Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 457 - Chương 457: Mượn Linh Thạch

Chương 457: Mượn Linh Thạch Chương 457: Mượn Linh ThạchChương 457: Mượn Linh Thạch

Nếu nói kinh mạch ban đầu là dòng suối nhỏ róc rách, nhưng kinh mạch sau khi được Kim Đan cải tạo thì nghiễm nhiên biến thành một dòng sông nhỏ, tốc độ linh lực tuôn trào ở trong đó nhanh hơn không biết bao nhiêu lần.

Mấu chốt nhất chính là.

Cải tạo kinh mạch là quá trình được duy trì lâu dài, khi vận chuyển chu thiên thì kinh mạch vẫn đang mở rộng, hiện tại là một dòng sông nhỏ, rất có thể sau này sẽ biến thành sông lớn...

Tác dụng của Kim Đan càng như là thêm một động cơ vào đan điền, còn kiêm cả tác dụng tỉnh luyện linh lực và cải tạo thân thể.

Sau khi trở thành Kim Đan, cảm giác với sự vật xung quanh cũng càng ngày càng tỉ mỉ, thỉnh thoảng cảm nhận được linh khí mỏng manh lưu động trong không khí, hoặc là lưu động của gió, vân vân.

Mà việc cảm nhận được linh khí trong không khí chính là nền tảng của ngự kiếm, ngự gió, ngự vật.

Nếu không.

Linh lực trong cơ thể thuần hậu như vậy, không thể chống đỡ cho thân thể bay được bao xa...

"Sao có thể? Sao có thể đột phá Kim Đan trong lúc chiến đấu? Ngươi không sợ tẩu hỏa nhập ma sao?"

Con ngươi viện trưởng đỏ chót vì đố ky, quát lại tựa như phát điên.

"Ai quy định không thể đột phá trong lúc chiến đấu?"

Đỗ Cách nói mà tức chết người không đền mạng.

Thuộc tính tăng cao như vậy, không phải là vì để quá trình tu hành được thuận lợi hay sao?

Nếu không.

Chỉ nhờ vào một từ khóa, những chiến sĩ dị tỉnh đều ngốc nghếch trong chuyện tu hành thì dựa vào cái gì để chiến đấu với những người tu hành mấy trăm năm hay hơn một nghìn năm kia?

Lễ nào ai nấy cũng đều co rụt cổ lại, tu hành mấy trăm năm rồi trở ra khuấy đảo thế giới sao?

Giải trí Phiếm Vũ Trụ kia còn chơi cái rắm, dứt khoát phá sản đóng cửa là được rồi!

"Không thể, không thể có người đột phá ở trong chiến đấu..."

Viện trưởng không kiềm chế được mà lẩm bẩm, tỉnh thần của hắn bị chấn động mãnh liệt.

Khi Đỗ Cách kết thành Kim Đan thì tốc độ nuốt chứng linh lực của hắn cũng càng lúc càng nhanh, Kim Đan ở trong cơ thể thu nhỏ lại với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường. Nếu còn tiếp tục như vậy, thậm chí hắn nghỉ ngờ Kim Đan của mình sẽ nứt toạc, thậm chí còn biến mất.

Tại sao trên đời có thể có công pháp bá đạo như vậy?

Không hề có một sơ hở nào sao?...

Các tu sĩ Giám Tu viện ở xung quanh đều sửng sốt, từng người đều khiếp sợ nhìn về phía Đỗ Cách.

Vừa nãy họ không dám manh động, bây giờ lại càng không dám di chuyển, không cần tĩnh tu mà có thể kết thành Kim Đan, đây là yêu nghiệt gì vậy!

Trong đầu Từ Hợp Minh trống rỗng, vậy là đã có Kim Đan rồi?

Hắn tu hành nhọc nhằn khổ sở năm mươi năm, tính toán mọi cách, không dám lười biếng một giây nào mà không bằng Vương Sùng cướp công lực của người khác một tháng?

Thế đạo bất công biết bao! Mượn linh thạch gì chứ?

Rõ ràng Vương Sùng đến vì Kim Đan chân nhân...

Chớp mắt một cái, trong lòng hắn trào dâng khao khát, Vương Sùng từng đồng ý với hắn là sẽ giúp hắn nâng cao công lực.

Bây giờ Vương Sùng đã thành Kim Đan rồi, chẳng phải mình cũng sắp được rồi sao?

Đôi mắt của Từ Hợp Minh lướt về phía Thất sư đệ theo bản năng, đột nhiên hiểu rõ tại sao hắn lại liều mạng như thế?

Trong nháy mắt.

Hắn như tìm được phương hướng mới cho cuộc sống... ...

"Chết."

Viện trưởng đột nhiên quát một tiếng, phi kiếm vừa mới dừng lại chém về phía cổ Đỗ Cách bằng tốc độ nhanh nhất.

Linh lực của hắn càng ngày càng ít.

Mà khí tức của Đỗ Cách lại càng ngày càng mạnh, cứ tiếp tục thế này thì hắn chỉ đành mặc người ta định đoạt thôi.

Ngẫm lại những chuyện lúc trước hắn từng làm với Đỗ Cách, lúc này mà không liều mạng thì không còn cơ hội nữa.

Giết Vương Sùng thì còn có cơ hội chạy trốn.

"Muộn rồi."

Đỗ Cách buông viện trưởng ra, kéo mái tóc của hắn đi, né tránh nhát chém của phi kiếm, bàn tay thuận thế xoa nhẹ một cái đã bẻ gãy đùi của hắn, sau đó lại kề sát tới, nhẹ nhàng bóp cổ viện trưởng trong tiếng kêu gào thê thảm của hắn.

Lúc này.

Hắn không còn hút linh lực từ trên người viện trưởng nữa.

Công lực tương đương với hai người nhưng Đỗ Cách có thuộc tính gia trì, vì vậy viện trưởng đã không phải đối thủ của hắn.

"Viện trưởng, ngươi thật sự muốn chết phải không?”

Đỗ Cách cười khẽ một tiếng, né tránh phi kiếm rồi nói:

"Ta không có ý định đối nghịch với Giám Tu viện, có thể tha cho người của Thiên Lam cốc thì cũng có thể tha cho ngươi, chưa chắc chúng ta không thể hợp tác?"

"Ngươi còn bằng lòng hợp tác với ta?"

Viện trưởng dừng phi kiếm lần thứ hai.

"Tại sao lại không chứ?"

Đỗ Cách tươi cười:

"Ta gầy dựng nên sản nghiệp lớn như vậy, chẳng lẽ lại vì một thằng ngu như ngươi mà không thể đi xa tha hương, cả ngày bị Giám Tu viện truy sát sao? Ta cần một hậu phương lớn yên ổn, tốt xấu gì ngươi cũng là người trên quan trường, có thể giúp ta dấn thân vào triều đình..."

Ai là thằng ngu?

Công pháp mạnh như vậy sao?
Bình Luận (0)
Comment