của Thiên Ma, hiện tại từ khóa lại bị vạch trần, khi làm ra những động tác quái dị kia lần nữa, thật sự là vô cùng xấu hổ...
Diêu Đồng hận tên lưu manh ở đối diện muốn chết.
Sao cái tên ngu ngốc này còn khó chơi hơn mấy người trong Phùng gia nữa, từ khóa còn chưa bị đồng đội phát hiện đã bị một tên lưu manh ép phải nói ra, thật đúng là quá mất mặt!
Có lẽ giáo viên nói đúng, những gì Phùng Thất trải qua là không thể nào bắt chước lại được, một khi xử lý không tốt thì sẽ hại chết chính mình.
BỊ Hổ ca bắt chẹt từ khóa, sau này hắn ta muốn làm cái gì thì cũng sẽ rất bị động.
Tại sao lại thế chứ!
Tại sao Phùng Thất có thể gặp được loại người ngu xuẩn như Phùng gia, hắn nói cái gì là người ta tin cái đó chứ!
Nếu hắn ta thật sự có thể trở thành top mười của khu mô phỏng, những gì hắn ta trải qua lúc này sẽ bị lấy ra, cũng sẽ bị những người khác chê cười... ...
Nhưng hiện tại Diêu Đồng không rảnh lo nhiều chuyện như thế, cú đâm lúc nãy của Đỗ Cách có lẽ đã đâm trúng động mạch chủ của hắn ta, nếu còn không chịu cầm máu khôi phục nữa, có khả năng hắn ta sẽ trở thành thí sinh đầu tiên trong khu mô phỏng bị đào thải vì mất máu quá nhiều.
Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Diêu Đồng giống như một tên hề, làm ra mấy động tác khác hẳn với người thường, nhanh chóng cầm máu trên đùi, sau đó gian nan mở miệng cười với Đỗ Cách:
"Hổ ca, lần này ta thật sự không lừa người."
Đỗ Cách im lặng.
Cầu Khôn ở bên cạnh nhìn hắn ta nói:
"Hổ ca, vết thương của thằng ranh này lại khôi phục, xem ra hắn ta thật sự là Thiên Ma rồi. Hắn ta khôi phục nhanh như thế, để hắn ta đi ra ngoài tìm đồ ăn..."
"Vậy ngươi có từng nghĩ đến lỡ như chúng ta không khống chế được hắn thì phải làm sao đây?"
Đỗ Cách nói.
"Hổ ca, ngươi lo xa quá rồi. Ngươi đã biết được thuộc tính thật sự của ta, giống như những gì đã nói trước kia, tương đương với ngươi đã nắm được mạng sống của ta, ngươi tìm đại vài người bắt chước ta, làm cho ta không thể trở nên khác loài, vậy thì ta sẽ bị xử lý dễ dàng như trở bàn tay, thật ra Thiên Ma rất dễ bị khống chế."
Diêu Đồng cười khổ tiếp tục nói:
"Hai ngươi chúng ta hợp tác, cho dù ngươi không có cơ hội trở thành vua của Thái Phần, nhưng cũng sẽ tốt hơn những người quản lý khác..."
"Cái này cũng có lý."
Đỗ Cách liếc nhìn hắn ta, gật đầu nói.