Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 453 - Chương 453: Khoảng Cách

Chương 453: Khoảng Cách Chương 453: Khoảng CáchChương 453: Khoảng Cách

Đỗ Cách sửng sốt một chút rồi nói:

"Bẩm viện trưởng, là vì khi ta tiếp quản lệnh bài chưởng môn của Thất Tinh môn thì đã lĩnh ngộ được công pháp Thất Tỉnh Quyết đã thất truyền của sư môn, vì vậy công lực mới có thể đột nhiên tăng mạnh..."

Hắn ngẩng đầu lên, quật cường nhìn về phía viện trưởng rồi vươn tay ra nói:

"Viện trưởng chắc hẳn có công pháp kiểm tra việc đoạt xá, ngươi cứ kiểm tra tự nhiên, nếu phát hiện ta quả thật đã bị đoạt xá thì tuỳ viện trưởng xử trí."

Tiểu sư muội thở phào một hơi.

Đám người Từ Hợp Minh theo bản năng nín thở nhìn cánh tay đang vươn ra của Đỗ Cách.

Viện trưởng nhìn lướt qua Đỗ Cách, thản nhiên nói:

"Được, vậy lão phu sẽ tự mình kiểm tra."

Lời còn chưa dứt thì viện trưởng đã xuất hiện phía sau Đỗ Cách, một tay đang định vỗ lên đỉnh đầu của hắn.

Mẹ kiếp!

Di chuyển tức thời!

Tim Đỗ Cách chợt siết lại, hắn sớm biết Kim Đan kỳ khó đối phó, nhưng khoảng cách giữa hai bên cũng không lớn đến mức như vậy chứ!

Đầu không giống với nơi khác, nếu bị tổn thương thì lập tức sập nguồn, ngay cả thời gian khôi phục cũng chẳng có.

Tuy rằng biết viện trưởng có thể đang ngấp nghé công pháp trên người hắn nên sẽ không ra tay chết.

Nhưng Đỗ Cách cũng không dám mạo hiểm.

Nam Hữu Long nói kỹ thuật của vũ trụ giải trí hiện giờ rất tiên tiến, sau khi dung hợp linh hồn thì sẽ không tra ra được. Nhưng trong tình huống này, có đoạt xá hay không hoàn toàn là do đối phương định đoạt, nếu bị hắn bắt được thì đù có mười cái miệng cũng nói không xong...

Cảm nhận được tay của viện trưởng sắp chạm vào Thiên Linh Cái, Đỗ Cách theo bản năng nghiêng đầu sang một bên, sau đó nâng hai tay lên đỡ.

Cảnh giới của hắn thấp, linh lực trong cơ thể cũng không có mấy. Nhưng từ khóa 'cướp đoạt' đã sớm mang lại cho hắn một tốc độ không phải người thường có thể so sánh.

Viện trưởng là Kim Đan chân nhân, có thể đạp gió mà bay, chớp mắt đi ngàn dặm. Sở dĩ hắn nhằm vào Đỗ Cách là vì hắn đã từng điều tra về chuyện của Đỗ Cách, cảm thấy việc một tu sĩ có tu vi Luyện Khí trung kỳ dễ dàng chém đứt cánh tay của mười mấy vị tu sĩ Trúc Cơ quả thật quá khác thường.

Đối với Đỗ Cách thì Thiên Lam Cốc cách hắn rất xa.

Nhưng với viện trưởng thì những chuyện xảy ra trong Thiên Lam Cốc giống như gần tầm mắt.

Viện trưởng thấy Đỗ Cách giơ tay đón đỡ, trên mặt xẹt qua một tia trào phúng, bàn tay rung nhẹ, định vòng qua tay của Đỗ Cách tiếp tục đánh về phía đỉnh đầu.

Trúc Cơ đỉnh phong chỉ cần tiến lên một bước là đã có thể đến Kim Đan. Tuy nói khoảng cách giữa hai bên chỉ có một bước, nhưng một bước này lại rộng như một lạch trời, chứ không phải chỉ là khoảng cách bình thường giữa Luyện Khí với Trúc Cơ. Nếu không cũng không có câu nói, không thành Kim Đan hoá dã tràng.

Viện trưởng cũng chẳng quan tâm Đỗ Cách có bị ai đoạt xá hay không. Thứ mà hắn để ý chỉ có thứ công pháp có thể hút công lực của người khác của Đỗ Cách.

Nhưng một giây sau, sắc mặt của viện trưởng liền thay đổi.

Vì hắn phát hiện mình không thể lách khỏi tay của Đỗ Cách, tốc độ của Đỗ Cách đã vượt xa tu vi Trúc Cơ đỉnh phong.

Tình báo sai rồi!

Vào lúc viện trưởng định giơ tay lên thì chợt nhận ra đã không còn kịp nữa!

Chỉ trong một cái chớp mắt, tay của hai người đụng vào nhau.

Tiếp sau đó, viện trưởng trơ mắt mà nhìn cánh tay từ khuỷu tay trở xuống của mình bị Đỗ Cách chặt đứt rồi cầm trong tay. Đồng thời linh lực trong cơ thể cũng bắt đầu dao động, thế mà lại bị Đỗ Cách hút đi một ít.

Đồng tử của hắn chợt co rụt lại, tay kia nhanh chóng nâng lên vỗ mạnh một chưởng về phía trái tỉm của Đỗ Cách.

Đỗ Cách phun ra một ngụm máu tươi, sau đó cầm lấy cánh tay của viện trưởng thừa dịp nhảy về trước, đập vỡ cửa sổ chạy đến trong sân. Sau đó lại xuyên qua cửa chạy đi chạy lại trong Giám Tu Viện.

Cả một đường gà bay chó sủa.

Phàm là tu sĩ của Giám Tu Viện bị hắn gặp phải đều bị hắn lột sạch trong chớp mắt.

Kim Đan biết ngự kiếm phi hành, lúc này mà chạy ra ngoài mới là đồ ngu.

Đỗ Cách mượn địa hình phức tạp trốn chạy, hắn phải tìm được nơi để linh thạch thì mới có thể liều mạng với viện trưởng được. Hắn sở dĩ lột sạch các tu sĩ gặp được trên đường, đơn giản là vì muốn xem trên người họ có linh thạch không mà thôi.

Vừa nãy khi cướp linh lực của viện trưởng, Đỗ Cách đã mơ hồ cảm nhận được dấu hiệu đột phá, chỉ cần cho hắn một viên linh thạch, một viên nữa thôi là đủ...

Đương nhiên, nếu có thể sờ viện trưởng thêm một cái thì còn tuyệt vời hơn cả linh thạch.

"Tặc tử, sao người dám?"

Nhìn cánh tay bị mất của mình, mí mắt viện trưởng rung động

Rồi lập tức lắc mình đuổi theo. Hắn đuổi theo Đỗ Cách đến sân rồi tung người nhảy lên, một thanh trường kiếm xuất hiện dưới chân, mang theo hắn bay thẳng lên giữa không trung.
Bình Luận (0)
Comment