Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 460 - Chương 460: Nền Tảng Lập Quốc

Chương 460: Nền Tảng Lập Quốc Chương 460: Nền Tảng Lập QuốcChương 460: Nền Tảng Lập Quốc

"Sau đó thì sao?"

Đỗ Cách cười ngắt lời ông ta:

"Chúng ta đã trở thành người một nhà!"

"Chưởng môn, việc này là do ta quá lơ là. Nếu ta không có ý định cướp công pháp của ngươi, vừa mới gặp mặt đã lập tức hạ sát thủ với ngươi, hoặc là dứt khoát không gặp ngươi, trực tiếp đi đến Thất Tinh Sơn ra tay với ngươi. Ngươi chỉ là một Trúc Cơ Kỳ nhỏ nhoi, thật sự có thể trốn được Kim Đan chân nhân là ta sao?"

Viện trưởng lắc đầu nói:

"Kế hoạch của chưởng môn rất tốt, dụ Kim Đan đỉnh đến, lại dụ tới Nguyên Anh, sau đó mới dẫn dụ Hóa Thần, tất cả mọi người có thể đều hưởng thụ ân huệ. Nhưng chuyện gì cũng có ngoài ý muốn, lỡ như người đánh đến trực tiếp là cao thủ Hóa Thần thì sao đây? Chúng ta phải cản kiểu gì? Chưởng môn muốn cướp công lực của người khác thì cần phải có tiếp xúc tứ chỉ, nếu không không thể nào cướp được đúng không?"

"Cho nên chúng ta mới cần phải đánh nhanh thắng nhanh, tranh thủ trước khi mọi người kịp phản ứng lại, nhanh chóng gia tăng cảnh giới của chúng ta lên đến Hóa Thần, Luyện Hư, thậm chí là Đại Thừa, như vậy thì sẽ không có ai có thể đánh bại chúng ta nữa."

Đỗ Cách nói.

Viện trưởng cười khổ:

"Có lẽ chưởng môn còn chưa hiểu được ý của ta. Ý của ta là vì sao không giải tán Thất Tỉnh Môn, chúng ta lần vào trong tối, vững bước phát triển lớn mạnh dần sao?"

Đùa gì thế?

Ngươi tu hành có bao nhiêu đâu chứ, cướp bóc người thường mới là căn cơ của ta!

Đỗ Cách chửi thầm, phất tay nói:

"Thất Tỉnh Môn phát triển không ảnh hưởng đến việc chúng ta cướp đoạt công lực của người khác. Viện trưởng, có lẽ ngươi còn chưa quá hiểu biết, khi chúng ta tập hợp được tiền tài của một quốc gia lại với nhau, khi mà mỗi một hành động của chúng ta đều sẽ liên lụy đến cuộc sống của mấy ngàn vạn, thậm chí vài trăm triệu người dân thì mấy người khác muốn đụng đến chúng ta cũng phải ước lượng cẩn thận xem họ có thể gánh vác nổi nhân quả lớn như thế không..."

"Sự sống chết của người thường có liên quan gì đến người tu hành đâu chứ?"

Viện trưởng nói:

"Nếu chúng ta bị đánh bại, Yến Quốc hoàn toàn có thể tiện tay tiếp quản toàn bộ sản nghiệp của Thất Tinh Môn.

Hiện tại sức ảnh hưởng của Thất Tỉnh Môn chỉ còn bị giới hạn ở xung quanh Đan Dương Thành, nếu đúng như những gì chưởng môn nói, ảnh hưởng đến cuộc sống của mấy ngàn vạn, trăm triệu người dân, vậy đó chính là chuyện lớn có thể làm dao động nền tảng lập quốc.

Quốc quân Yến Quốc cũng sẽ coi Thất Tỉnh Môn là tử địch. Là kẻ địch của toàn bộ thế gian, sao chúng ta có thể sống được..."

Mọi người có mặt trong phòng tiếp khách đều không hẹn mà nhíu mày.

Không thể không thừa nhận, viện trưởng nói rất có lý, tương lai mà Đỗ Cách miêu tả có vẻ hơi lý tưởng hóa.

Viện trưởng nhìn mấy người đang suy ngẫm, lại quay về phía Đỗ Cách nói: "Chưởng môn, ngươi đừng trách ta nói chuyện không êm tai, nhưng mấy chuyện này đều là sự thật cần phải suy xét đến. Hơn nữa có lẽ chưởng môn chưa vào đời được bao lâu, chưa từng chứng kiến cảnh cá lớn nuốt cá bé trong giới tu hành, còn quá ngây thơ tốt bụng, rất dễ bị người khác lợi dụng, đây cũng là điều tối ky."

Mấy người Từ Hợp Minh cũng gật đầu tán thành, tuy rằng Đỗ Cách cứ hở ra là cắt cơ thể của người khác, trông thì rất ác, nhưng nhìn chung tất cả hành vi của hắn thì phần lớn càng thể hiện sự lương thiện nhiều hơn.

Hắn sẽ mạo hiểm đánh lén bất ngờ kẻ địch cực mạnh chỉ vì cứu sư đệ sư muội của mình, hoàn toàn không thèm để ý đến sự an toàn của bản thân.

Thậm chí vì chú ý đến cuộc sống của những bá tánh đầu tư cho Thất Tỉnh Môn, hắn còn cố ý đưa ra vay tín dụng...

Rất nhiều phương diện đều có thể thể hiện ra hắn là một người rất thiện lương.

Nhưng cố tình một người có được trái tim tốt bụng như hắn lại làm việc đắc tội với người khác nhiều nhất, có được thủ đoạn ma môn làm người khác hoảng sợ...

Ha1zz!

Tất cả mọi người đều âm thâm thở dài trong lòng, khó tránh khỏi bắt đầu có suy nghĩ bi quan đối với mọi chuyện trong tương lai.

Đỗ Cách nhìn mấy người ở xung quanh, lắc đầu cười nói:

"Viện trưởng, nếu ta không có tấm lòng tốt bụng thì hôm nay mấy người chúng ta sao có thể ngồi cùng nhau bàn bạc kế hoạch chứ? Sao tiểu sư đệ có thể liều mạng bảo vệ ta đây? Từ trước đến nay ta đều tin chắc một điều, chỉ có thật lòng mới có thể đổi lấy thật lòng. Ta chỉ hỏi một câu thôi, nếu ta thật sự là loại người gian tà xảo trá, các ngươi có thể tin ta sao?"

Mặt thất sư đệ hơi đỏ lên, nhìn Đỗ Cách cười cười.

Tiểu sư muội nói:

"Chưởng môn sư huynh, sau này ta cũng sẽ liều chết giúp đỡ ngươi."

Viện trưởng ngẩn người.

"Chư vị, công pháp của chúng ta buộc chúng ta phải luôn chỉnh phục những kẻ địch mạnh hơn chúng ta thì mới có thể làm tất cả mọi người cùng trưởng thành. Cho nên, thứ ta cần không phải là một đám cấp dưới nghe theo mệnh lệnh, mà là những đồng đội có thể kề vai chiến đấu cùng ta, trong thời khắc quan trọng, ta cũng có thể yên tâm giao sau lưng cho người đó."
Bình Luận (0)
Comment