Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 416 - Chương 416: Đại Nhân

Chương 416: Đại Nhân Chương 416: Đại NhânChương 416: Đại Nhân

"Được, tiểu sư muội, mang khế ước được viết xong từ tối hôm qua đến."

Đỗ Cách gật dù, bắt chuyện với tiểu sư đang vác một cái bọc, chỉ thấy nàng lấy hai tờ giấy tràn đầy chữ ra rồi đưa một tờ cho Lý Chính:

"Lý Chính không ngại thì xem trước khế ước một chút, nếu cảm thấy phù hợp thì chúng ta kí luôn, ngươi cầm một bản, ta cầm một bản, đến lúc đó chia hoa hồng dựa theo thời gian là được."

Lý Chính cẩn thận nhìn khế ước.

Quả nhiên bên trên được ghi chú rõ ràng rằng vài mục như chuyển nhượng khế ước, chuộc đồ, thời gian chia hoa hồng, thậm chí còn ghi rõ một hàng chữ: đầu tư có nguy hiểm, cần cẩn thận khi mua.

Hắn tươi cười mà không nghỉ ngờ gì, sau đó lấy một nén bạc từ trong lòng ra để đưa cho Đỗ Cách:

"Được, kí thôi, chẳng qua không phải hai lượng mà là năm lượng."

"Lý Chính đại nhân đúng là quyết đoán."

Đỗ Cách liếc mắt khen ngợi hắn:

"Làm phiền Lý Chính lấy một chiếc bàn từ trong nhà ra đây..."

Lý Chính dặn dò người mang một chiếc bàn ra.

Đỗ Cách viết rõ tên của đôi bên và số tiền đầu tư ở trên khế ước, sau đó ký tên của mình, đóng dấu vân tay đỏ tươi rồi lại nhìn Lý Chính ký đồng ý thì mới cẩn thận cất một bản khế ước. Sau khi hắn đưa bạc cho Thất sư đệ xong thì mới nói với Lý Chính:

"Lý Chính đại nhân cất cẩn thận khế ước, nếu muốn đổi ý thì có thể lên Thất Tinh sơn bất cứ lúc nào, Vương mỗ sẽ trả bạc cho ngươi..."

"Không đâu, không đâu."

Lý Chính cười tươi:

"Lý mỗ còn chờ Thất Tỉnh sơn làm to làm lớn để lấy được ít bạc đây!"

"Sẽ có một ngày như vậy."

Đỗ Cách cảm nhận được thuộc tính trong thân thể thay đổi thì tươi cười, lại chuyển hướng qua các thôn dân:

"Chư vị, Lý Chính đại nhân đã dẫn đầu, mọi người mà muốn đầu tư thì nhanh lên thôi. Chúng ta còn muốn đi sang thôn xóm kế tiếp, nếu bọn ta đi qua thôn này rồi mà mọi người mới muốn đầu tư thì không biết phải đợi tới khi nào.

Vừa nãy quên nói, khi xây dựng thêm Thất Tỉnh môn thì không thể thiếu việc xây dựng phòng ốc, sửa chữa đường, cần tuyển người làm công, khi đó sẽ ưu tiên chọn trong số cổ đông chúng ta. Nếu trong số cổ đông có hạt giống phù hợp tu hành thì cũng được ưu tiên gia nhập Thất Tỉnh môn..."

Lời vừa được nói ra.

Mọi người đều ồ lên.

Trong đám người, có ai đó hỏi:

"Lý Chính đại nhân, ta không biết chữ, ngài thấy khế ước kia có vấn đề gì không?"

"Không có vấn đề, mỗi một hạng mục đều giống như lời Vương chân nhân nói."

Lý Chính dẫn đầu đầu tư bạc, nên tước gì càng nhiều người đầu tư càng tốt, thế là cười bảo đảm:

"Mọi người yên tâm đầu tư vào là được." "Đừng nghe Lý Chính nói."

Nhìn dân chúng ào ào náo nhiệt, Đỗ Cách vung tay lên rồi cao giọng nói:

"Đừng nghe Lý Chính nói bậy, vẫn là câu nói kia, đầu tư sẽ có nguy hiểm, mua thì phải cẩn thận, mọi người cứ lượng sức mình mà làm."

Đỗ Cách không nói câu này còn may, nói rồi thì tất cả mọi người đều không kiềm chế được.

Đa số mọi người đều hét lên "Vương chân nhân chờ một lát, để ta về bàn bạc với lão bà, sau đó cầm tiền đến ký khế ước với ngài..."

Sau đó.

Mọi người lập tức giải tán.

Chỉ chốc lát sau, mọi người đã quay trở lại, dân chúng nhốn nháo dùng bạc và tiền đồng trong tay đổi thành một tương lai đầy hi vọng trong từng tiếng khuyến cáo "đầu tư có nguy hiểm" của Đỗ Cách.

Khi từng bản khế ước được ký xong, thuộc tính của Đỗ Cách cũng tăng vọt liên tục, vượt xa 'thu vào' của mấy người Thiên Lam cốc đánh cướp. ...

Sau khi bận bịu hơn một canh giờ, tập hợp được một ít của nổi của thôn xóm thì Đỗ Cách mới đi tới thôn xóm thứ hai trong tiếng chúc mừng thân thiện của mọi người, rồi hắn lại đi tìm Lý Chính:

".. Tại hạ Vương Sùng - chưởng môn Thất Tỉnh môn, dự định xây dựng thêm Thất Tỉnh môn..."

"„. Những thứ này đều là khế ước đầu tư của Thượng Thủy thôn, nếu Lý Chính không yên lòng thì có thể sai người đi sang Thượng Thủy thôn tìm chứng cứ..."...

Có một thôn xóm làm gương thì qua các thôn còn lại sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Lúc chạng vạng.

Tất cả thôn làng trong phạm vi hai mươi dặm đều ký kết khế ước đầu tư với Thất Tinh môn.

Đỗ Cách vác một bọc lớn khế ước và tiền đồng vơ vét được mà trở về Thất Tỉnh môn.

Ít nhất thuộc tính của hắn gấp ba lần lúc trước.

Quả nhiên.

Vẽ bánh ngọt kéo đầu tư cũng là cướp bóc!

Đỗ Cách sảng khoái tỉnh thần, dặn dò:

"Tiểu sư muội, Thất sư đệ, đêm nay hai người các ngươi lại phải chịu khổ một chút, viết thêm ít khế ước nữa, ngày mai chúng ta sẽ lên trấn để tiếp tục lôi kéo đầu tư."...

"Tiểu sư đệ, Tam sư huynh muốn làm gì, ngươi xem thì có hiểu không?"

Quan Huyền tiểu sư muội đóng cửa lại rồi nhỏ giọng hỏi:

"Đây là tu hành đạo sao? Sao ta không hiểu gì? Lấy tiền của bách tính có liên quan gì đến tu hành?"

"Ta cũng không hiểu."

Thất sư đệ nói.

"Vậy sao ngươi không hỏi?"

Quan Huyền nói.
Bình Luận (0)
Comment