Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 439 - Chương 439: Mất Tập Trung

Chương 439: Mất Tập Trung Chương 439: Mất Tập TrungChương 439: Mất Tập Trung

"Các huynh đệ trên sườn núi, Thiên Lam Cốc hết đường cứu vãn rồi, xé ống tay áo tức là vào Thất Tinh môn của ta, bản chưởng môn sẽ bảo vệ các ngươi chu toàn, dẫn các ngươi đi hưởng phúc."

Roẹt!

Vừa dứt lời.

Trên sườn núi, tiếng xé tay áo vang lên roèn roet....

"Ta bằng lòng gia nhập Thất Tinh Môn."

"Ta cũng bằng lòng gia nhập Thất Tinh Môn, mong chưởng môn thu lưu."...

Âm thanh roèn roẹt vang lên liên tục, càng ngày càng nhiều đệ tử Thiên Lam môn xé ống tay áo.

Nghe tiếng xé vải vang lên không ngừng, trái tim Từ Hợp Minh như đang nhỏ máu, mặt hắn run rẩy:

"Đồ khốn, đồ khốn, không giết người, ta thề không làm người."

Còn chưa nói xong.

Roẹt!

Một âm thanh khe khẽ.

Tiền Đại Kim cũng xé ống tay áo của mình.

Từ Hợp Minh liếc thấy cảnh ấy, hắn giật mình sửng sốt:

"Tiền Đại Kim."

Trong nháy mắt hắn mất tập trung, hắn bỗng cảm thấy cổ tay đau đớn, bàn tay còn lại để chiến đấu bị Đỗ Cách chạm vào, bỗng chốc lìa khỏi cơ thể.

Đỗ Cách cười to:

"Lão Tiền, giỏi lắm, lần này bắt Tứ Hợp Minh, công của ngươi lớn nhất."

Tiền Đại Kim cầm ống tay áo bị xé xuống với vẻ mặt nghi ngờ, trời mới biết hắn không hề muốn xé tay áo, nhưng không biết vì sao lại bị mọi người ảnh hưởng, bất giác đã xé tay áo của mình.

Hai người Trúc Cơ kỳ còn lại quăng cho Tiền Đại Kim ánh mắt khinh thường, sau đó cũng xé ống tay áo không chút do dự.

"Vương chưởng môn, ta nguyện ý gia nhập Thất Tỉnh Môn."

"Vương chưởng môn, để ta giúp ngươi một tay."

Hai giọng nói đồng thời vang lên.

Một người tuyên thệ gia nhập Thất Tỉnh Môn.

Một người dứt khoát cầm trường kiếm xông lên, phi tới sau lưng Từ Hợp Minh.

Người còn lại thấy thế cũng lao lên theo.

Tiền Đại Kim há hốc mồm, hai kẻ ngu xuẩn các ngươi còn đầu hàng triệt để hơn cả ta, thế còn khinh bỉ ta làm gì, không thể tưởng tượng nổi!

Sau đó,

Hắn rút kiếm ra, cũng xông lên:

"Từ Hợp Minh, ta ngứa mắt ngươi lâu rồi." Từ Hợp Minh thấy vậy, sợ đến mức hồn bay phách tán, hắn không cần tay mình nữa, mà quay đầu lao ra khỏi sơn cốc, hắn không hiểu tại sao Thiên Lam Cốc mình dày công thành lập lại biến thành Thất Tỉnh Môn chỉ trong nháy mắt?

Hắn cung cấp cái ăn cái mặc cho bọn họ, dạy dỗ bọn họ, thế mà khi hắn gặp chuyện, tất cả bọn họ lựa chọn làm phản, hắn làm người thất bại đến thế sao?

Đỗ Cách cười to, nhảy lên đuổi theo:

"Từ cốc chủ, hết đường cứu vãn rồi, chỉ bằng cùng vào Thất Tỉnh Môn của ta, thế nào, ta có thể cho ngươi được toàn thây..."

Từ Hợp Minh không quay đầu lại:

"Quân trộm cắp, đừng có mà ngang ngược, chờ ta rời đi sẽ đến Giám Tu Viện tố cáo tên ma đầu nhà ngươi, xem Giám Tu Viện có dung thứ cho ngươi không..."

Rầm!

Một tiếng vang lớn.

Ngắt lời Từ Hợp Minh.

Hóa ra là Lăng Bình Song ở trong đám đông nhắm chuẩn thời cơ, ngay lập tức nhảy lên chặn Từ Hợp Minh lại.

Hai người đàn ông trần truồng va vào nhau, cắt đứt cơ hội chạy trốn của Từ Hợp Minh.

Đỗ Cách thừa cơ đuổi theo, lấy đi hai chân của đối phương.

Đỗ Cách điểm huyệt cầm máu cho Từ Hợp Minh, rồi bóp cổ hắn xách lên, tận tình cướp đoạt linh lực của hắn.

Lăng Bình Song nhìn Đỗ Cách với tình trạng chật vật, nở nụ cười nịnh bợ:

"Vương chưởng môn, ta đây đã coi như lập công chưa?"

"Tất nhiên rồi, Lăng trưởng lão cũng lập công to."

Đỗ Cách nhìn hắn, dặn:

"Lăng trưởng lão có thể trở lại tìm tay của mình, dùng băng để bảo quản, khi nào ta giải quyết Từ Hợp Minh xong sẽ đi tìm danh y nối tay cho các ngươi..."

Lăng Bình Song sững sờ.

Hiện nay, việc đầu tiên hắn suy nghĩ không phải là thống nhất Thiên Lam Cốc, mà là nối tay cho mình?

Lăng Bình Song im lặng giây lát, bỗng nhiên hắn thở dài, đứng dậy, khom lưng hành lễ với Đỗ Cách:

"Chưởng môn, Lăng Bình Song xin thề, cuộc đời này nguyện vì Thất Tinh Môn đầu rơi máu chảy, lên núi đao xuống biển lửa, nếu vi phạm lời thề, không được chết tử tế."

Lúc này.

Trong lòng hắn chỉ còn lại sự cảm động vô bờ, hắn đã quên mình đang trần như nhộng, cũng quên cánh tay của mình bị mất như thế nào!

Cảm nhận được thuộc tính tăng lên, Đỗ Cách mỉm cười, rồi quay sang bảo thất sư đệ:

"Sư đệ, đi tìm lại cánh tay của các trưởng lão, dùng băng bảo quản, sau đi tìm danh y, nối lại hết..."

Vừa nói xong.

Thuộc tính của Đỗ Cách lại tăng một đợt, những trưởng lão khỏa thân nằm giả chết trên mặt đất đều không nằm yên được nữa, tất cả bọn họ đứng dậy, tuyên thệ gia nhập Thất Tinh Môn.

"Giả nhân giả nghĩa." Từ Hợp Minh phẫn nộ trừng Đỗ Cách, cơ thể hắn run rẩy, ánh mắt hung ác, hận không thể ăn thịt lột da Đỗ Cách. "Từ cốc chủ, nhân quả báo ứng mà thôi, kẻ giết người cuối cùng sẽ bị người giết."

Đỗ Cách mỉm cười thản nhiên:

"Khi ngươi nảy lòng tham cướp đoạt tông môn người khác, số phận của Thiên Lam Cốc cũng đã được định ra."
Bình Luận (0)
Comment