Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 454 - Chương 454: Đắc Tội

Chương 454: Đắc Tội Chương 454: Đắc TộiChương 454: Đắc Tội

Sau khi thấy Đỗ Cách đang chạy qua các phòng viện thì nhanh chóng ngự kiếm bay ép xuống.

Đuổi tới một mảnh sân trống, viện trưởng càng thêm kiên định quyết tâm phải lấy được công pháp của Đỗ Cách. Tay đứt thì nối lại là được, nhưng nếu có thể moi ra công pháp hút công lực của người khác để tăng công lực cho bản thân từ miệng của Đỗ Cách thì từ đây về sau, hắn không còn là một viện trưởng Giám Tu Viện nho nhỏ nữa mà là một kẻ bất khả chiến bại. ...

Cảnh tượng bất ngờ vừa xảy ra khiến cho tất cả mọi người trong phòng đều sững sờ.

Tiểu sư muội ngơ ngác hỏi.

"Tiểu sư đệ, chẳng lẽ Tam sư huynh bị đoạt xá thật sao?"

Thất sư đệ cau mày không nói một lời.

Đám người Từ Hợp Minh thì yên lặng thở dài một tiếng.

Xong rồi!

Lần này xong thật rồi. Sớm đã biết Kim Đan chân nhân không dễ chọc, nhưng sao vẫn cố chấp đến tận đây?

Mượn linh thạch cái gì chứ?

Gậy ông đập lưng ông, người ta căn bản là không có ý định thả ngươi đi!

Còn cắt tay của người ta, lần này quả thật là không chết không thôi mà.

"Bắt chúng lại!"

Các tu sĩ trong Giám Tu Viện đang ở trong phòng nhìn mọi người rồi bất chợt hét to một tiếng.

Âm ầm!

Từ ngoài cửa vọt vào năm sáu tu sĩ, họ chia nhau vây lấy đám người Thất sư đệ vào trong.

Thất sư đệ nhìn họ một cái, ngoan ngoãn giơ hai tay lên, sau đó nhìn tu sĩ đối diện rồi nói.

"Vị sư huynh này, ngươi có thể dùng chúng ta uy hiếp Tam sư huynh. Nếu hắn thấy chúng ta bị bắt thì nhất định sẽ vướng tay vướn chân."

Tiểu sư muội sửng sốt, kinh ngạc hỏi:

"Tiểu sư đệ, Tam sư huynh không có bị đoạt xá à?"

Thất sư đệ nhìn nàng, lắc đầu nói:

"Nếu Tam sư huynh thật sự bị Đỗ Cách thì đã sớm mặc kệ chúng ta."

Tiểu sư muội giận dữ nói:

"Ngươi biết rõ Tam sư huynh không bị đoạt xá mà còn bảo họ bắt chúng ta uy hiếp hắn?"

Thất sư đệ trầm mặc một lát, nói:

"Tiểu sư muội, Tam sư huynh đắc tội viện trưởng, nhất định chỉ có một con đường chết. Chúng ta nếu có thể đoái công chuộc tội thì có lẽ còn bảo vệ được Thất Tỉnh môn..."

"Ngươi..."

Tiểu sư muội cực kỳ ngạc nhiên.

"Thất sư đệ, sao ngươi lại có thể suy nghĩ như thế? Chẳng phải Tam sư huynh đã giúp ngươi tăng công lực lên tới Luyện Khí đỉnh phong đó sao..." "Ta vốn là người như vậy."

Thất sư đệ nói.

"Tam sư huynh làm việc lúc nào cũng không quan tâm hậu quả nên mới rơi vào tình trạng như hôm nay. Tiểu sư muội, ngươi cũng không muốn tâm huyết của sư phụ bị huỷ trong chốc lát phải không ? »

"Tiểu sư đệ, ta nhìn lầm ngươi rồi."

Tiểu sư muội rơi lệ đầy mặt.

Đúng vào lúc này, giọng nói của Đỗ Cách vang lên.

"Lão cẩu, đừng tưởng rằng ta không biết ngươi đang suy nghĩ gì. Ngồi xuống nói chuyện đàng hoàng thì chúng ta còn bàn bạc lại, nhưng nếu ngươi muốn giở trò thì tiểu gia ta cũng sẵn sàng chơi với ngươi đến cùng. Thức thời thì ném xuống cho ta vài khối linh thạch, nếu không thì cánh tay này của ngươi... »

"Vương Sùng, ngươi dám?"

Tiếp đó là giọng nói giận dữ của viện trưởng.

"Lớn tiếng như vậy làm gì, lỡ đâu doa ta sợ, run tay một cái lại lột ngón tay cái của ngươi xuống..."

Thanh âm đê tiện của Đỗ Cách lại truyền đến.

Đông đảo tu sĩ trong phòng đều theo bản năng nhìn về phía truyền tới âm thanh.

Thất sư đệ thở dài.

"Vị sư huynh này, Tam sư huynh ta vô cùng gian xảo. Nếu không qua đó nhanh thì viện trưởng sợ rằng cưỡi hổ khó xuống. Lỡ đâu hắn chạy thì sợ rằng chính là tai hoạ lưu ngàn năm."

Tu sĩ mặc cẩm y nhìn Thất sư đệ một cái, trầm tư một lúc rồi cảnh cáo.

"Đừng có giở trò gì đấy!"...

Lột mười mấy người liên tiếp mà vẫn không tìm được một khối linh thạch nào, thấy viện trưởng sắp đuổi kịp nên Đỗ Cách không thể dừng bước nữa, cầm nửa đoạn cánh tay của viện trưởng rồi thẳnh thơi uy hiếp hắn.

Mười mấy tu sĩ cẩm y của Giám Tu viện vây quanh nhốt Đỗ Cách lại, nhìn Đỗ Cách bẻ đầu ngón tay của viện trưởng mình mà ai nấy cũng đều do dự, không dám xông lên phía trước.

Trong đó.

Có hơn mười tên quần áo xốc xếch trợn mắt nhìn Đỗ Cách, nhưng trong ánh mắt lại ẩn chứa chút sợ hãi thấp thoáng. Họ đều mới Trúc Cơ kỳ, phút chốc là bị Đỗ Cách lột sạch, Vương Sùng mà muốn mạng của họ thì quá đơn giản.

Điểm quan trọng chính là, con hàng này bẻ cánh tay của viện trưởng như thế nào?

Giữa không trung.

Viện trưởng trưng ra khuôn mặt âm trầm, tìm cơ hội vừa bắt được Đỗ Cách mà vẫn có thể bảo vệ cánh tay của mình. Nếu là Trúc Cơ kỳ bình thường, hắn chém hai đạo kiếm khí tới thì chắc chắn có thể chặt đứt cánh tay Đỗ Cách, đối phương hoàn toàn không kịp phản ứng.

Nhưng hiện tại hắn không dám đánh cược.

Vương Sùng ở bên dưới có tốc độ rất nhanh, gần như không kém gì hắn.

Tất cả công pháp của Vương Sùng đều nằm trên hai tay, một khi cánh tay của mình bị hắn phá hủy, cho dù học được công pháp của hắn thì cũng bị giảm rất nhiều.

"Quả nhiên là tà ma đoạt xác."
Bình Luận (0)
Comment