Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 456 - Chương 456: Hiên Ngang Lẫm Liệt

Chương 456: Hiên Ngang Lẫm Liệt Chương 456: Hiên Ngang Lẫm LiệtChương 456: Hiên Ngang Lẫm Liệt

Viện trưởng nhạy cảm nắm bắt được sự thay đổi nét mặt của Đỗ Cách, thế là thân hình lóe lên, hiển nhiên đã đi tới bên cạnh tiểu sư muội, sau đó đưa tay bóp lấy cổ nàng và cười nói:

"Vương Sùng, ta nghe nói ngươi tìm mọi cách để bảo vệ tiểu sư đệ của ngươi ở Thiên Lam cốc, lúc đó ta còn không tin, hiện tại ta tin rồi, trả cánh tay lại cho ta thì ta sẽ tha chết cho họ."

"Tam sư huynh, không cần lo cho ta... Ôi!"

Tiểu sư muội hiên ngang lẫm liệt, nhưng nói được một nửa thì lại bị viện trưởng bóp cổ, nên nàng chỉ biết giãy giụa ú ớ không nên lời.

"Đã nói ta đoạt xác rồi mà."

Đỗ Cách không hề liếc mắt nhìn tiểu sư muội bị hắn tóm lấy, khóe mắt liếc thấy Thất sư đệ rồi giả vờ như thở phào nhẹ nhõm.

"Hóa ra là hắn."

Viện trưởng nở nụ cười, hất tay ném tiểu sư muội qua một bên rồi bóp lấy cái cổ của tiểu sư đệ:

"Ta thật sự không nhìn ra đấy, ham muốn của ngươi lại khác với tất cả mọi người..."

Lại nói được một nửa thì Thất sư đệ mạnh mẽ vươn tay ra, không để ý đến cái cổ của mình mà dùng tốc độ nhanh nhất để che khuất đôi mắt của viện trưởng:

"Sư huynh..."

Một bóng người chợt hiện lên.

Tầm mắt bị che chắn nên viên trưởng bổng ngây người, sau đó chớp mắt một cái đã buông lỏng tay, hiển nhiên mất đi cảm giác đối với cái tay còn sót lại.

Trong lòng hắn biết không ổn, dùng linh lực quăng Thất sư đệ đi rồi tung người nhảy lên bên trên. Nhưng hắn chưa kịp nhảy lên thì đã cảm thấy thân thể của mình bị siết chặt lại, linh lực trong cơ thể nhanh chóng tuôn ra bên ngoài.

Lại là Đỗ Cách khóa chặt mình ở trên thân hắn bằng cách quấn chặt người.

Ngược lại phản ứng của viện trưởng cũng rất nhanh, dùng linh lực điều động phi kiếm rồi chém về phía bàn tay Đỗ Cách đang kề sát vào hắn.

Đồng thời, linh lực sôi trào mãnh liệt tuôn ra từ cơ thể hắn va về phía Đỗ Cách đang quấn chặt trên người hắn.

Đi kèm với âm thanh nặng nề vang lên là tiếng xương vỡ vụn truyền đến từ trên người Đỗ Cách, lúc đấy một ngụm máu cũng lập tức phun ra ngoài.

Chớp mắt một cái mà phi kiếm đã tới.

Bàn tay của Đỗ Cách vội vàng rời đi, tránh né phi kiếm.

Lại chém, lại trốn!

Nhưng bất kể thân thể bị thương nặng đến mức nào, từ đầu đến cuối hắn vẫn duy trì một cánh tay kề sát ở trên người viện trưởng.

Khi bàn tay của Đỗ Cách không ngừng rời khỏi thân thể viện trưởng để tránh né phi kiếm, bộ trang phục chỉnh tề ở trên người viện trưởng cũng đều bị hắn ném ra ngoài.

Mọi người xung quanh đều nhìn đến ngẩn người. "Viện trưởng, tiếp theo sẽ bẻ đầu ngươi."

Giọng Đỗ Cách đúng lúc vang lên bên tai viện trưởng.

Phi kiếm dừng hẳn lại, ngừng ở ngay giữa lưng Đỗ Cách.

Cảm nhận được linh lực trong cơ thể nhanh chóng tuột đi, vẻ mặt viện trưởng vừa nhăn nhó lại vừa giãy giụa:

"Giết ta thì Yến quốc sẽ không bao giờ cho phép ngươi đặt chân đến nữa."

"Thả viện trưởng ra, nếu không thì ta sẽ giết hắn."

Đao của tu sĩ cẩm y đặt lên cổ Thất sư đệ lần thứ hai, bây giờ hắn vẫn đang giận vì bị Thất sư đệ lừa dối, hận không thể cắt đứt quan hệ với Thất sư đệ đang hôn mê vì bị thương nặng.

"Vừa nãy là một cánh tay, hiện tại cả người viện trưởng đều nằm trong tay ta, ngươi cảm thấy con tin của ai đáng tiền hơn?"

Đỗ Cách liếc xéo tên kia một cái, không phản đối mà chỉ nói.

"Thả hắn ra."

Viện trưởng tức giận trợn mắt nhìn thuộc hạ, còn mắng một tiếng ngớ ngẩn ở trong lòng. Nếu không phải tên kia tưởng bở thì mình cũng không sa sút đến mức như bây giờ.

Tu sĩ cẩm y ngượng ngùng bỏ trường đao ra.

Tiểu sư muội ngơ ngác nhìn Thất sư đệ hôn mê bất tỉnh, lệ rơi đầy mặt mà không nói nổi một câu nào.

Nàng hận vì sao mình lại ngu ngốc như vậy, vậy mà không nhìn ra đó là kế sách của Thất sư đệ?

Rõ ràng ban đầu viện trưởng bắt lấy nàng, sao nàng không nghĩ cách tranh thủ cơ hội cho Tam sư huynh...

Khi lượng lớn linh lực truyền vào người mình từ kinh mạch của viện trưởng, Đỗ Cách cảm thấy một viên Kim Đan dần dần hình thành tư hư không cho đến thực thể ở trong đan điền của mình, hắn không khỏi thở phào một hơi, hoàn thành rồi!

Không uổng công hắn bồi dưỡng tiểu sư đệ một hồi!.......

"Ngươi kết thành Kim Đan rồi?"

Viện trưởng nhanh chóng nhận ra sự biến hóa khí tức ở trên người Đỗ Cách, buột miệng nói ra.

"Nhờ phúc của ngươi."

Đỗ Cách cười nói.

Vào khoảnh khắc kết thành Kim Đan đó.

Hắn cũng nắm giữ được năng lực quan sát bên trong cơ thể, tình hình bây giờ ở trong đan điền hiện rõ ở trong đầu.

Một viên Kim Đan to chừng hạt gạo lơ lửng trong đan điền, thôn tính linh lực ở trong đan điền mà phát triển từng chút một, cuối cùng cũng to bằng quả nho, lấp lóe rạng rỡ.

Kim Đan vừa hấp thu linh lực trong đan điền, vừa phóng thích linh lực ra ngoài, linh lực trở lại kinh mạch lần nữa, dường như đã thay đổi tính chất.

Thuấn nhuần từng chút một, cải tạo kinh mạch.
Bình Luận (0)
Comment