Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 438 - Chương 438: Tại Sao

Chương 438: Tại Sao Chương 438: Tại SaoChương 438: Tại Sao

Hắn không có cách nào cả.

Nói thật, hắn chưa từng gặp phải kẻ địch nào khó chơi như thế này, một khi bị đối phương áp sát là linh lực sẽ bị hút đi.

Quả thực là ác mộng của người tu hành.

So với việc công lực bị hút đi, bị lấy hết quần áo chỉ là chuyện nhỏ.

"Gia nhập Thất Tinh Môn, chúng ta chính là người một nhà."

Đỗ Cách càng đánh càng hăng, trong chiến đấu, adrenalin tăng cao, hắn chưa kịp cảm nhận được sự đau đớn thì vết thương đã khôi phục.

Hơn nữa, linh lực của trong cơ thể Từ Hợp Minh vô cùng dồi dào, sau khi bị hắn hút đi thì có thể sử dụng luôn, hơn nữa cướp đoạt của người cấp bậc cao hơn mình thì thuộc tính càng cao, bởi vậy thực lực của hắn tăng lên ổn định.

Số lần Từ Hợp Minh đánh trúng hắn càng ngày càng ít.

"Các ngươi tin ta hay tin hắn?"

Từ Hợp Minh tức giận, nói:

"Đi giết người của Thất Tỉnh Môn, mổ tim hắn ra."

"Kẻ nào dám động vào ta, ta giết xong Từ Hợp Minh thì lột da róc xương kẻ đó."

Đỗ Cách không khoan nhượng.

Mấy người Tiền Đại Kim vừa mới dịch chân, tức khắc khựng lại ngay.

Thất sư đệ nhìn ba cao thủ Trúc Cơ kỳ, bình tĩnh nói:

"Ba vị trưởng lão, chưởng môn sư huynh của ta thà đặt mình vào nguy hiểm cũng phải bảo vệ bọn ta bằng được; Từ cốc chủ vì an nguy của bản thân, mọi cách giục cá ngươi đi chịu chết, người nào đáng giá tín nhiệm hơn, còn cần phải nói nữa sao?"

Ba người Tiền Đại Kim nhìn hai người đang chiến đấu, ánh mắt hiện lên vẻ phức tạp.

Lễ ra.

Vương Sùng tấn công đến tận môn phái, hết lột quần áo rồi chém tay người ta, lại còn lợi dụng bọn họ, những gì hắn làm chẳng khác nào hành động của ác ma.

Nhưng không biết tại sao, so với chưởng môn tham sống sợ chết của mình, bọn họ lại có thiện cảm hơn đối phương hơn.

"Ba vị trưởng lão, Thiên Lam Cốc đã hết hy vọng rồi, Thất Tỉnh Môn thiếu cao thủ Trúc Cơ kỳ trấn giữ, ba vị trưởng lão nếu gia nhập Thất Tinh Môn, chắc chắn sẽ được đãi ngộ tốt hơn ở Thiên Lam Cốc."

Thất sư đệ nói:

"Hơn nữa, sau khi chưởng môn đánh bại Từ cốc chủ, nhất định sẽ lấy được công pháp của Thiên Lam Cốc, các trưởng lão thậm chí không cần thay đổi ông pháp tu hành..."

Ba người Tiền Đại Kim nhìn nhau, hơi dao động.

"Tên khốn!"

Từ Hợp Minh hoảng sợ:

"Đừng hòng ly gián bên ta." "Từ cốc chủ, có câu thượng bất chính, hạ tắc loạn, ngươi lo trước lo sau, ham sống sợ chết, sao có thể mong chờ đệ tử môn phái bán mạng cho ngươi."

Đỗ Cách cười ha ha:

"Người đức độ như ta đây, làm gương cho tông môn, bảo vệ đệ tử của mình, mới có người thật lòng đi theo ta! Các đệ tử Thất Tinh Môn, có hối hận vào Thất Tinh Môn ta không?”

"Muôn lần chết không hối hận."

Thất sư đệ là người đầu tiên đáp lại.

"Muôn lần chết không hối hận."

Tiếp đến là Lữ Đông, hắn bị Đỗ Cách hấp thụ công lực, lại còn bị chém đứt một cánh tay, nhưng hiện giờ, hắn thật sự bị sức hấp dẫn từ phẩm cách của Đỗ Cách chỉnh phục, hắn tin tưởng, không có gì thiệt thòi khi đi theo chưởng môn như thế.

"Muôn lần chết không hối hận."

Người từng thất bại còn bị cảm hóa huống chỉ là những người được Đỗ Cách chia công lực cho, chỉ trong nháy mắt từng tiếng "không hối hận" nối nhau vang lên liên tục, vang vọng cả Thiên Lam Cốc.

Trên sườn núi.

Hàng trăm đệ tử Thiên Lam Cốc nhìn đệ tử Thất Tỉnh Môn kích động trào dâng, trong lòng ngổn ngang cảm xúc, ấy vậy mà đồng thời cũng loáng thoáng cảm thấy hâm mộ. ...

Thế nào là cao thượng?

Đây chính là cao thượng!

Chỉ cần có thể khiến người khác thật lòng tin phục, bọn họ sẽ không quan tâm hành vi của ngươi xấu xa như mức nào.

Lượng lớn thuộc tính tràn vào cơ thể Đỗ Cách.

Bảng cá nhân trước mắt hắn lập lòe, hiển nhiên có kỹ năng mới, nhưng hiện tại Đỗ Cách không hơi đâu quan tâm kỹ năng mới là gì.

Quần áo trên người Từ Hợp Minh đã bị hắn lột sạch.

Lão già này bấy giờ cũng đã nhận ra khi hai người họ tiếp xúc thì công lực sẽ bị hấp thụ, bèn né tránh liên tục, không để cho hắn chạm vào, mãi mà hắn không hấp thụ thêm được linh lực.

Phải nghĩ cách khác mới được.

Đỗ Cách vô thức liếc xuống chân Từ Hợp Minh.

Từ Hợp Minh giật nảy mình, lùi lại theo bản năng.

Bây giờ.

Hắn vừa phẫn hận vừa sợ hãi, sớm biết thành ra thế này, hà cớ tham vọng bành trướng, trêu chọc Thất Tỉnh Môn?

Yên phận đột phá Kim Đan rồi, rồi nghĩ đến việc bành trướng không phải hay hơn sao?

Tại sao đánh mãi mà tên này không chết?

Trên đời này làm gì có người nào bị đánh mà không chết, chắc chắn có nhược điểm, công pháp của hắn chắc chắn có nhược điểm, chỉ cần tìm được nhược điểm của hắn, nhất định có thể dùng một đòn giết chết hắn.

Khi Đỗ Cách suy nghĩ về đùi của Từ Hợp Minh.

Từ Hợp Minh cũng quan sát Đỗ Cách từ trên xuống dưới, hòng tìm ra nhược điểm của hắn. Hắn đã đâm lao phải theo lao, nếu không giết Đỗ Cách, đừng nói đến Kim Đan, sản nghiệp hắn vất vả gây dựng cũng sụp đổ.
Bình Luận (0)
Comment