Chương 459: Tổn Thất
Chương 459: Tổn ThấtChương 459: Tổn Thất
"Vương chưởng môn, chúng ta phải hợp tác thế nào đây?"
Trên mặt bàn trước mặt viện trưởng đang đặt một cái chân, hai cánh tay, hai ngón tay của ông ta, quần áo lỏng lẻo treo trên người, không còn có vẻ khí phách hăng hái như lúc trước.
Đương nhiên, nếu ai gặp được tình cảnh bản thân sắp sửa bị xé thành mảnh vụn thì tâm trạng cũng sẽ chẳng vui vẻ gì.
Cũng may nơi này là thế giới tiên hiệp, dùng linh lực phong đổ mạch máu kinh mạch, người còn có thể hoạt động bình thường, nếu đổi thành thế giới bình thường, bị thương nặng như thế thì đã mất máu quá nhiều chết từ lâu rồi.
"Chuyện này cũng đơn giản thôi. Nghĩ cách đưa người có cảnh giới càng cao đến, chia đều công lực của người kia, sau đó kéo người đó gia nhập với chúng ta, sau đó lại dụ người có cảnh giới càng cao hơn đến, lại hút công lực của người đó, tổ chức của chúng ta sẽ nhanh chóng lớn mạnh như lăn quả cầu tuyết."
Đỗ Cách thảnh thơi nhấp một hớp trà, bày ra hình thức thao tác đơn giản.
Viện trưởng đột nhiên sửng sốt.
"Ví dụ như Từ cốc chủ, khoảng thời gian trước ông ta cũng từng bị ta hút công lực, bây giờ cũng chỉ mới vài ngày trôi qua đã được ta bổ sung trở về, hơn nữa tương lai còn có khả năng chia lãi thêm càng nhiều công lực, còn không cần bản thân phải trốn trong núi sâu rừng già vất vả tu luyện nữa."
Đỗ Cách chỉ về phía Từ Hợp Minh nói:
"Tất cả những gì ông ta phải trả giá chỉ là lo lắng hoảng sợ và sống cuộc sống bất tiện vài ngày mà thôi, tìm người của Y Tiên Cốc nối tứ chỉ đã bị chặt đứt lại, vẫn sẽ là một người lành lặn tung tăng nhảy nhót. Ngươi nói coi ông ta lời hay lỗ?"
Viện trưởng nhìn Từ Hợp Minh, lại nhìn bản thân không quá lành lặn, biết ngay bản thân không có sự lựa chọn, ông ta không chịu nổi tổn thất mất đi công lực, cũng cản không được lực hấp dẫn của việc bổ sung công lực trở lại.
Ba tên giam tu sử áo tím quay sang nhìn nhau, không hẹn mà cùng nín thở, sắc mặt họ có chút khó coi, nếu viện trưởng và Vương Sùng hợp tác với hình thức như thế này, sớm muộn gì cũng sẽ kéo tất cả mọi người vào vực sâu!
"Xin hỏi cao danh quý tánh của ba vị giam tu sử."
Đỗ Cách quay sang hỏi ba tên giam tu sử áo tím kia.
"Thạch An."
"Ôn Vinh."
"Thôi Siêu."
Ba người không dám không trả lời.
"Tu vi như thế nào?"
Đỗ Cách lại hỏi.
"Trúc Cơ trung kỳ."
"Trúc Cơ đỉnh."
Ngoại trừ Thôi Siêu, hai tên giam tu sử còn lại đều là Trúc Cơ trung kỳ.
Đỗ Cách nghiêng người đi đến bên cạnh ba người, không hề keo kiệt bổ sung linh lực, kéo họ đến đỉnh cảnh giới, sau đó lại quay về sờ soạng viện trưởng, bổ sung linh lực vừa mới tổn thất về.
Ba tên giam tu sử ngây ra như phỗng, hoàn toàn không dám tin, công lực cứ dễ như lòng bàn tay mà tăng lên.
Viện trưởng cạn lời, ai oán liếc nhìn Đỗ Cách, dựa vào linh lực của ông đây để thu mua lòng người, mẹ nó chỉ có mình ngươi là người tốt sao!
Tặng người hoa hồng, tay lưu hương.
Sau khi bổ sung đầy linh lực cho ba tên giam tu sử rồi, Đỗ Cách lại nhìn về phía ba người họ:
"Đợi lát nữa lại đi tìm mấy viên linh thạch là có thể dễ dàng đột phá Kim Đan, đến lúc đó lại bắt mấy tên Nguyên Anh, chúng ta sẽ lập tức tăng lên Kim Đan đỉnh, không cần phải vất vả tu luyện ngày đêm nữa, có thể thoải mái nhẹ nhàng hưởng thụ cuộc sống. Thế nào, ba vị, có làm không?"
Ba tên giam tu sử cảm nhận được linh lực tràn đầy, có thể đột phá bất cứ lúc nào trong cơ thể, mừng rỡ như điên, không hẹn mà cùng gật đầu:
"Làm."
Không ai có thể chống cự lại sức quyến rũ của việc linh lực tặng mạnh, quan trọng nhất là hình như không có tai họa ngầm gì cả, linh lực mà Vương Sùng truyền cho họ giống y như đúc linh lực họ ngày đêm vất vả tu luyện.
"Vương chưởng môn, quá nhiều người chỉ e là sẽ để lộ bí mật."
Viện trưởng nhìn ba tên giam tu sử bị kéo lên thuyền giặc, bất đắc dĩ thầm than:
"Một khi chuyện chúng ta hút công lực của người khác để bổ sung cho bản thân lan truyền ra ngoài, chỉ sợ cả hai phái chính tà đều sẽ không chứa chấp được chúng ta..."
"Ngươi không nói, ta không nói, sao có thể để lộ bí mật được?"
Đỗ Cách cười cười:
"Chờ chút nữa chúng ta sẽ đi ra ngoài giúp mỗi người trong Giam Tu Viện tăng cảnh giới lên đến mức cao nhất, trừ khi những người đó không muốn đi theo hưởng thụ chỗ tốt, chỉ muốn một mình tu luyện vất vả, nếu không sẽ không có ai để lộ bí mật ra ngoài!"
"Cái này thì khó nói lắm."
Viện trưởng nói:
"Dù sao thì thế giới rộng lớn, loại người gì cũng có. Hơn nữa, chưởng môn lại làm việc công khai như thế, khó tránh khỏi sẽ khiến cho người khác chú ý đến. Giống như lần này, nếu không phải chưởng môn công khai thông báo cho thiên hạ biết chuyện chỉnh phục Thiên Lam Cốc, ta cũng sẽ không đi đến Thiên Lam Cốc điều tra, cũng sẽ không để mắt đến công pháp của chưởng môn..."