Chương 303: Ngươi Thật Điên Cuồng
Chương 303: Ngươi Thật Điên CuồngChương 303: Ngươi Thật Điên Cuồng
Lúc này có mấy chiếc thuyền hải tặc đang kéo neo, đám hải tặc trên thuyền không hiểu đã xảy ra chuyện gì, chỉ thờ ơ nhìn bến tàu rối loạn.
"Mẹ kiếp, các ngươi chết chắc rồi."
Người bán bánh gừng nhìn Đỗ Cách đi xa, quay đầu sang khạc cái khì, sau đó lại ụa ua vài cái. Sau đó, hắn nhanh chân chạy lên một chiếc thuyền vừa mới neo vào, nhìn một đám hải tặc như lâm đại địch, hắn đen mặt nói.
"Ta là người của Mahamadou, đuổi theo chiếc thuyền nhỏ phía trước, ta sẽ cho các ngươi đủ tiền vàng, thuận tiện tìm cho ta một chai rượu Lamb, ta muốn súc miệng..."
"Mahamadou cái mẹ ngươi, ngươi rõ ràng tên bán bánh gừng bên ngoài phòng nhỏ của phù thủy. Các anh em, chém hắn, sau đó chúng ta đuổi theo phù thủy!"
Một tên hải tặc cười lạnh một tiếng rồi móc súng ra nả một phát về phía người bán bánh gừng.
Đoàng!
Tia lửa bắn ra bốn phía.
Giây tiếp theo, hải tặc phát ra một tiếng kêu thảm thiết, bàn tay cầm súng rơi xuống đất. Sau đó, một thanh kiếm cắt đứt cổ họng hắn, máu tươi tuôn ra, hắn vô lực che họng rồi quỳ xuống đất.
"Hiện tại ta là thuyền trưởng của con tàu này, nếu ai cho rằng ta không phải thì kết quả bây giờ của hắn chính là kết quả sau này của các ngươi."
Người bán bánh gừng cầm cây đao nhuốm máu lạnh lùng nhìn mọi người xung quanh. Sau đó ánh mắt dừng lại ở chỗ tên thuỷ thủ đang giăng buồm.
"Tiếp tục làm việc của ngươi đi. Ngươi, đi lấy cho ta một chai rượu Lamb, nhanh..."
Chiếc thuyền buồm nhỏ nâng cánh buồm lên, chỉ cần tháo dây thừng buộc vào bến tàu là đã có thể nhanh chóng ra biển.
Một con thuyền muốn ra khơi thì phải thực hiện một loạt công đoạn như kéo neo, nâng buồm... Cho nên Đỗ Cách rất nhanh đã thoát khỏi đám truy binh.
Hơn nữa may mắn là chẳng có ai bị thương.
"Hải Thần ở trên, không nghĩ tới chúng ta thật sự chạy thoát."
Barry điều chỉnh cột buồm, mang theo vẻ mặt may mắn nhìn truy binh trên bờ chửi bới họ. Hắn vừa thở hổn hển vừa nói.
"Paul, ngươi thật điên cuồng, ta quả thực không dám tưởng tượng ngươi lại bắt có phù thuỷ của đảo Herder, thậm chí còn thành công, việc này quá điên cuồng..."
"Chính là bởi vì không ai nghĩ chúng ta dám làm như vậy, cho nên chúng ta mới thành công."
Đỗ Cách đắc ý cười nói.
Vừa nãy hắn rải rất nhiều tiền, cũng thu lại một đống giá trị vui vẻ lớn, thuộc tính cũng tăng lên không ít.
Nếu không phải càng về sau thì đồng vàng càng ít thì hắn còn muốn đi một vòng đảo Herder để rải tiền. Không vì cái gì khác, chỉ để mang lại hạnh phúc cho thế giới.
Tất cả các thuộc tính mua được bằng tiền đều có giá trị.
Hơn nữa hắn cũng quen thuộc thao tác này rồi. Dù sao thì ở thế giới mô phỏng trước, thuộc tính của hắn cũng dùng tiền để mua.
Quả nhiên, vạn vật đều có thể giao dịch, thương mại mới là từ khóa cường đại nhất.
Việc tăng giá trị thuộc tính là một vấn đề nhỏ, điều làm cho Đỗ Cách vui mừng chính là kỹ năng 'mò cá' vốn nằm im cuối cùng cũng đã thức tỉnh kỹ năng thứ hai:
Đục nước béo cò: Nước bị ngươi khuấy đục, ngươi chính là kẻ thu lợi lớn nhất.
Kỹ năng này được diễn sinh có lẽ là vì hắn đã khuấy đục nước của đảo Herder, hơn nữa còn bắt đi một trong những con cá lớn quan trọng nhất, còn thuận tay 'nò' nó một cái...
Nhưng mặc kệ như thế nào, thì đây quả thực chính là kỹ năng ông trời thiết kế riêng cho hắn!
Điều này chứng tỏ chỉ cần hắn không ngừng gây chuyện thì thu hoạch nhận được sẽ càng nhiều, ví dụ như Bản Đồ Vận Mệnh, La Bàn Hoàng Kim, lại ví như Quyền Trượng Hải Thần...
Nếu không có được mấy thứ này thì sao có thể xem là bên được lợi nhất?
Và điều quan trọng nhất là kỹ năng thăng cấp của từ khoá thứ hai có thể mang trở về hiện thực, loại kỹ năng thụ động không cần thuộc tính này là loại có lợi nhất.
Sau khi đi ra ngoài, nếu hắn khuấy đục nước của thế giới bên ngoài, thì chẳng phải cũng có thể trở thành bên có lợi ích lớn nhất, mà lợi ích trong thế giới thực...
Chậc chậc!
Sự thật một lần nữa chứng minh, chỉ cần chúng ta giữ được quyền chủ động thì sẽ thu được lợi ích lớn nhất.
Điệu thấp, ẩn nhẫn gì gì đó biến mẹ hết đi, đó là sự lựa chọn của kẻ hèn nhát, kẻ mạnh dẫn dắt thế giới.
"Khốn kiếp, ngươi có biết mình đã làm gì không? Ngươi sẽ bị mọi người đuổi giết, đầu của ta nhất định là bị lừa đá nên mới đồng ý hợp tác với tên ngu xuẩn như ngươi..."
Martha Heya dựa vào mạn thuyền nôn khan vài cái, sau đó nàng rốt cuộc tỉnh táo lại, nhìn Đỗ Cách rồi chửi ầm lên.
"Cái tên khốn kiếp ngu xuẩn này, sao ngươi dám ném hết đồng vàng của ta ra ngoài! Ta nhất định sẽ bị, không, tất cả mọi người sẽ bị ngươi hại chết..."
Đỗ Cách dùng dao găm cắt đứt sợi dây thừng đang trói nàng, tiện tay ném xuống biển rồi cười nói:
"Martha, đừng tức giận như vậy. Ngươi phải biết dù ngươi không đồng ý hợp tác với ta thì ta vẫn trói ngươi như bình thường."
""Đồ ngu xuẩn nhà ngươi, ngươi không chỉ cắt đứt thắt lưng của ta, còn ném nó xuống biển..."
Phù thủy nhìn cái đai lưng lênh đênh trên mặt biển đang từ từ chìm xuống, ánh mắt trợn tròn, vẻ mặt tuyệt vọng.
"Trong cái đai kia có cất dược tề trị liệu mạnh mẽ nhất, cùng với loại độc dược đủ để đầu độc 300 người."