Chương 282: Chuyện Cười
Chương 282: Chuyện CườiChương 282: Chuyện Cười
Đỗ Cách nói, hắn cười cười:
"Đương nhiên, nếu như thật sự tra ra được thì càng thú vị hơn, Mahamadu nhất định sẽ tức điên lên..."
"Nhưng ngươi làm như vậy là đắc tội Mahamadu rồi, lại còn đắc tội Camillo, sau này chúng ta khó mà bước nửa bước ở Đông Hải."
Barry ngơ ngác nhìn Đỗ Cách rồi nói:
"Chỉ là vì xem chuyện cười ư, đáng giá sao?"
Đáng!
Đương nhiên là đáng rồi!
Chỉ cần có thể mang tới nhiều niềm vui cho người đời, như vậy thì ta làm gì cũng đáng.
Đỗ Cách liếc nhìn Barry, nở một nụ cười rồi nói:
"Barry, trước ngươi đã nói chúng ta phải trở thành Vua Hải Tặc, vậy bất kể Mahamadu hay là Camilllo thì cũng đều là chướng ngại vật trên con đường thành công của chúng ta. Ngươi sẽ không ngây thơ cho rằng chúng ta không làm gì thì bọn họ sẽ ngoan ngoãn để vị trí Vua Hải Tặc cho chúng ta chứ? Hay nói, ngươi cảm thấy tìm được quyền trượng Hải Thần thì sẽ đổi được Hải Dương Chỉ Vũ từ chỗ của Zhan Sini, thế là có thể trở thành Vua Hải Tặc một cách danh chính ngôn thuận?”
Barry há miệng, cứng họng không trả lời được.
"Trước tiên chưa nói mấy người chúng ta có cơ hội cướp được quyền trượng Hải Thần từ trong nhiều thế lực như này hay không? Cho dù chúng ta cướp được, lại mang đi đổi Hải Thần Chi Vũ vào tay thì thế nào? Mấy người chúng ta có thể bảo vệ Hải Thần Chi Vũ sao?"
Đỗ Cách nói:
"Nói không chừng, vừa mới cầm được Hải Thần Chi Vũ vào tay thì đã bị người ta đoạt đi rồi."
Bảo ngươi đi tìm quyền trượng Hải Thần chỉ là lý do để lừa ngươi thôi!
Ta chưa bao giờ nghĩ có thể tìm được quyền trượng Hải Thần.
Barry oán thầm.
"Barry, ta làm tất cả cũng chỉ vì muốn làm suy yếu thế lực tất cả mọi người bằng tốc độ nhanh nhất, chỉ có cách khiến bọn họ loạn lên thì chúng ta mới có thể quật khởi từ trong đó."
Đỗ Cách nhìn về phía biển rộng, nói:
"Ngươi không hiểu trí tuệ tuyệt vời ẩn giấu trong đó đâu, chỉ cần theo ta xem trò vui là đủ. Tiếp theo, chúng ta sẽ dừng ở mỗi cảng, chúng ta phải truyền bá tin tức về Thelma ra ngoài bằng tốc độ nhanh nhất..."
"Điên rồi, chắc chắn ngươi điên rồi."
Barry lắc đầu, vẻ mặt tuyệt vọng:
"Chúng ta chỉ có một chiếc thuyền hải tặc, trên thuyền chỉ có mười hai người đáng thương, chúng ta sẽ bị hai thế lực lớn xoắn nát đó, ngay cả mảnh xương vụn cũng không còn sót lại."
"Barry, ngươi cả nghĩ quá rồi."
Đỗ Cách mỉm cười:
"Chuyện quyền trượng Hải Thần ầm 1ï như thế, Antonio thì muốn giết hải tặc trong đảo Herder, nhiều chuyện lung ta lung tung tập hợp lại như vậy, không có ai lại quan tâm đám tôm cá nhãi nhép chúng ta đâu. Chờ khi bọn họ rảnh tay đối phó với chúng ta, nói không chừng chúng ta đã phát triển thành cá mập trắng khổng lồ rồi."
Hắn nâng cằm, xoa quai hàm của mình:
"Barry, ngươi cảm thấy chúng ta nên dùng cách gì để lôi cả Rolang Swan xuống nước, không phải hắn có kèn lệnh hải dương sao? Nếu như hắn cũng tham gia vào cuộc chiến này, chắc chắn trên đại dương sẽ càng náo nhiệt hơn."
Barry nhìn Paul mà đột nhiên cảm thấy hắn vô cùng xa lạ, Paul của trước đây cũng muốn đi tìm quyền trượng Hải Thần, nhưng cũng chỉ là dựa vào một bầu nhiệt huyết mà thôi, như vậy vốn đã là dẫn tất cả mọi người đi chịu chết.
Nhưng sau khi Paul mất trí nhớ, vậy mà lại biết cách dùng trí tuệ, hơn nữa nghe còn có tính khả thi rất cao.
Chuyện này thật sự khó mà tin nổi.
Điểm mấu chốt là, Barry cảm thấy nếu tiếp tục làm theo kế sách của Paul thì hình như tốc độ Cự Điểu Bay Lượn đi chịu chết còn nhanh hơn trước kia...
Hắn càng ngày càng nhớ Paul - tiểu tử ngốc đơn thuần trước kia. ...
". Barry, Mahamadu nhìn trúng vợ của Luolang §wan nên đã quyết định khai chiến, nhằm cướp vợ của hắn về làm phu nhân của Đông Hải Chi Vương. Ngươi thấy lý do này thế nào?"
"Hình như không ổn lắm? Luolang Swan có rất nhiều phụ nữ và Mahamadu cũng sẽ không phát động chiến tranh vì những lý do ngu ngốc như vậy."
"Hay là như vầy, Safra tìm được một cây kèn đại dương cái, mà kèn đại dương của Luolang lại là đực. Khi kèn dải dương đực và kèn hải dương cái gặp nhau sẽ hợp lành thành một cây kèn hải dương mới. Sau khi thổi vang nó thì có thể triệu hoán thần biển đã chết đến tác chiến. Thấy sao?"
"Cũng không tốt, với lại nghe còn buồn cười nữa. Paul, ngươi nghe được mấy chuyện lộn xộn này từ người ngâm thơ rong ở đâu thế?"
"Phiền phức hiện tại đã đủ nhiều rồi, ngươi đừng có suy diễn thêm mấy chuyện kỳ lạ này nữa được không? Có thời gian thì sao ngươi không đi tìm một kỹ nữ, rồi phát tiết cái tỉnh lực tràn đầy của ngươi đi?"...
Trên đường trở về tàu Cự Điểu Bay, Đỗ Cách liên tục cười đùa với lão Barry để cọ thuộc tính vui vẻ của mình.
Lúc đi ngang qua tàu buôn của gia tộc Duffy thì Đỗ Cách ngừng nói chuyện. Hắn không xác định được trên tàu buôn có thí sinh hay không, lỡ đâu bị đối phương nhìn thấu thân phận thì không tốt. Thực lực hiện tại của hắn vẫn còn rất yếu, không thích hợp để đối đầu trực tiếp với người khác.
Khi hai người về tới tàu Cự Điểu Bay thì thấy thợ sơn đang đổi tên cho con tàu.
Thấy cảnh này, trái tim Barry đập nhanh hơn một chút, hắn bắt đầu suy nghĩ xem mình có thực sự nên nghỉ hưu sớm hay không.
Đỗ Cách vừa lên tàu thì một thiếu niên khoảng mười bảy mười tám tuổi đột nhiên từ bên cạnh vọt tới chặn trước mặt hai người. Thiếu niên nhìn Đỗ Cách, nói.