Chương 258: Diện Mạo
Chương 258: Diện MạoChương 258: Diện Mạo
Đỗ Cách mím môi hâm mô, hắn cầm lòng không đặng nhớ lại cảm giác mạnh mẽ trong sân mô phỏng.
Ở hiện thực, tuy tỉnh thần lực của hắn cao nhưng các thuộc tính vẫn quá thấp, không bàn đến việc có thuộc tính của sân mô phỏng thứ hai không, chỉ cần có thể mang thuộc tính của sân mô phỏng đầu tiên ra ngoài, hắn có thể sống sung sướng trong thế giới thật rồi. ...
"Bên ngoài là tham mưu trưởng Nam Hữu Long của Ủy ban tiền chiến khu vực phía Đông của chiến trường dị tỉnh Liên Bang, Đỗ Cách, hắn mới là người có thể quyết định số phận của ngươi, có thể bắt được cơ hội này hay không thì phải dựa vào chính ngươi."
Hiệu trưởng chỉ điểm Đỗ Cách một câu, sau đó sửa sang lại quần áo và đi ra ngoài đón người.
Hồ lão sư nháy mắt ra hiệu cho Đỗ Cách và Cao Minh, mấy người họ đuổi theo.
Nhưng họ vừa mới đi ra khỏi phòng học thì một giọng nói vang dội bỗng vang lên bên tai:
"Không cần lại gần, ở đó chờ."
Các học sinh trên bãi tập vẫn cứ chỉ chỉ trỏ trỏ chiếc máy bay trực thăng trên sân, như thể không nghe được giọng nói đó, Đỗ Cách lập tức nhận ra, đối phương sử dụng phương pháp truyền âm, hắn sững sờ.
CMNI
Chưa gặp mặt đã ra oai phủ đầu!
Làm màu.
Chỉ một lát sau.
Nhóm Nam Hữu Long từ trên máy bay đi xuống, đến văn phòng của hiệu trưởng, bên ngoài khu giảng đường, nhân viên an ninh chuyên môn đã cách ly học sinh từ sớm.
"Tham mưu trưởng Nam."
Hiệu trưởng vội vàng chào hỏi, rồi chỉ vào Đỗ Cách đứng bên cạnh:
"Hắn chính là Đỗ Cách."
"Ừ, ta biết."
Nam Hữu Long gật đầu với Đỗ Cách:
"Hiệu trưởng, ngươi dẫn mọi người tránh mặt một lát, cuộc nói chuyện giữa ta và Đỗ Cách sau đây là cơ mật bậc một, không thích hợp để cho người khác biết."
"Được."
Đối mặt với Nam Hữu Long, hiệu trưởng không hề bày ra dáng vẻ ngạo mạn, hắn khom lưng chào Nam Hữu Long rồi dẫn Hồ lão sư và Cao Minh đi.
Cao Minh liên tục quay đầu lại nhìn Đỗ Cách, song đa số nhìn về phía đôi chị em song sinh đi theo Nam Hữu Long, ánh mắt lưu luyến không rời, nhưng hắn không dám lỗ mãng trước mặt nhân vật tai to mặt lớn, một lát sau hắn đã bị kéo ra ngoài tòa nhà dạy học.
"Đỗ Cách, ta là Nam Hữu Long, tham mưu trưởng Ủy ban tiền chiến khu vực phía Đông."
Sau khi họ rời đi, Nam Hữu Long mới chìa tay ra với Đỗ Cách.
"Tham mưu trưởng, rất vui được gặp ngài."
Đỗ Cách mỉm cười khiêm tốn. "Lương Phi, Lương Nhạc, từ hôm nay trở đi, hai người họ sẽ chịu trách nhiệm phục vụ việc ăn uống hằng ngày của ngươi. Đỗ Cách, ngươi có thể làm bất kỳ việc gì với họ."
Nam Hữu Long buông tay hắn ra, hơi nghiêng người, chỉ vào hai chị em song sinh như hoa như ngọc.
"Ra mắt Đỗ tiên sinh."
Hai chị em sinh đôi mỉm cười, đồng thời hành lễ với Đỗ Cách.
Đỗ Cách nhìn hai chị em.
Hai người họ giống hệt nhau, khuôn mặt trái xoan, đôi mắt đào hoa, môi hồng răng trắng, dáng người thướt tha, họ xinh đẹp giống như hai tác phẩm nghệ thuật được nghệ thuật gia tài ba dày công điêu khắc, bất cứ ai cũng khó có thể tìm ra một tỳ vết nào trên người họ.
Nếu ở trên địa cầu, diện mạo của họ đã đạt đến cấp bậc hại nước hại dân, đủ để cho quân vương từ nay không lâm triều.
Khi còn ở địa cầu, Đỗ Cách cũng mới hai mươi tuổi, đương độ thanh niên trai tráng, đột nhiên thấy gái đẹp như thế này tất nhiên là tim đập thình thịch.
Trông thấy phản ứng của Đỗ Cách, Nam Hữu Long mỉm cười:
"Hai người họ bằng tuổi ngươi, đều mới mười tám tuổi, ngay từ khi còn nhỏ đã học cách chăm lo cuộc sống thường ngày của người khác, chưa từng vào sân mô phỏng, đương nhiên, võ nghệ không tồi, ứng phó nguy cơ bình thường hoàn toàn không thành vấn đề."
Công cụ được huấn luyện riêng!
Vừa nghe nhắc đến thân phận của hai cô gái, Đỗ Cách thầm thở dài, trái tim đập rộn ràng lập tức bình tĩnh lại. Vì để hắn bán mạng cho mình, họ chịu chỉ thật đấy, thậm chí không cần hắn hỏi đã đưa tất cả lợi ích cho hắn ngay.
Không kể cho ngươi nghe đại nghĩa dân tộc mà tặng quà luôn, đến cả người địa cầu như hắn còn rung động, chắc chắn không một học sinh nào của học viện bình dân có thể cưỡng lại được sức hấp dẫn này!
Nam Hữu Long mỉm cười, tiếp tục giới thiệu:
"Đỗ Cách, hai người họ am hiểu các hệ thống ẩm thực, ngươi muốn ăn gì thì có thể bảo các nàng làm, bất kỳ món ăn nào trong sân mô phỏng đều được.
Ngươi muốn đi theo ta thì ta có thể dẫn ngươi đi. Ngươi muốn ở đây thì tất cả nguyên liệu nấu ăn có thể được vận chuyển đến đây bằng máy bay, nhưng cá nhân ta không kiến nghị ngươi tiếp tục ở lại nơi này, đãi ngộ đặc biệt sẽ khiến các học sinh xung quanh ngươi bất mãn, gây ra ảnh hưởng không tốt cho danh dự của ngươi sau này."
Kẻ sĩ chết vì tri kỷ.
Đây là cách thái tử Đan nước Yến mời Kinh Kha mà!
Đỗ Cách nhìn Nam Hữu Long, nói:
"Tham mưu trưởng Nam, chúng ta có thể nói cụ thể hơn không?"