Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 260 - Chương 260: Tình Huống Bất Thường

Chương 260: Tình Huống Bất Thường Chương 260: Tình Huống Bất ThườngChương 260: Tình Huống Bất Thường

Nếu ngươi muốn trưởng thành thông qua từ khóa, vậy có phải cần thay đổi hành vi và ngôn ngữ không?

Một người với thân phận quan trọng, hành động, cách nói năng đột nhiên trở nên không giống bình thường, ngươi cảm thấy người bên cạnh hắn sẽ nghĩ như thế nào? Một người đứng ở vị trí quan trọng, có không biết bao nhiêu con mắt nhìn chằm chằm vào hắn, ngươi sẽ không ngây thơ đến mức cho rằng bên cạnh một cường giả toàn là những kẻ tầm thường, không mảy may nghỉ ngờ người nọ đột nhiên hành động quái đản, ăn nói kỳ lạ đấy chứ?

Nhưng nếu đoạt xác một tên tạp dịch hay một đệ tử ngoại môn không bị người khác chú ý, rồi từ từ trưởng thành thì sẽ không vướng vào những phiền não ấy, bởi vì không ai có để tâm đến họ..."

"Lẽ nào những tông môn đó không có cách nhận biết một người có bị đoạt xác hay không sao?"

Đỗ Cách vặc lại.

"Đó chính là sự lợi hại của Hiện Vũ Trụ."

Nam Hữu Long cười:

"Chỉ cần chiếm đoạt thể xác thành công thì sẽ hóa thành một thể với nguyên thân, bình thường không thể kiểm tra ra được."

"Nếu không thể kiểm tra được thì khi thành công đoạt xác chưởng môn, hành động trở nên kỳ lạ, thì dù nghỉ ngờ cũng không tra ra được mà."

Đỗ Cách nói.

"Việc này lại liên quan đến việc ngươi trở mặt ở sân mô phỏng trước."

Nam Hữu Long nói:

"Trong sân mô phỏng, chỉ cần có một người để lộ thông tin, để cho người của thế giới đó biết người đó bị đoạt xác mà lại không kiểm tra ra được, vậy thì chỉ dựa vào nghi ngờ cũng đủ để tiêu diệt ngươi."

Đỗ Cách cau mày, nói:

"Vì sao các ngươi không nói thẳng cho mọi người biết những tình huống này?"

Nam Hữu Long nói:

"Tại sao phải nói, cho dân chúng biết những tin tức này thì có tác dụng gì? Nó chỉ khiến họ sợ hãi chiến trường dị tỉnh hơn, khi làm việc sẽ bị bó chân bó tay. Hơn nữa, bây giờ ta nói với ngươi cũng thế thôi à? Tất cả bí mật đều nằm trong quy tắc chung của trường học, người thông minh tự nhiên sẽ chú ý đến những điều này..."

"Thế là nếu ta trở mặt, giữ tỉnh thần lực lại, chưa chắc đã bị các ngươi đưa lên chiến trường dị tỉnh?"

Đỗ Cách nói với vẻ ngạc nhiên, bấy giờ hắn bỗng hiểu ra câu nói mát của hiệu trưởng khi nãy có ý gì, làm một người đơn thuần, đừng suy nghĩ quá nhiều, đúng là có thể tránh cho bị đưa lên chiến trường dị tỉnh.

"Đúng vậy, ngươi còn có thể không cần sầu lo chuyện cơm áo suốt đời."

Nam Hữu Long nháy mắt và cười nói, trông hết sức ranh mãnh:

"Dù sao quy tắc của Liên Bang chắc hẳn sẽ không thay đổi. Đỗ Cách, có phải bây giờ ngươi rất hối hận trước đó san sẻ tỉnh thần lực cho người không không?

Ngươi chia ra càng nhiều, chứng tỏ ngươi càng sợ chết, thậm chí ngươi còn dùng hành động phân phát tỉnh thần lực lặng lẽ bày bày bố thế cục, rèn giữa thành viên nòng cốt cho mình, sợ chết, chỉ muốn ổn định. Ngươi ưu tú như thế, người bên trên muốn không chọn ngươi cũng không tìm được cớ mà từ chối ấy chứ!"

CMN! Đỗ Cách chửi thầm, bỗng nhiên hắn nghĩ đến một khả năng, bèn nói:

"Tham mưu trưởng Nam, nếu ta đi ra với tỉnh thần lực 2000 điểm thật thì có lẽ ngươi sẽ có cách giải thích khác nhỉ"

"Không."

Nam Hữu Long lắc đầu:

"Ta hỏi ngươi, hàng năm có bao nhiêu thí sinh tham gia sân mô phỏng?”

"Gần mười triệu người."

Đỗ Cách trả lời.

"Cuối cùng có bao nhiêu người lên chiến trường dị tỉnh?”

Nam Hữu Long hỏi.

"1200."

Đỗ Cách nói.

"Hệ thống vòng thi, tập trung thí sinh của bốn năm lại, tổng cộng bao nhiêu người?"

Nam Hữu Long hỏi tiếp.

"40 triệu người."

Đỗ Cách nói.

"Đúng, 40 triệu người, cũng chọn ra 1200 người. Tỷ lệ thiên tài xuất hiện trong số những người đó có cao không?"

Nam Hữu Long cười:

"Đôi khi, vượt qua sân mô phỏng đầu tiên chưa chắc đã phải đến chiến trường dị tỉnh, huống chỉ ngươi còn là một nhân tố bất ổn. Bọn ta phân tích năng lực tổng hợp, không có ai muốn để cho nhân tố không ổn định như ngươi ra chiến trường.

Dù sao những người ra chiến trường có liên quan đến tài nguyên của hành tỉnh Khải Nguyên trong một năm, bọn ta sẽ không mạo hiểm.

Ta còn có thể nói cho ngươi biết một sự thật. Trong vòng hai trăm năm qua, hành tỉnh Khải Nguyên sản sinh không ít thiên tài xuất chúng, có nhiều người còn có tỉnh thần lực cao hơn Hoa Cô Vân, nhưng sau khi lên chiến trường, những người đó không một ai sống sót trở về."...

Trước tiên tặng quà, sau đó khinh thường, rồi lại tỏ ra thờ ơ như không...

Ngươi dang thao túng tâm lý ta đúng không!

Nhưng các ngươi lại có thể xuyên thấu qua hình tượng bên ngoài thấy được sự ưu tú của ta, đúng là không dễ dàng gì.

Đỗ Cách nhìn Nam Hữu Long, hỏi:

"Nếu bản tính của ta là tráo trở thì sao? Không kiềm chế được thì sao bây giờ? Giống như sân mô phỏng trước, giao dịch thành ra như thế, không chơi tới bến cũng khó."

"Nếu ngươi có thể biến mọi từ khóa thành giống như giao dịch, vậy thì cả thiên hạ đều thuộc về ngươi, có trở mặt cũng chẳng sao cả."

Nam Hữu Long cười ha ha:

"Có từ khóa mạnh, ngươi khác mà muốn ngăn cản ngươi lớn mạnh, trừ phi hắn hủy diệt thế giới mới được. Trong tình huống như thế mà còn được chăng hay chớ thì đúng là cực kỳ ngu xuẩn, bọn ta không cổ hủ đến mức ấy.
Bình Luận (0)
Comment