Chương 211: Bốc Đồng Và Liều Lĩnh
Chương 211: Bốc Đồng Và Liều LĩnhChương 211: Bốc Đồng Và Liều Lĩnh
Cái tên côn đồ chó chết này căn bản chả hiểu con mẹ gì hết, đúng là cái đồ ăn hại chả làm nên trò trống øì...
Nếu không phải công ty từ thiện Vô Hạn mới thành lập, đồng thời đang muốn giải quyết việc ổn định trật tự dưới gara ngầm thì Trương Chân Khuê đã vỗ bàn mà đi, không bao giờ nhìn mặt cái tên ngu ngốc này nữa.
Nhưng hắn không thể đi, hơn nữa còn phải phụ trách khắc phục hậu quả cho Đỗ Cách, ít nhất không thể để cho gara trở nên lộn xôn. ...
Bốc đồng, liều lĩnh!
Làm việc gì thì cũng chỉ biết bạ đâu đánh đấy.
Quả nhiên là do hắn nghĩ nhiều.
Diêu Đồng hồn nhiên không cảm thấy hành vi vừa rồi của mình có cái gì không đúng, hắn nhìn Đỗ Cách đang nổi giận, bắt đầu suy nghĩ xem khi đi ra ngoài tìm vật tư, hắn cần làm gì để có thể giết chết Đỗ Cách một cách hợp tình hợp lý, sau đó thuận lợi kế thừa vị trí của hắn.
"Tề đổng quả nhiên đủ nghĩa khí."
Đỗ Cách kiên trì muốn đi ra ngoài với họ, đám người Cầu Khôn ai nấy đều cảm động vô cùng, bản tính côn đồ một lần nữa hiện ra, một đám vỗ ngực nói.
"Hổ ca, ngài yên tâm, có các huynh đệ ở đây, tuyệt đối sẽ không để cho ai chạm vào một sợi lông tơ của ngài."
"Được, vậy cứ quyết định vậy đi."
Đỗ Cách vung tay lên.
"Ngày mai bộ phận nghiệp vụ và bộ phận tiếp thị đi theo ta ra ngoài mở rộng thị trường. tối nay chúng ta hãy cùng nhau ăn một bữa ngon, sắp xếp lại các loại vũ khí. Cẩu quản lý, các ngươi hãy đi nghiên cứu phương pháp tác chiến, để có thể phối hợp tốt với chúng ta."
"Nhân viên của bộ phận hậu cần, chuẩn bị sẵn sàng để tiếp nhận vật tư."
"Người của bộ phận thông tin tối nay tăng ca, mở radio, điều chỉnh thêm vài kênh, tìm hiểu thêm động tĩnh ở bên ngoài."
"Chờ sau khi chúng ta đi ra ngoài, người của bộ an ninh phụ trách duy trì trật tự kho hàng, phòng ngừa động vật biến dị hoặc người khác đánh vào."
"Người của bộ phận kỹ thuật, chuẩn bị tốt việc nghiên cứu động vật biến dị, xem chế biến chúng như thế nào mới có thể làm cho người ta biến dị giống như chúng. Đây là hạch tâm của công ty, nhất định phải làm cho thật tốt. Công ty mới thành lập, tất cả mọi người chịu vất vả một chút..."
Từng mệnh lệnh được ban ra một cách đâu ra đấy có trật tự, ngoại trừ ý tưởng để cho bộ phận kỹ thuật nghiên cứu chế biến động vật biến dị như thế nào mới có thể khiến nhân loại cũng biến dị có chút khác thường ra thì những thứ khác đều rất đáng tin cậy. ...
Đêm đó, cả kho hàng đều bận rộn nhiều việc.
Bộ phận kinh doanh, bộ phận thị trường đã tập hợp lại được khoảng năm mươi thanh niên.
Họ từng người đều lựa chọn những vũ khí có sẵn trong kho để tiến hành rèn luyện và gia công, ví dụ như dao phay, chày cán bột, gậy bóng chày, xà beng, ống thép và vân vân.
Những người này ai nấy đều lộ vẻ buồn bực, cúi đầu không muốn nói nhiều.
Người có thể sống ở chỗ này đều đã chứng kiến sức mạnh của động vật biến dị, cho nên họ đều biết lần đi ra ngoài này chẳng khác nào là đang đi chịu chết.
Căn bản là chẳng ai muốn đi.
Nhưng tên côn đồ như Tề Phi Hổ đều dẫn đầu xung phong, họ thật sự không tìm được lý do để không đi...
Trương Chấn Khuê quan sát đội săn bắn, lại một lần nữa hiểu được nỗi khổ tâm của Đỗ Cách. Trong tình huống như này, nếu Tề Phi Hổ không dẫn đầu xung phong thì đám người trẻ tuổi trong kho sợ là không thể nào nhấc lên dũng khí.
Quả nhiên vẫn là do hắn suy nghĩ nông cản.
Có dũng có mưu.
Nếu lần này Tề Phi Hổ có thể sống trở về thì sau này nhất định sẽ làm nên đại sự!
Đỗ Cách đương nhiên biết đề nghị của Trương Chân Khuê là đúng.
là thật sự không thể vặn thành một sợi dây thừng.
Hiện giờ hắn là nòng cốt của đám người sống dưới gara này, một khi hắn gặp chuyện không may thì cái gara này cũng xong đời.
Về tình về lý, hắn ở lại trấn giữ mới là lựa chọn tốt nhất.
Nhưng nếu hắn muốn trưởng thành thì phải thoả mãn được điều kiện của từ khoá, bây giờ không thể trông cậy vào từ 'hiền lành', nên hắn chỉ có thể đi hướng phát triển thương mại.
Chuyện liên quan đến sự trưởng thành của bản thân, hắn nhất định phải tự mình làm.
Huống chỉ không mời chào thêm vài thủ hạ thì hắn cảm thấy có lỗi với kỹ năng trâu bò này quá.
Độ khó của từ khoá ngày càng cao, Đỗ Cách đã không muốn làm mấy chuyện như xốc bàn nữa.
Hiện tại hắn chỉ muốn chen chân vào top 10, lấy được tư cách bước vào thế giới mô phỏng kế tiếp. Đỗ Cách là một người theo đuổi hiệu quả cực hạn, hắn thấy rõ được chỗ tốt của sự trung thành.
Sau khi ăn xong bữa cơm này, độ trung thành của đám người ở đây đối với 'Hổ ca đại thiện nhân' sẽ chuyển dời sang cho hắn.
Người trong gara không đề phòng Đỗ Cách, họ chỉ đơn thuần là tỏ thái độ mà thôi. Sau khi cả đám ăn xong một bữa cơm ngon lành thì đều nguyện bán đi lòng trung thành của mình.