Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 422 - Chương 422: Không Đủ Nội Tình

Chương 422: Không Đủ Nội Tình Chương 422: Không Đủ Nội TìnhChương 422: Không Đủ Nội Tình

Nếu bí tịch vô danh của Thiên Lam Cốc có thể kết thành Kim Đan, vậy cướp nó về cho hắn sử dụng tạm trước.

Nếu không, lại chờ thêm hai mươi ngày nữa, bảng xếp hạng bị công bố, thật sự có người nào đó đui mù chạy đến kiếm chuyện với hắn, hắn muốn trốn cũng không biết trốn đi nơi nào...

Nếu đã quyết định bất chấp mọi thứ, đương nhiên là phải làm thực lực mạnh lên chút nào hay chút đó.

"Sư huynh, ta cũng đi với ngươi đi."

Tiểu sư muội nói.

"Không, tiểu sư muội, Thiên Lam Cốc quan trọng, nhưng Thất Tỉnh Môn lại càng quan trọng hơn, hiện tại ngươi đã hiểu rõ cách thức hoạt động của Thất Tỉnh Môn, trong khoảng thời gian này, ngươi phải ở lại Thất Tỉnh Môn để khống chế tất cả mọi thứ."

Đỗ Cách cười cười:

"Căn nhà nào cần xây thì cứ xây, con đường nào cần sửa thì sửa, xài hết toàn bộ tiền bạc. Không có tiền thì bán cổ phiếu tiếp, cứ dựa theo giá cả mới nhất bán, thông báo nào cần đưa ra thì cứ công bố, thông báo tiến độ công trình cho công chúng biết đúng lúc, cổ phiếu của ta chỉ có thể tăng giá, không thể hạ giá..."...

Không thành Kim Đan công dã tràng.

Ở thế giới tiên hiệp, trở thành Kim Đan thì mới có thể có được năng lực ngự không phi hành.

Lúc còn ở khu mô phỏng, Đỗ Cách vẫn luôn theo đuổi tốc độ.

Có tốc độ thì sẽ có được tính cơ động, sẽ nắm giữ được thế chủ động.

Tiến có thể tấn công, lui có thể phòng thủ.

Không đến mức bị vây nhốt ở trên núi, đến cả quân tiếp viện cũng bị chặn đứng giống như thầy trò Thất Tỉnh Môn.

Có tốc độ là có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian cho việc phát triển, sẽ có được thực lực càng mạnh.

Hai thứ này bổ trợ lẫn nhau.

Hơn nữa, nếu Thất Tinh Sơn muốn thật sự đặt chân ở hậu thế thì cũng cần phải có được thực lực mạnh mẽ.

Dù sao nơi đây cũng là thế giới tu hành, là nơi mà chỉ dựa vào vũ lực của một người là có thể xoay chuyển càn khôn.

Thiên Lam Cốc không có đủ nội tình, thấy Thất Tinh Sơn mời chào một đống người phàm như thế, có lẽ sẽ ném chuột sợ vỡ đồ, nhưng danh môn đại phái chỉ cần cử ra mấy cao thủ Kim Đan Kỳ ngự kiếm bay một vài vòng trên bầu trời của Thất Tỉnh Môn, thậm chí không cần chém giết họ, chỉ cần nói một vài câu, Thất Tinh Môn góp vốn là vi phạm pháp luật.

Tất cả cổ đông đều sẽ giải tán, không dám hó hé tiếng nào.

Trong thế giới thực lực là nhất này, không thể bàn đến chuyện lương tâm.

Trong tình huống bình thường, sẽ không có đệ tử của môn phái lớn đến để tìm cách lấy đi chút gia sản nho nhoï của Thất Tinh Sơn, sợ mất mặt.

Nhưng nếu phía sau còn có các chiến sĩ của chiến trường dị tỉnh quấy rối thì chưa chắc.

Tuy rằng top mười là bùa hộ mệnh, phần lớn chiến sĩ sẽ không muốn giết hắn thay thế.

Nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng họ mượn đao giết người.

Chẳng có ai muốn trơ mắt nhìn kẻ địch của mình dần dần lớn mạnh lên cả... Xét đến cùng, thực lực mới là tất cả, là cảm giác an toàn lớn nhất.

Còn hai mươi ngày nữa là sẽ công bố thứ hạng, thật ra Đỗ Cách đã không còn quá nhiều thời gian.

Cho nên, cho dù thế lực của Thiên Lam Cốc mạnh hơn hắn rất nhiều, hắn vẫn cứ quyết định đi liều một lần, hắn không thể chờ cốc chủ Thiên Lam Cốc xuất quan...

Phải đánh bất ngờ, thứ hắn muốn chính là cầu phú quý trong nguy hiểm. ...

"Chưởng môn sư huynh, chúng ta thật sự muốn đi Thiên Lam Cốc sao?"

Mãi đến khi xuống núi, đầu óc thất sư đệ vẫn cứ còn ngơ ngác.

Lúc trước không bỏ chạy thì cũng thôi, bây giờ khó khăn lắm mới tạo dựng được sản nghiệp lớn như thế, tạm thời dùng bá tánh để ngăn cản Thiên Lam Cốc, không ngờ tam sư huynh lại còn muốn chủ động đi tấn công, không lẽ cái tên đoạt xá tam sư huynh là tên điên à!

"Có qua mà không có lại thì rất thất lễ, họ đã cướp sơn môn của chúng ta, không lẽ chúng ta không thể đi cướp sơn môn của họ lại à?"

Đỗ Cách cười cười, quay đầu lại nhìn hai tên đầu trọc Thiên Lam Cốc mà hắn dẫn theo:

"Ta đã hỏi 001 rồi, Thiên Lam Cốc chỉ có mười ba người Trúc Cơ, hơn nữa phần lớn người đều bế quan suốt năm, bình thường chỉ có ba Trúc Cơ chủ sợ, còn lại đều là Luyện Khí Kỳ, với thân thủ hiện tại của sư huynh, muốn thu phục họ là không thành vấn đề."

"Sao có thể tin lời của người Thiên Lam Cốc nói chứ? Lỡ hắn ta lừa ngươi thì sao?"

Thất sư đệ bực bội trừng mắt nhìn hai tên tù binh đầu trọc:

"Vậy chẳng phải chúng ta tự chui đầu vào lưới sao?"

"Họ sẽ không gạt ta."

Đỗ Cách nhẹ nhàng bâng quơ nói:

"Ta tách họ ra thẩm vấn."

"Họ đã ở bên nhau lâu như thế, không lẽ không biết bàn bạc thống nhất trước?"

Thất sư đệ lại hỏi.

"Thất sư đệ, thẩm vấn là có kỹ xảo, đợi khi về ta lại dạy cho ngươi."

Đỗ Cách cười cười, lấy một tờ giấy cất trong ngực ra, nói:

"Ta không chỉ hỏi rõ ràng tình hình trong Thiên Lam Cốc, còn hỏi ra được công pháp của họ. Lúc đầu bảy người họ đều chơi chiêu với ta, sau đó ta lại dùng một ít thủ đoạn, đã lấy được công pháp hoàn chỉnh, tiết lộ công pháp sư môn coi như là phản bội. Hiện tại họ và ta là người trên cùng một chiếc thuyền..."
Bình Luận (0)
Comment