Chương 283: Trái Tỉm Nhân Từ
Chương 283: Trái Tỉm Nhân TừChương 283: Trái Tỉm Nhân Từ
"Thưa ngài, ánh mắt ngài tràn ngập trí tuệ, sắc bén giống như đại bàng trên trời; Cơ thể của ngài căng tràn sức mạnh, giống như đá ngầm trên bờ, có thể chịu được bất kỳ gió mưa; Nụ cười của ngài như ngọn gió mưa xuân, đầy sự tự tin... Có phải ngài chính là thuyền trưởng của con tàu này?"
"Đúng vậy."
Đỗ Cách bị khen đến lâng lâng, hắn nhìn thiếu niên rồi cười gật đầu.
"Không biết một kẻ nhỏ bé như ta liệu có được tư cách gia nhập đoàn đội của ngươi không?"
Thiếu niên khiêm tốn hành lễ với Đỗ Cách, sau đó ngẩng đầu lên, lấy lòng nhìn hắn.
"Nếu như có thể làm việc trên tàu của ngươi thì chắc chắn đó là may mắn cả đời của ta."
"Đương nhiên không thành vấn đề."
Đỗ Cách cười.
"Bây giờ trên tàu của ta đang thiếu người! Cần thêm rất nhiều dòng máu mơi..."
"Paul, hắn chỉ là một đứa trẻ. Hơn nữa dường như cũng chẳng có bất kỳ kinh nghiệm hàng hải nào."
Barry nhịn không được nhíu mày.
"Để hắn lên tàu lúc này thì chỉ trở thành gánh nặng của chúng ta."
"Thưa ngài, ta có thể cảm nhận được dưới dáng người khôi ngô của ngài là một trái tim nhân từ. Ta có thể thấy rằng trên con tàu này, ngài có một vị trí rất quan trọng. Thưa ngài, cha mẹ ta đã chết, và ta không thể sống sót trong thị trấn này nữa."
Thiếu niên nhìn Barry, dường như có chút thấp thỏm mà mân mê vạt áo.
"Cho ta một cơ hội được không? Ta rất mạnh mẽ, ta có thể làm bất cứ điều gì, ta muốn đi ra biển, ta muốn trở thành một tên cướp biển ..."
"Barry, đừng làm khó một đứa trẻ."
Đỗ Cách nhíu mày, nhìn Barry trách cứ.
"Ta không muốn làm khó hắn, ta cũng cảm thấy hắn rất tốt."
Barry cười cười, thậm chí vươn tay sờ sờ đầu thiếu niên.
"Tiểu tử, ngươi tên gì?"
"Vito, Vito Hoover."
Thiếu niên đỏ mặt, xấu hổ nói.
"Tên của ta có thể kém hơn hai vị tiên sinh, nhưng đã là cái tên tốt nhất mà cha mẹ ta có thể nghĩ đến."
"Được rồi, Vito. Kể từ bây giờ, ngươi chính là một phần của đội của ta."
Đỗ Cách cười cởi mở rồi thống khoái đồng ý thỉnh cầu của thiếu niên.
"Chỉ có điều trước khi lên tàu thì ngươi cần phải đặt một biệt danh cá biển sau tên của mình, đây là truyền thống của chúng ta."
"Thuyền trưởng, đương nhiên không thành vấn đề."
Vito mỉm cười, cũng không nghỉ ngờ gì.
"Vậy sau này tên của ta là Vito Hoover Cá Bạc." "Được rồi, Vito Hoover Cá Bạc."
Đỗ Cách thân mật cầm tay hắn, cười nói.
"Ta tuyên bố, từ giờ trở đi, ngươi đã là thành viên của tàu Thiên Sứ Mỉm Cười."
Nhưng vào giây phút hắn nắm tay thiếu niên thì thần trí phẳng phất như lập tức trở về trong não.
Hắn lập tức ý thức được sự bất thường vừa rồi. Dưới tình huống bất ngờ không chuẩn bị, hắn đồng ý cho một người xa lạ lên tàu, hơn nữa tất cả mọi thứ đều diễn ra theo lẽ hiển nhiên.
Mẹ nó!
Trúng kỹ năng rồi!
"Cám ơn thuyền trưởng, có thể làm việc trên tàu của ngươi chính là vinh hạnh của ta. Sự rộng lượng của ngài khiến ta kính nể, trách không được ngài còn trẻ như vậy mà đã trở thành thuyền trưởng của một con tàu."
Vito mỉm cười, tiếp tục duy trì vẻ ngoài nhút nhát và khiêm tốn của mình.
"Nếu một ngày nào đó ta cũng trở thành thuyền trưởng như ngài và có một chiến tàu cho riêng mình thì sẽ tuyệt vời biết bao."
"§ẽ có, điều kiện tiên quyết là ngươi phải ở trên tàu của ta làm việc thật tốt."
„ Đỗ Cách cười cười, bất động thanh sắc buông tay thiếu niên ra. Sau khi cái tên nhãi nhép này trở thành vật riêng tư của mình thì kỹ năng của hắn đã không còn tác dụng với mình nữa.
Nhưng điều này cũng đủ để khiến Đỗ Cách sợ hãi, nếu như hắn không thức tỉnh kỹ năng 'mò cá' thì chỉ sợ đã rơi vào tay đứa nhỏ này.
Kỹ năng thăng cấp thật đáng sợ, rất khó lòng để phòng bị!
Nhìn hiệu quả kỹ năng của hắn thì có lẽ là mấy loại như a du nịnh hót lấy lòng nịnh nọt các kiểu.
Đợi khi ra tới biển thì giết hắn!
Kỹ năng mê hoặc lòng người này quá cường đại, dù Đỗ Cách không bị ảnh hưởng nhưng những tàu viên khác thì không, nếu như họ mất đi phán đoán, làm ra một ít chuyện không thích hợp thì chỉ sợ cũng sẽ phá hỏng kế hoạch lớn của hắn.
Thuỷ thủ đoàn của hắn chỉ có thể nghe theo lệnh của một mình hắn. ...
Buổi chiều, thủy thủ đoàn lần lượt trở về.
Thiếu niên 18 tuổi Vito dựa vào một cái miệng khéo léo đã trở thành người được yêu thích nhất trên tàu.
Mọi người, thậm chí cả vẹt Wendy đều thích hắn. Thậm chí cả buổi chiều, trong lúc tất cả các thành viên phi hành đoàn đang bận rộn bốc dỡ hàng hóa, sắp xếp vật tư, Vito không làm gì cả cũng không bị ai phàn nàn.
Hơn nữa Vito còn, tìm hiểu được rất nhiều tin tức từ miệng của mọi người, bao gồm cả chuyện thuyền trưởng họ đã giao dịch với hải yêu. Hơn nữa Vito còn cố ý đến chỗ Đỗ Cách để chứng minh tính xác thực của chuyện này từ miệng hắn.
Đương nhiên, mục đích thật của hắn vẫn là muốn tìm thêm nhiều thông tin về thân phận thật của Đỗ Cách.