Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 205 - Chương 205: Chấp Nhận

Chương 205: Chấp Nhận Chương 205: Chấp NhậnChương 205: Chấp Nhận

Không thể không nói.

Lúc bắt đầu mà có thân phận kẻ ác thì vẫn rất hiệu nghiệm.

Nếu không, ở thế giới hỗn loạn này, với thân phận một người tốt thì bất kể làm việc thiện hay mua bán cũng đều quá khó khăn. Đám người này, đừng nói nghe lời ngươi, họ có thể gặm sạch cả thắt lưng của ngươi cũng không chừng.

"Có mua hay không?"

Đỗ Cách hỏi.

Không một ai nói chuyện, họ nhìn Đỗ Cách, dùng ánh mắt biểu thị sự phẫn nộ của họ.

"Suýt thì ta quên mất, hiện tại ta là người làm ăn, lầm ăn phải coi trọng chuyện ngươi tình ta nguyện."

Đỗ Cách vén tay áo lên, lại để lộ cánh tay đầu hoa ra, rút con dao cắm ở trên bàn lên, lại cắm trở lại, lộ ra một nụ cười tự cho là hiền hòa:

"Các ngươi không muốn mua thì không mua, ta không ép các ngươi."

"Mua như thế nào?"

Có người căm phẫn hỏi.

Không mua, làm sao có thể không mua?

Vật tư đều ở chỗ Đỗ Cách, không mua thì chết đói.

"Tùy. Bây giờ tiền cũng vô dụng, một thỏi vàng cũng không đổi được một cái bánh bao."

Đỗ Cách cười nói:

"Lại đây hát một bài, kể chuyện cười hoặc là sủa hai tiếng chó sủa, hay cho ta một tờ giấy trắng thì cũng có thể đổi được thức ăn từ chỗ ta, dù các ngươi tới công ty làm công để dùng tiền lương sau này gán nợ cũng không phải không thể."

Tất cả mọi người đều sửng sốt, họ không ngờ vậy mà Đỗ Cách lại buôn bán như thế, vì trước đó thì đe dọa và tuyệt vọng. Họ đột nhiên cảm thấy cũng không phải không thể chấp nhận buôn bán như này.

Suy cho cùng, họ đâu mất cái gì!

"Mọi người làm được đúng không?"

Đỗ Cách nở nụ cười:

"Ta thành lập công ty không phải nói đùa, nói ra thì những thứ này đều của mọi người, ta coi như mọi người đều là cổ đông nên mới ưu đãi như thế, đây là phúc lợi của nhân viên nội bộ! Đối với người bên ngoài thì không thể làm như thế, muốn giao dịch với công ty của chúng ta thì phải cầm đồ của họ đến đổi mới được.

Nhưng quy tắc chính là quy tắc, không thể tặng miễn phí đồ của công ty cho mọi người. Ví dụ như cà thẻ, đánh dấu, thanh toán, ký tên, tất cả đều phải chính quy, thế thì chúng ta mới càng làm càng lớn được.

Vì thế, vẫn phải mua, coi như là một tình huống để mọi người làm quen với quy trình này lần nữa. Chắc bây giờ không thành vấn đề rồi đúng không!?"...

"Không thành vấn đề."

"Không thành vấn đề."...

Mọi người quay sang nhìn nhau. Mặc dù cảm thấy hơi kỳ quái vì Đỗ Cách đột nhiên mở công ty, nhưng âm thanh đáp lại thưa thớt vẫn vang lên, họ được ăn cơm rồi!

"Không thành vấn đề là tốt rồi."

Đỗ Cách gật gù, nhìn về phía Cẩu Khôn:

"Giám đốc Cẩu, lát nữa công ty chính thức khai trương, buôn bán vật tư xong thì tiến hành tuyển dụng một hồi, công ty quá thiếu người thì không thể hoạt động được!"

"Vâng, chủ tịch."

Cầu Khôn đáp.

"Mọi người cũng nghe rồi, Công ty Từ Thiện vô hạn mới được thành lập, bây giờ đang tuyển dụng, mọi người có sở trường gì thì cũng có thể đi đăng ký."

Đỗ Cách vừa nhìn về phía mọi người vừa nói:

"Nhân viên công ty sẽ có phúc lợi, không phải người của công ty, dù là cổ đông thì cũng phải mua bán trao đổi vật tư như bình thường.

Đương nhiên, cổ đông sẽ được chia hoa hồng, các ngươi có thể yên tâm về điểm ấy. Lát nữa giám đốc Tống, cũng chính là Hoàng Mao sẽ thống kê nhân số, sau đó ta sẽ xác định hạn mức cổ phần ban đầu của các ngươi."

Tiếng bàn luận lại vang lên.

Nhưng lần này không có ai phản đối.

Có người thông minh đã nhìn ra rồi, Đỗ Cách muốn thành lập một cơ cấu tổ chức thông qua danh nghĩa mở công ty, mạnh mẽ khôi phục trật tự xã hội, xác lập vị trí của mỗi người ở trong xã hội và huy động sự nhiệt tình của mọi người, tiện thế xác lập vị trí lãnh đạo của hắn.

Nói đơn giản hơn là, Đỗ Cách đang thành lập một chính phủ lâm thời lấy hắn làm trung tâm thông qua một thủ đoạn đặc biệt. ...

"Nhân tài!"

Trong đám người, một ông lão hơn sáu mươi tuổi nhìn Đỗ Cách mà không nhịn được than thở một tiếng.

"Chú Trương, rõ ràng là càn quấy, sao lại thành nhân tài rồi?"

Một người trung niên ở bên cạnh hừ nói:

"Một tên côn đồ thay đổi cách dằn vặt người khác."

"Ngươi có thể thành lập công ty trong thời gian ngắn như vậy, hơn nữa cũng khiến tất cả mọi người làm việc theo quy tắc của mình sao?"

Ông lão được gọi là chú Trương lắc đầu, vẫn nhìn Đỗ Cách mà ánh mắt không giấu được vẻ khen ngợi.

"Ta mà có súng, có đao thì cũng có thể làm được."

Chú Trương cười:

"Tại sao Tề Phi Hổ lại chỉnh những thứ khó hiểu này? Hắn đang lợi dụng hiệu ứng quần thể mà loại bỏ từng chút địch ý của những người này đối với hắn, sau đó, khiến những người này vô thức tiếp nhận quy tắc của hắn. Ngươi cứ chờ xem, không đến mấy ngày là những người này sẽ quên mất Hổ ca, mà chỉ nhớ chủ tịch Công ty Từ Thiện vô hạn. Tề Phi Hổ đang thuần hóa đám người này."

"Thuần hóa?"

Người trung niên sửng sốt.
Bình Luận (0)
Comment