Chương 400: Ngộ Đạo
Chương 400: Ngộ ĐạoChương 400: Ngộ Đạo
"Đạo?"
Thất sư đệ lại sửng sốt lần nữa, hắn ta cảm giác hình như hắn ta chỉ đi xuống núi chờ trong chốc lát thôi nhưng đã bỏ lỡ rất nhiều thứ.
"Không sai, đạo."
Quan Huyên nhìn tiểu sư đệ đang ngơ ngác, đột nhiên đắc ý:
"Chưởng môn sư huynh đã nói, trước khi tu hành phải lập đạo. Ta hỏi ngươi, vì sao Thất Tỉnh Môn lại lưu lạc đến nông nỗi như ngày hôm nay?"
"Cái này còn cần phải hỏi sao, Thất Tỉnh Quyết thiếu mất tổng cương, công pháp của chúng ta không bằng người khác!"
Thất sư đệ nói.
"§ai. Là vì chúng ta đi lầm đường rồi."
Quan Huyên ho khan, học đi đôi với hành, nói ra lý luận trước đó mà Đỗ Cách vừa nói:
"Tu hành nghịch thiên mà đi, đấu tranh với ông trời, đấu tranh với người, đến cả công pháp lập phái Bắc Đẩu Thất Tỉnh Quyết của môn phái chúng ta cũng là cướp tỉnh quang..."
Nghe xong lý luận cướp bóc này, thất sư đệ như suy tư gì đó, sau đó, hắn ta mới gật đầu nói:
"Có lý. Như vậy xem ra, nguyên nhân khiến đại sư huynh bị tẩu hỏa nhập ma chính là không nên dẫn tỉnh quang nhập thể, mà phải cướp lưu tỉnh quang mới đúng.
Ta nghĩ có lẽ tổng cương của Thất Tinh Quyết sẽ hướng dẫn cách cướp đoạt lấy tỉnh quang, mà công pháp rèn thể có lẽ là làm cho cơ thể của chúng ta có thể mạnh đến mức có thể chịu đựng được sự phản phệ khi cướp đi tỉnh quang..."
Giỏi lắm!
Đây là thiên tài tu hành sao?
Cũng là lập luận đó, nhưng rơi vào trong tai những người khác nhau sẽ xảy ra những hiệu quả khác nhau!
Chẳng trách ngoại trừ đại sư huynh ra, tên này chính là người tu hành giỏi nhất trong Thất Tỉnh Môn, có được ngộ tính như thế này, ở trong Thất Tỉnh Môn thật đúng là lãng phí tài năng...
Quan Huyên hoảng sợ:
"Thất sư đệ, ngươi đừng học theo đại sư huynh, làm tỉnh quang nhập thể gì gì đó. Trong môn chỉ còn lại ba người chúng ta, nếu ngươi lại ngã xuống, ta và tam sư huynh không thể chăm sóc được cho hai người các ngươi đâu..."
"Gọi chưởng môn sư huynh."
Thất sư đệ nhìn nàng, chỉnh lại.
Quan Huyên nghẹn lời.
"Tiểu sư muội, những lý luận này của tam sư huynh đã đủ để khai sơn lập phái, giữ chức chưởng môn."
Thất sư đệ nghiêm túc nói, hắn ta nhìn Đỗ Cách nói:
"Chưởng môn sư huynh, sao ngươi lại ngộ đạo được thế?"
"Có lẽ là cha ta hiển linh!" Quan Huyên nói:
"Lúc đó các ngươi đều muốn đi, ta rất tuyệt vọng, cho nên đến trước linh đường của cha cầu nguyện, cầm Hoàng Long đan định đút cho đại sư huynh, thề nếu không thể cứu đại sư huynh thì ta cũng sẽ tự sát. Sau đó, vừa ra ngoài đã gặp được tam sư huynh, tam sư huynh vừa thấy ta đã lập tức ngộ được đạo cướp bóc."
Trình bày từ góc nhìn của người thứ ba sẽ có hiệu quả hơn để bản thân hắn tự nhắc đi nhắc lại nhiều.
Đỗ Cách gật đầu:
"Không sai, đúng là ngay giây phút đó ta đã hiểu được đạo cướp bóc. Cho nên ta cướp đoạt chưởng môn lệnh trong tay Đại sư huynh, vừa mới cướp được chưởng môn lệnh xong, trong đầu lập tức xuất hiện thủ pháp cướp bóc kia."
Hiệu quả của Nhạn quá rút mao vượt ngoài sức tưởng tượng, không thể nào che giấu được.
Hắn cần phải tìm một lai lịch thích hợp cho bộ thủ pháp này.
Thất Môn Tỉnh chỉ còn lại mấy tên tay mơ chưa hiểu việc đời, muốn lừa họ cũng không khó, huống chỉ tiểu sư muội còn bổ sung thêm một lời giải thích sư phụ hiển linh cho hắn, thế giới tiên hiệp vốn dĩ đã rất thần dị, chuyện gì cũng có thể xảy ra, trên cơ bản có thể che giấu được...
"Chưởng môn sư huynh, ta có thể nhìn chưởng môn lệnh một chút không?"
Ánh mắt thất sư đệ sáng lên, hỏi.
Đỗ Cách cười cười lấy chưởng môn lệnh ra, đưa cho thất sư đệ.
Thất sư đệ nhận lấy chưởng môn lệnh cẩn thận quan sát, lại nhắm mắt lại cảm nhận một lúc lâu mới lắc đầu, trả chưởng môn lệnh về nói:
"Chưởng môn sư huynh, ta nghe nói mấy đại tông môn kia truyền thụ công pháo cho đệ tử sẽ không dựa vào việc giảng bài mà là các tiền bối cao nhân trong sư môn khắc những lĩnh ngộ của bản thân đối với công pháp đó vào trong ngọc giản hoặc là pháp khí.
Đệ tử hậu bối cầm lấy sẽ hiểu được, tâm đắc tu hành của tiền bối sẽ được khắc vào trong thức hải. Các ngươi nói có khi nào lệnh bài chưởng môn của Thất Tỉnh Môn cũng là như thế không, bên trong cũng cất giấu tổng cương của Thất Tỉnh Quyết, chưởng môn sư huynh vô tình ngộ được, thể hồ quán đỉnh có thể mở ra trí tuệ, ta chưa bao giờ nghe nói đến chuyện có thể lập tức lĩnh ngộ công pháp cả..."
Thiếu niên.
Ngươi đang bổ sung lỗ hổng thay ta sao?
Đỗ Cách nhìn thất sư đệ, suy nghĩ sâu xa.
Hai mắt Quan Huyên sáng rực lên:
"Chưởng môn sư huynh, là thế sao?"
"Thất sư đệ nói như thế cũng đã nhắc nhở ta, đúng là có khả năng này thật."
Đỗ Cách nhíu mày, gật đầu:
"Dù sao thì ta không hiểu ra sao đã nắm giữ được thủ pháp này, chỉ biết sử dụng chứ không biết rõ vì sao, hơn nữa còn cảm giác bên trong đó còn có rất nhiều thứ chờ ta khai thác, tuyệt đối không chỉ đơn giản là lột quần áo của ngươi như thế..."