Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 199 - Chương 199: Thời Thế Rối Loạn

Chương 199: Thời Thế Rối Loạn Chương 199: Thời Thế Rối LoạnChương 199: Thời Thế Rối Loạn

"Diêu Đồng, ngươi nói trên đời này có tổng cộng ba nghìn Thiên Ma?"

Đỗ Cách vừa đi vừa hỏi một vài vấn đề ấu trĩ, muốn giả vờ làm dân bản xứ thì cần phải cố gắng rất nhiều, lúc trước khi ở Phùng gia, hắn cũng từng bị hỏi những vấn đề này, có thể nói là vô cùng quen thuộc.

"Hổ ca, chính xác là có ba nghìn Thiên Ma từ khe hở thế giới chạy ra, đoạt xá có rất nhiều nguy hiểm, chỉ cần không chú ý là sẽ chết ngay. Có lẽ số lượng còn sống sẽ không đến ba nghìn."

Diêu Đồng thành thành thật thật nói.

"Mấy tên Thiên Ma các ngươi ngoại trừ khôi phục mau thì còn có năng lực đặc biệt gì nữa không?"

Đỗ Cách hỏi.

"Phải xem cơ duyên nữa, có Thiên Ma có..."

Diêu Đồng nói:

"Hổ ca, ngươi đừng nhìn ta, ta mới đoạt xá đã bị Hổ ca phát hiện, còn chưa kịp có thần thông gì đâu! Hổ ca, ngươi đừng đề phòng ta như thế, ngươi đã nắm được điểm yếu của ta rồi, làm gì còn dám phần bội ngươi chứ?"

"Lúc nãy ngươi đã nói có thể làm ta trở thành vương của thành phố Thái Phần, có phải thật không?"

Đỗ Cách trầm ngâm một lúc, hỏi.

"Chỉ cần Hổ ca chịu tin ta, buông tay làm ta trưởng thành, ta có thể bảo đảm một ít."

Diêu Đồng nói.

Đỗ Cách liếc nhìn hắn ta, tránh khỏi đề tài này:

"Ngươi nói cho ta biết thêm chuyện về Thiên Ma đi."

"Hổ ca, ngươi thật sự không cần cẩn thận như thế, hành động của ta đã coi như là kẻ phản bội Thiên Ma rồi, nếu ta không tìm một thế lực nào đó để gia nhập, một khi chuyện này truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ bị Thiên Ma giết chết."

Diêu Đồng cười khổ nói:

"Hổ ca, ta là thật lòng, nếu ngươi thật sự không yên tâm thì có thể tìm người theo dõi, bắt chước ta bất cứ lúc nào, như thế là sẽ hạn chế năng lực khôi phục của ta, ngươi còn có súng, bắn một phát là có thể giết chết ta."

Đỗ Cách nhìn hắn ta nói:

"Ta vẫn không thể yên tâm được, ngươi tự nhiên chạy đến xum xoe, không phải kẻ gian thì cũng là tên cướp. Lúc nãy ta còn đâm ngươi hai đao, vậy mà ngươi vẫn cứ nịnh nọt như thế, trong lòng ta vẫn cứ lo lo."

"Hổ ca, ta cũng không có cách nào khác."

Diêu Đồng nói:

"Ngươi không biết những Thiên Ma khác trưởng thành nhanh đến mức nào đâu, bọn họ vì lợi ích của bản thân, không từ thủ đoạn, chờ bọn họ đánh đến tận cửa rồi, người đầu tiên xử lý sẽ là ta, ta chết rồi, bọn họ cũng sẽ không tha cho ngươi. Thật ra hai ta là người trên cùng một chiếc thuyền, ngươi chạy không được, ta cũng không thoát được. Hơn nữa, ở đây có hơn bốn trăm người ăn uống, chúng ta cũng không thể ở trong hầm đậu xe miệng ăn núi lở mãi được, thế nào thì cũng phải đi ra ngoài tìm thức ăn đúng không?"

Nhắc đến đồ ăn, Đỗ Cách thầm than, nhíu mày nói:

"Ngươi nói cũng đúng. Thật ra mấy ngày nay ông đây cũng đang suy xét đến vấn đề này, lúc nãy còn bàn với mấy người Cẩu Khôn, hiện tại thời thế rối loạn, bên ngoài không có ai quản lý, có phải ông đây có thể thừa dịp này để quật khởi, chơi lớn không? Ngươi nói vua của Thái Phần, thật sự rất đúng ý của ông đây. Nhưng mà thằng ranh ngươi không ngoan ngoãn, ta không dám dùng."

"Hổ ca, ta dùng trái tim của Thiên Ma để thề, ngươi cứ việc dùng ta, chỉ cần ta làm bất cứ việc gì có lỗi của Hổ ca, ngươi có thể giết chết ta bất cứ lúc nào, ta sẽ không oán hận một câu."

Diêu Đồng dừng chân, nghiêm túc nói:

"Lúc nãy ngươi không cho những người đó bắt chước ta, cũng coi như là cứu mạng ta, những cái khác ta không biết, nhưng ân cứu mạng nhất định sẽ hậu tạ."

"Đó là vì ông đây tốt bụng, không thể nhìn người khác chết ở trước mặt ta."

Đỗ Cách nhìn hắn ta, quay đầu lại hỏi Cẩu Khôn:

"Cầu Khôn, ngươi nói coi có phải ông đây rất tốt bụng đúng không?"

"Hổ ca, lúc người khác không có tiền, ngươi phóng khoáng cho tiền, không biết đã cứu mạng bao nhiêu ngươi, giúp bao nhiêu gia đình vượt qua cửa ải khó khăn; khi đi đòi nợ, kỳ hạn liên tục kéo dài lại kéo dài, cho dù chỉ cần trả tiền lời thôi cũng được, chưa từng ép buộc bọn họ quá đáng; có biết bao nhiêu ngươi không chịu làm ăn đàng hoàng, thích bài bạt nhậu nhẹt, ngươi đích thân ra tay chỉnh lại mấy thói hư tật xấu của bọn họ, để bọn họ đi lại trên đường ngay; mấy chuyên ngươi làm, có chuyện nào mà không phải là chuyện cực tốt chứ?"

Cẩu Khôn nhìn tên đàn em ở bên cạnh nói:

"Ai dám nói Hổ ca không phải ngươi tốt, ta sẽ là người đầu tiên nhảy ra đánh hắn, đúng không Lông Vàng!"

Lông Vàng cười hắc hắc:

"Đúng vậy, Hổ ca là người tốt bụng nhất Thái Phần này, mấy anh em trên đường, ai mà không khen Hổ ca chứ?"

Đệt, hai người các ngươi đưa ra định nghĩa mới về tốt bụng à!

Thằng này giỏi!

Đỗ Cách quay đầu nhìn mấy người bọn họ, thân mật ôm lấy bả vai của Diêu Đồng nói:

"Nghe cho rõ đây, Hổ ca ta thật sự là người tốt. Diêu Đồng, ta không quan tâm ngươi có phải là Thiên Ma hay không, nhưng nếu ngươi thật lòng muốn lăn lộn với ca thì phải cùng ca làm việc thiên, ca sẽ không để ngươi chịu thiệt thòi. Hiện tại bên cạnh ca đang thiếu đại tướng giống như ngươi! Ta có dã tâm, ngươi có năng lực, hai chúng ta là cặp đôi hoàn mỹ..."
Bình Luận (0)
Comment