Chương 421: Quyết Định Thế Đi
Chương 421: Quyết Định Thế ĐiChương 421: Quyết Định Thế Đi
"Hơn nữa lúc nãy ta còn nghe cha nói cổ phiếu còn có thể mua bán, nếu đã có thể mua bán thì cũng có thể thao túng, không bằng cha thử nghĩ cách thao túng nó xem, làm sản nghiệp của Phương gia lại gia tăng gấp mấy lần. Chờ A Nhạc nhà ngươi học thành tài quay về, ta nội ứng ngoại hợp, chiếm Thất Tinh Sơn kia làm của riêng..."
"Được!"
Phương Sơn nhìn Phương Văn Nhạc, gật đầu:
"Vậy cứ quyết định thế đi, ta phụ trách thao túng cổ phiếu Thất Tinh Sơn, sau đó chờ ngươi học nghệ quay về, hai cha con chúng ta cùng nhau khống chế Thất Tỉnh Sơn..."
"Quyết định thế đi."
Phương Văn Nhạc nói.
"Nhưng phải giao kèo trước, nếu tiểu tử ngươi không để lại vài đứa con trai cho Phương gia thì không được phép rời đi."
Phương Sơn hừ lạnh nói.
"Biết rồi, biết rồi."
Phương Văn Nhạc mất kiên nhẫn xua tay:
"Cho dù ta có ra ngoài cầu đạo thì cũng sẽ dẫn theo vài người thiếp thất, chỉ cần các nàng vừa mang thai là ta sẽ lập tức cử người đưa các nàng về Phương gia, vậy được chưa..."
"Tiểu tử thúi, cả đời này cha đều thua trong tay ngươi."
Phương Sơn cười mắng, lắc đầu xoay người rời đi, bóng dáng có chút cô đơn. ...
Giam Tu Viện.
Tình báo về Thất Tỉnh Môn đang được đặt trên bàn của viện trưởng.
Viện trưởng tiện tay lật xem vài trang, lập tức quăng nó qua một bên, khịt mũi khinh thường:
"Bậy bạ, hãm hại lừa gạt, chẳng trách Thiên Lam Cốc muốn cướp địa bàn của các ngươi, cũng chỉ có chút trò vặt này."
"Viện trưởng, chúng ta có cần ngăn cản hành vi của Thất Tinh Sơn không?"
Một tu sĩ đứng bên cạnh viện trưởng nhẹ nhàng hỏi.
"Tại sao phải cản chứ? Thất Tinh Sơn phạm phải tội gì sao?"
Viện trưởng trừng mắt liếc nhìn hắn ta, quát lớn nói:
"Ngươi là người của Giam Tu Viện hay là người của Thiên Lam Cốc? Đừng tưởng là ta không biết ngươi đang âm thầm cấu kết với Thiên Lam Cốc làm bậy chuyện gì."
"Mấy ngày nay ngươi canh chừng người của Thiên Lam Cốc cẩn thận cho ta, ta không quan tâm họ có ân oán gì với Thất Tinh Sơn, nhưng chỉ cần họ dám ra tay với người phàm, ta là người đầu tiên không tha cho họ..."
Tu sĩ kia hơi sững sờ, đột nhiên lộ ra vẻ mặt bừng tĩnh hiểu ra:
"Viện trưởng đưa ra ý kiến quá hay."...
Cùng lúc đó.
Thất Tinh Sơn. Đỗ Cách tìm được tiểu sư muội và thất sư đệ đang luyện công ở hậu viên.
Đại sư huynh ăn Hồi Xuân Đan đã có thể đi lại, nhưng cơ thể vẫn còn rất yếu, hắn ta đang chỉ điểm cho sư muội sư đệ luyện công, thấy Đỗ Cách đến, miễn cưỡng gượng cười nói:
"Chưởng môn sư đệ, ngươi đã đến rồi."
Đỗ Cách ôm quyền hành lễ với hắn ta:
"Chào đại sư huynh."
"Chào chưởng môn sư huynh."
Tiểu sư muội và thất sư đệ dừng luyện công, đồng thanh chào hỏi Đỗ Cách.
"Thất Tinh Môn có thể hưng thịnh như ngày hôm nay, tất cả đều là công lao của một mình chưởng môn sư đệ, sư huynh cũng không giúp đỡ được chuyện gì, quá hổ thẹn với sư phụ!"
Đại sư huynh nhìn Đỗ Cách, thở dài suy sụp nói.
"Đại sư huynh đừng khiêm tốn, mấy ngày nay chúng ta đã tuyển nhận không ít đệ tử, còn không phải là đại sư huynh đang dạy dỗ họ cơ sở tu hành sao."
Đỗ Cách cười cười nói:
"Các sư huynh đệ chúng ta ai đều có vị trí riêng, đừng nói cái gì mà vất vả với không vất vả."
Đại sư huynh lắc đầu cười cười:
"Chưởng môn sư đệ, hôm nay lại đây là có ý kiến gì mới sao?”
"Đại sư huynh, xung quanh Thất Tinh Môn có rất nhiều bá tánh có quan hệ lợi ích với chúng ta, Thiên Lam Cốc ném chuột sợ vỡ đồ, tạm thời sư môn sẽ không có nguy hiểm gì nữa. Ta dự định dẫn theo thất sư đệ đi đến Thiên Lam Cốc, nói chuyện với họ, từ ngọn nguồn giải quyết mâu thuẫn giữa hai phái."
Đỗ Cách nhìn ba người xung quanh, nghiêm mặt nói.
Ba người đồng loạt sững sờ.
"Chưởng môn sư đệ, nếu Thất Tinh Môn đã tìm được con đường của riêng mình thì chúng ta nên vững bước phát triển, cần gì phải đi trêu chọc Thiên Lam Cốc nữa chứ?"
Đại sư huynh nhíu mày nói:
"Lỡ như cốc chủ Thiên Lam Cốc kết thành Kim Đan, vậy chẳng phải ngươi là dê vào miệng cọp à?"
"Ta đang sợ ông ta kết thành Kim Đan đó!"
Đỗ Cách than nhẹ:
"Thù của sư phụ nhất định phải báo, để ông ta kết thành Kim Đan là chúng ta sẽ không có cơ hội báo thù nữa. Hơn nữa nếu Thất Tỉnh Môn muốn ổn định hòa bình và phát triển lâu dài thì cần phải có một tiền bối sư môn chân chính chứ không phải là do bịa đặt ra..."
Đại sư huynh đột nhiên tỉnh ngộ:
"Sư đệ, ngươi muốn đi đánh Thiên Lam Cốc sao?"
"Không sal."
Đỗ Cách gật đầu cười nói:
"Mấy ngày qua ta ngộ đạo đã có được thành quả rất lớn, cảm giác thực lực của bản thân đã đủ để xông vào Thiên Lam Cốc một lần."
Một tháng đã trôi qua được một phần ba nhưng kỹ năng thứ hai vẫn chưa có bất cứ manh mối nào, Đỗ Cách không thể không chủ động ra trận. Nếu tạm thời không tìm được kỹ năng thăng cấp, vậy phải tấn công vào mặt công pháp để làm bản thân mạnh lên.