Chương 259: Phần Thưởng
Chương 259: Phần ThưởngChương 259: Phần Thưởng
Nam Hữu Long xua tay, chị em song sinh lùi ra xa mười mét, sau đó hắn lại nhìn về phía Đỗ Cách, cười nói:
"Không muốn lên chiến trường dị tỉnh?"
Đỗ Cách nói:
"Được phục vụ cho Liên Bang là vinh hạnh của ta."
"Không cần bày vẽ làm trò với ta."
Nam Hữu Long khoát tay, hắn xoay người đặt hai tay lên lan can, nhìn về phía các học sinh trên thao trường, hắn nói:
"Không có ai muốn đi lên chiến trường dị tỉnh cả, ít nhất trong khoảng thời gian kiểm tra luân phiên, không có ai muốn lên chiến trường dị tỉnh ngay vòng đầu tiên. Rốt cuộc đi là thập tử nhất sinh, ăn thức ăn dinh dưỡng mấy chục năm, mãi mới có cơ hội vươn lên, kết quả thứ chờ đón mình lại là tử cục.
Một trăm năm qua, chí có một mình Hoa Cô Vân có thể trụ qua bốn trận. Trong tình huống như thế mà còn chủ động muốn lên chiến trường dị tỉnh ngay vòng đầu tiên, chắc chắn là đầu óc có vấn đề.
Hai mươi năm trước, ta cũng từng tham gia hệ thống vòng thi, may mắn vòng thứ ba mới lên chiến trường mà còn sống sót trở về, các ngươi nghĩ gì, ta rõ chứ."
Bây giờ nói với ta những điều này thì có ích gì?
Dâng mỹ nữ đến tận nơi rồi.
Ngươi nghĩ ta sẽ đồng cảm với ngươi à
Đỗ Cách oán thầm.
Nam Hữu Long quay đầu lại nhìn Đỗ Cách, cười nói:
"Ngươi biết không, ngươi suýt nữa đã thành công rồi."
Đỗ Cách tiếp tục im lặng.
Nam Hữu Long hỏi tiếp:
"Có biết vì sao ta đến tìm ngươi không?”
Lần này hắn chờ Đỗ Cách trả lời:
Đỗ Cách không còn cách nào khác, đành đáp:
"Bởi vì tỉnh thần lực của ta cao."
"Sai rồi, bởi vì ngươi sợ chết, cho nên phân phát tỉnh thần cho người khác."
Nam Hữu Long nở nụ cười:
"Nếu ngươi chiếm hai nghìn điểm tỉnh thần lực làm của riêng, dù ngươi có đánh sập mười sân mô phỏng thì ta cũng sẽ không xuất hiện ở đây. Vì thế ta mới nói, ngươi suýt thành công."
CMN!
Sắc mặt của Đỗ Cách thay đổi.
"Không nghĩ ra được à?"
Nam Hữu Long cười, nói tiếp:
"Còn nhớ cương lĩnh nhà trường dạy các ngươi không?" "Không được để cho người khác biết từ khóa của mình, không được bất cứ ai; ngụy trang cho từ khóa của mình một cách thích hợp; cố gắng hết sức đóng giả dân bản xứ, đừng cố thay đổi thế giới, bại lộ càng nhiều chết càng nhanh..."
Đỗ Cách suy nghĩ rồi trả lời.
"Trong đó có câu nào nhắc đến tỉnh thần lực không?”
Nam Hữu Long ngắt lời hắn, hỏi.
Đỗ Cách ngớ ra.
"Nếu tinh thần lực quan trọng thì tại sao trường học chưa bao giờ nhắc đến nó trong quy tắc chung."
Nam Hữu Long nói:
"Quản lý cấp cao của Liên Bang tiếp xúc chiến trường dị tỉnh hai trăm năm, họ
"Vậy là tỉnh thần lực không quan trọng?"
Đỗ Cách cau mày:
"Nhưng vì sao phần thưởng của sân mô phỏng luôn là tỉnh thần lực?"
"Quan trọng, nhưng không phải cực kỳ quan trọng, ít nhất nó có thể đảm bảo xác suất đoạt xác thành công của ngươi lúc đầu."
Nam Hữu Long nói:
"Đỗ Cách, ta có thể nói cho ngươi biết một con số, trong vòng hai trăm năm qua, người sống sót trở về từ chiến trường dị tỉnh, phần lớn tỉnh thần lực mới đầu nằm trong khoảng 120-150, họ có tỷ lệ sống sót cao nhất."
"Tại sao?"
Đỗ Cách hỏi.
"Ta hỏi ngươi, nếu bối cảnh của chiến trường dị tỉnh là thế giới tu tiên, ngươi có hai nghìn điểm tỉnh thần lực, vậy ngươi sẽ lựa chọn đoạt xác ai?"
Nam Hữu Long nhìn Đỗ Cách, nhưng không để cho hắn lên tiếng mà tự trả lời:
"Chưởng môn của môn phái? Đại đệ tử? Hay là trưởng lão trong môn phái?
Mở đầu của sân mô phỏng trước, ngươi đoạt xác một tên côn đồ xã hội đen, là người nắm quyền thật sự của hầm để xe. Theo tính cách của ngươi, chắc chắn sẽ chọn lựa một trong số những người đó. Rốt cuộc đoạt xác họ có nghĩ là ngươi sẽ có một khởi đầu tốt hơn, xuất phát điểm có lợi hơn là đoạt xác một tên tạp dịch hay một đệ tử ngoại môn, đúng không?"
"Phải."
Đỗ Cách gật đầu.
"Vậy ngươi còn nhớ sân mô phỏng đầu tiên không?”
Nam Hữu Long hỏi tiếp.
Đỗ Cách lại gật đầu.
"Ánh sáng mặt trời, bão, thậm chí là thời gian, tất cả đều sẽ gây thương tổn cho linh hồn. Linh hồn rất yếu ớt, ngươi phải thừa nhận điều đó. Vậy nên, tại sao ngươi cho rằng một người tu hành sẽ bó tay khi đối mặt với linh hồn đoạt xác mình?"
Nam Hữu Long nói: "Khả năng cao ngươi còn chưa kịp lại gần hắn, hắn thuận thế vung tay một cái là ngươi đã bị tiêu diệt như cô hồn dã quỷ. Đối với họ mà nói, ngươi là một linh hồn không hề có sức phòng vệ, 2000 điểm tỉnh thần lực và 200 điểm tỉnh thần lực thật ra không khác nhau là bao, thậm chí còn chẳng thể xem như lệ quỷ.
2000 điểm tỉnh thần lực chỉ có thể đảm bảo thời gian ngươi dừng lại ở thế giới đó. Nhưng mà ở thế giới cao cấp, một linh hồn ở lại bên ngoài càng lâu thì càng dễ xảy ra chuyện ngoài ý muốn."
Hắn dừng một lát rồi nói tiếp:
"Ta lại đưa ra một giả thiết khác, nếu ngươi thật sự đoạt xác thành công một người nào đó. Nhưng mà ngươi biết từ khóa ngẫu nhiên mình nhận được là gì không?