Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 531 - Chương 531: Hành Động

Chương 531: Hành Động Chương 531: Hành ĐộngChương 531: Hành Động

Trác Thiếu An này tỉnh mắt hơn người khác nhiều.

"Trác Thiếu An, nhìn hành động của hắn mà ngươi dám tin lời hắn nói sao?"

Lão hòa thượng cả giận nói.

"Có cái gì mà không dám tin."

Đỗ Cách cười nói:

"Hắn dám đến Lan Ninh tự thì tất nhiên đã từng điều tra hành động của ta. Nếu không, lúc này hắn đã không giúp ta mà giết ta rồi. Trác tiền bối, phải tin tưởng vào phán đoán của mình, đừng để bị người khác lừa. Ta luôn đối xử tốt nhất với người của mình..."

Trong lúc nói chuyện, hắn đã ghép xong thận cho lão hòa thượng bị hắn khống chế rồi.

Y Giả Nhân Tâm phát huy tác dụng.

Lão hòa thượng lờ mờ ngừng phản kháng lại theo bản năng.

Đỗ Cách quay đầu lại nhìn xung quanh:

"Đan Tòng, ngươi đi chết ở đâu rồi."

"Ta đây."

Giọng nói của Đan Tòng vang lên từ một góc, bốn phía quanh hắn được đặt một vòng chữ "cấm" làm phòng ngự.

Lúc này.

Hắn đang nhìn bầu trời đầy lo lắng, chỉ lo lĩnh khí bay loạn ở xung quanh lan đến chỗ hắn.

Đỗ Cách xác định vị trí nhờ vào âm thanh, ôm lão hòa thượng ở trong tay rồi thuận lợi nhét lão hòa thượng vào trong phạm vị chữ "cấm".

Nhưng từ đầu đến cuối tay của hắn đều không rời khỏi thân thể của lão hòa thượng.

Lên cấp Đại Thừa cảnh khó quá, dường như phải cải tạo mỗi một tế bào trong thân thể một lần, kết hợp với việc nhồi linh khí vào trong nữa. Thời gian trôi qua lâu như vậy, hắn gần như mới cải tạo được một nửa thân thể, miễn cưỡng được tính là bước nửa bước vào Đại Thừa cảnh.

Sau khi khống chế được lão hòa thượng, Đỗ Cách vừa nhìn về phía hòa thượng Đại Thừa cảnh còn khỏe mạnh đang đuổi tới vừa hô một tiếng:

"Trác tiền bối, giúp ta."

Tên đã lên dây thì không thể không bắn, lúc này cũng không thể quay đầu đánh Đỗ Cách, ngược lại Trác Thiếu An cũng là người làm việc quyết đoán, người không trở lại nhưng đao khí đầy trời đã tạo thành lao tù nhốt một lão hòa thượng khác.

Đỗ Cách mò lấy một cái tai bị rơi mất của lão hòa thượng rồi hất tay ném trả lại, sau đó nhân cơ hội xông lên trên rồi mạnh mẽ phá vỡ trượng ảnh đao khí, nhanh chóng xông tới bên người lão hòa thượng, thành thạo lột sạch sành sanh rồi bẻ tứ chỉ...

Không biết Đỗ Cách đã biến bao nhiêu người thành nhân trư, nên hắn đã làm quen tay trò này.

Sau đó.

Hắn khoát tay lên trên cổ lão hòa thượng thứ hai, điều khiển phi kiếm thành thạo lấy một quả thận của lão hòa thượng ra, rồi lại bắt đầu một lượt ghép thận mới. Trác Thiếu An trố mắt ngoác miệng, sững sờ tại chỗ, không kìm lòng được mà nuốt một ngụm nước bọt.

Thủ pháp khâu lại của Đỗ Cách cũng rất nhanh, lấy trước khâu sau, mạnh mẽ kiếm được một đống điểm Y Giả Nhân Tâm.

Sau đó, hắn kéo lão hòa thượng đang đờ ra rồi cũng ném vào vòng chữ "cấm" bên cạnh Đan Tòng, lúc này mới bay lên phía đám người đang giao chiến ở trên không.

Bước nửa bước vào Đại Thừa cảnh, nên đánh đám lão hòa thượng này thật sự dễ như ăn cháo.

Chỉ trong chớp mắt, Đỗ Cách đã lột sạch cả đám lão hòa thượng tựa như một tia chớp lóe lên, khiến chân tay cả đám cùng rụng xuống.

Tác phẩm nghệ thuật nửa người bay giữa bầu trời, đồ sộ khỏi phải nói.

Không thể không nói.

Những người tu hành đều rèn luyện vóc người rất hoàn mỹ......

Sau khi giải vây giúp đám người Giám Tu viện thì Đỗ Cách lại lắc mình trở lại bên cạnh hai tên Đại Thừa cảnh, mỗi tay tứm một người rồi tiếp tục rút linh lực từ trên người họ, lại còn ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời:

"Vẫn đánh sao? Không đánh thì đàng hoàng hạ xuống, bản Phật tử lần lượt nối tay chân cho các ngươi.

Tả Trung Hậu là người thời loạn lạc nên hiển nhiên phải đền tội rồi, ngược lại tội ác của hắn cũng không đến nỗi trút lên đầu các ngươi, ta giúp các ngươi khôi phục hoàn chỉnh nhưng cũng chỉ muốn sau này các ngươi nghe theo sự quản lý của Giám Tu viện, chúng ta chính là người một nhà."

Người của Giám Tu viện lui sang một bên, họ hiểu rõ diễn xuất của Vương Sùng, biết hắn sẽ không giết người tùy tiện, sớm muộn gì người của Lan Ninh tự cũng sẽ trở thành đồng bọn của họ, nên đương nhiên sẽ không tiếp tục ra tay nữa.

Điều duy nhất khiến họ không yên lòng chính là Trác Thiếu An đột nhiên xuất hiện kia.

Tất cả mọi người đều biết, minh chủ của mình chưa bao giờ gặp mặt Thiên Ma cung.

Huệ Hành thiền sư nhìn khắp bốn phía, đập vào mắt là chúng tăng tràn truồng nửa người, cụt tay cụt chân, không nhận ra ai với a1?

Phật tử cũng chết rồi!

Hai tên Đại Thừa cảnh bị Vương Sùng bắt vào trong tay, dường như đã mất đi dũng khí phản kháng...

Từ lúc Lan Ninh tự được thành lập cho tới nay, chưa bao giờ xuất hiện tình trạng bi thảm cả.

Còn thê thảm hơn cả diệt tự!

Ma đầu!

Tà ma thời loạn lạc!

Huệ Hành thiền sư hết sức đau lòng vì chuyện này, dùng linh lực biến ảo ra tứ chỉ, sau đó trực tiếp lao về phía Đỗ Cách tựa như một ngôi sao băng đang bùng cháy:

"Ma đầu, ta liều mạng với ngươi!"
Bình Luận (0)
Comment