Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 257 - Chương 257: Đùa Giỡn

Chương 257: Đùa Giỡn Chương 257: Đùa GiỡnChương 257: Đùa Giỡn

Trong văn phòng của hiệu trưởng.

Hiệu trưởng vẫn đang xem lại video của toàn bộ sân mô phỏng, thấy mấy người Đỗ Cách vào, hắn giơ tay ra hiệu:

"Ngồi đi."

Ba người Đỗ Cách ngồi ở hàng ghế trước.

Không chờ hiệu trưởng lên tiếng, Hồ lão sư kể lại chuyện đo tỉnh thần lực ra từ đầu đến đuôi cho hiệu trưởng nghe.

Hiệu trưởng nghe xong thì không tỏ ra sốt ruột như Hồ lão sư, mà hắn cười khẽ, nói:

"550 điểm cũng không ít."

"Hiệu trưởng, ngươi không cảm thấy bất thường sao?"

Hồ lão sư ngạc nhiên, hỏi.

"Sân mô phỏng chưa bao giờ xảy ra vấn đề còn phải đóng cửa vì số liệu khác thường, vậy thì chuyện bất thường đến mấy cũng bình thường thôi."

Hiệu trưởng đứng dậy rót cho Đỗ Cách một cốc nước lọc, đưa tận tay cho hắn:

"Đỗ Cách, ngươi về ký túc xá cũng không yên ổn được, chỉ bằng ở lại chỗ ta đi. Lát nữa người bên trên tới. Có nhu cầu gì thì có thể trao đổi với hắn, chuyện của ngươi ta không làm chủ được, ta sẽ không nhiều lời vô ích với ngươi."

"Vâng."

Đỗ Cách gật đầu, khi sân mô phỏng đóng cửa một cách khác thường, hắn đã nghĩ lường trước đến tình huống này.

"Hiệu trưởng, thế phúc lợi của ta ngươi làm chủ được không?”

Đến cả cốc nước cũng không có, Cao Minh hỏi với giọng bất mãn:

"Tinh thần lực của ta cũng được 190 rồi, mạnh hơn lão sư."

"Đúng là ta có thể quản chuyện của ngươi, nhưng ngươi cảm thấy trước khi vấn đề của Đỗ Cách được giải quyết thì ta còn có tâm trạng lo cho chuyện của ngươi sao?"

Hiệu trưởng nhìn hắn, sau đó điều khiển video phát lại từ đầu, nói:

"Muốn uống nước thì tự mình rót, không uống thì ngồi yên ở đây xem video quay lại."

"Hừ!"

Cao Minh hừ một tiếng, hắn tức tối rót cho mình một cốc nước, ngồi bên cạnh Đỗ Cách, cùng xem lại video với đối phương.

Nói thật.

Hắn cũng khá tò mò Đỗ Cách đã làm gì trước đó.

Đoạn video được chiếu với tốc độ nhanh hơn vài lần, đến đoạn nào không quan trọng thì hiệu trường sẽ ấn lướt qua, sân mô phỏng lần này không tiêu tốn bao nhiêu thời gian, vì thế tốc độ chiếu video rất nhanh, một lát sau đã chiếu đến phần cuối.

Cho đến cuối cùng, hình ảnh dừng lại ở đoạn sân mô phỏng kết thúc trước thời hạn.

"Chậc, chậc, lão Đỗ ngầu thật, đùa bỡn sân mô phỏng từ đầu đến cuối, ta chưa từng nghỉc giao dịch còn có thể mua được trung thành."

Cao Minh tặc lưỡi: "Đáng tiếc sân mô phỏng kết thúc sớm, bằng không tỉnh thần lực của chúng ta còn có thể tăng thêm rồi."

Không ai để ý đến hắn.

Đỗ Cách im lặng không nói gì.

Hiệu trưởng hỏi:

"Đỗ Cách, ngươi cảm thấy thế nào?"

"Ta quá nóng vội."

Đỗ Cách trả lời.

"Còn gì nữa?"

Hiệu trưởng hỏi tiếp.

"Ta muốn mọi mặt đều chu toàn, thế nên cuối cùng được cái này mất cái khác."

Đỗ Cách nói.

"Ngươi cảm thấy so với trận đầu, khuyết điểm của ngươi ở trận này là gì?"

Hiệu trưởng tiếp tục hỏi hắn.

Đỗ Cách nhìn hiệu trưởng, vẻ mặt hết sức quái lạ.

"Ngươi tính toán quá nhiều, không thuần túy như trận đầu tiên."

Hiệu trưởng thở dài:

"Ở trận đầu, tuy ngươi trở mặt nhưng tập trung tỉnh thần cạnh tranh thứ hạng, vì thế ngươi mới có thể khống chế cục diện, giành chiến thắng với tốc độ nhanh nhất;

Đến trận thứ hai, rõ ràng trong lòng ngươi có điều băn khoăn, hết muốn thế này lại muốn thế kia, thoạt nhìn vẫn như đang khống chế cục diện, nhưng kết quả biến thành tình trạng hiện nay, thật sự là điều ngươi muốn sao? Đỗ Cách à! Thật ra, đôi khi con người phải đơn thuần một chút mới có thể sống tốt hơn..."

Đơn thuần cái đầu ngươi!

Ngươi phải lên chiến trường dị tỉnh đâu phải là ngươi!

Ở đây nói mát, làm ra vẻ làm cái gì?

Trần đầu là do ta không hiểu quy tắc, trận thứ hai là bởi vì không muốn lên chiến trường dị tỉnh...

CMN!

Có phải kỹ năng bị động người hiền lành bị bắt nạt có hiệu lực rồi không?

Đỗ Cách nhìn khuôn mặt ngứa đòn của hiệu trưởng, bỗng cảm thấy cơ thể tràn đầy sức mạnh, nếu bây giờ kích hoạt phẫn nộ của người hiền lành, hắn có thể hất đối phương ngã lăn xuống đất!

Đột nhiên.

Bên ngoài trở nên huyên náo, Đỗ Cách vô thức nhìn ra ngoài.

Ngoài cửa sổ, một chiếc máy bay trực thăng đang từ từ hạ cánh xuống thao trường.

Cao Minh cũng thấy chiếc máy bay trực thăng đó, hắn líu lưỡi, nói:

"Trời ạ, đại nhân vật đến rồi."

Từ trên máy bay trực thăng, ba nhân viên võ trang cầm súng đi xuống trước tiên.

Ngay sau đó là hai chị em sinh đôi cực kỳ xinh đẹp. Tiếp theo là một người đàn ông trung niên khoảng chừng 40 tuổi.

Người đàn ông đó vừa xuống máy bay thì lập tức nhìn về hướng văn phòng hiệu trưởng, nở nụ cười với cửa sổ và gật đầu.

Đỗ Cách có thể cảm nhận rõ ràng, người đó cười với mình.

Đỗ Cách rùng mình, chắc chắn hắn mang theo thuộc tính trên chiến trường dị tỉnh về.

Hơn nữa, nhất định tỉnh thần lực và thuộc tính cực cao, ít nhất cao hơn Vương Tam ở sân mô phỏng đầu tiên.

Trong sân mô phỏng đầu tên, phạm vi cảm giác của Vương Tam và Phùng Trung rộng khoảng hai trăm mét, mà trên sân, vị trí máy bay hạ cánh cách văn phòng hiệu trưởng ít nhất năm, sáu trăm mét.
Bình Luận (0)
Comment