Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 530 - Chương 530: Kinh Ngạc

Chương 530: Kinh Ngạc Chương 530: Kinh NgạcChương 530: Kinh Ngạc

Ai đang nói chuyện?

Chẳng phải Tả Trung Hậu đã chết từ đời rồi sao?

Ngươi có lùi lại không?

Đỗ Cách nghe thấy tiếng thì nhìn lại, một người trung niên mặc áo bào đen lướt nhanh tới, hiển nhiên cũng là một người đạt Đại Thừa cảnh.

Hắn thầm hô một tiếng không ổn, chuẩn bị tốt để nghênh đón ba tên Đại Thừa cảnh vây công.

Nhưng cảnh tượng tiếp theo lại khiến hắn kinh ngạc đến ngây người, người trung niên mặc áo bào đen cười ha ha một tiếng, liếc mắt nhìn hắn:

"Phật tử đừng hoảng, ta đến giúp đỡ ngươi."

Nói xong.

Một cây đao bay ra từ sau lưng hắn rồi bổ về phía hòa thượng Đại Thừa cảnh không bị Đỗ Cách túm lấy.

Không gian xung quanh lập tức bị đao khí màu đen bao phủ kín mít, dường như đao khí còn có mang tới hiệu ứng chấn động khiến người ta sợ hãi, Đại Thừa cảnh của Lan Ninh tự lờ đờ một lát rồi mới hình thành một tấm chắn linh lực ở trước người để chặn lại đao khí, nhưng cuối cùng vẫn bị đánh bay ra ngoài mấy chục mét.

"Trác Thiếu An, ngươi điên rồi sao?"

Hòa thượng Đại Thừa cảnh của Lan Ninh tự gào lên:

"Ngươi muốn khơi mào đại chiến hai đạo chính tà sao?"

"Đại chiến chính tà? Có phật tử Thiên Ma Cung ta đây, thiên hạ làm gì còn chốn dung thân cho các ngươi..."

Trác Thiếu An - người trung niên mặc áo bào đen - cười như điên rồi nói, sau đó vung từng đao từng đao ra, thế tiến công càng ngày càng ác liệt.

"Khó trách hắn lại đám chọc đến Lan Ninh tự của ta, hóa ra là do sau lưng có Thiên Ma Cung làm chỗ dựa."

Đại Thừa cảnh của Lan Ninh tự nổi giận gầm lên một tiếng: "Huệ Hành, ta ngăn cẩn Trác Thiếu An, ngươi tới Thiên Đạo xin giúp đỡ..."

Trận chiến đấu giữa các Đại Thừa cảnh không phải là trận chiến mà họ có thể tham dự, Huệ Hành thiền sư tự mình biết mình nên cất tiếng nói trước, sau đó dẫn theo chúng tăng Lan Ninh tự phá vòng vây đi ra ngoài.

Người của Giám Tu viện vội vã bay lên ngăn cản họ.

Đôi bên lập tức lao vào đánh nhau...

Tình huống thế nào?

Người của Thiên Ma Cung coi trọng hắn?

Nhưng chẳng phải ngươi nên gọi ta là ma tử sao, gọi Phật tử là như nào, dọa lão tử giật cả mình...

Có người của Thiên Ma cung giúp đỡ trợ oai, áp lực của Đỗ Cách vơi đi nhiều. Hắn hơi nhướng mày nhìn cao tăng Lan Ninh tự bị mình túm chặt nhưng vẫn không liều mạng phản kích, giãy giụa không ngừng, bỗng nảy ra một ý hay, chỉ thấy hắn bỏ ra một tia linh lực, cuốn lấy phi kiếm từng được Đan Tòng gia trì rồi chuyển hướng về phía sau lão hòa thượng.

Sau đó đâm "phốc" một cái.

Ngay sau đó, những ngón tay trên một cái tay khác của hắn đâm vào bên trong theo lỗ thủng đó. Tiếp theo.

Một quả thận đã bị hắn móc ra ngoài.

Lão hòa thượng gào lên một tiếng đầy đau đớn.

"Tặc tử, ngươi dám."

Lão hòa thượng bị Trác Thiếu An cuốn lấy liếc thấy cảnh này thì tức giận quát một tiếng, muốn xông lên nhưng lại bị Trác Thiếu An cười ha ha ngăn cản lần thứ hai:

"Phật tử làm tốt lắm, phải dạy bảo những lão hòa thượng này một chút."

"Phật tử gì chứ, rõ ràng hắn là ma đầu mà."

Lão hòa thượng nổi giận nói.

"Phật tử nói sai rồi, Phật vốn vô tướng, nhất niệm thành Phật, nhất niệm thành ma. Điều này cho thấy những ma đầu như chúng ta cũng có thể thành Phật, nên ta gọi hắn là Phật tử cũng là chuyện đương nhiên."

Trác Thiếu An tiến công liên tục, bỡn cợt nói:

"Các Phật tử trở lại vị trí, từ nay Thiên Ma cung ta đây sẽ đổi thành Thiên Phật Cung."

"Thiên Phật Cung?"

Lão hòa thượng cười khẩy một tiếng:

"Ngươi có thể quay đầu nhìn lại, nhìn xem Phật cung ngày đó có thể chịu đựng được phật tính của Phật tử ngươi không..."

Trác Thiếu An quay đầu lại theo bản năng, sau đó lão hòa thượng nhân cơ hội hắn ngớ ra một lúc mà vỗ một chưởng đánh bay hắn ra ngoài.

Trong lúc hắn bay ra ngoài thì vẫn còn nghĩ có phải hành vi kích động của mình sai rồi không?

Hình như ma tính của ma tử hơi quá rồi.

Hắn thấy rõ ràng.

Ở trên chiến trường, Đỗ Cách bấu lấy lão hòa thượng cởi truồng cụt tay thiếu chân kia, một cái tay khác xẻ lưng hòa thượng, điều khiển phi kiếm ghép lại thân cho lão hòa thượng trong ánh mắt sợ hãi của hắn, còn lải nhải mấy chuyện cần chú ý khi giải phẫu...

Một vài công pháp luyện công của Thiên Ma cung hơi giày vò người ta, nhưng từ cổ chí kim cũng chưa có một ai điên như hắn!

Bẻ tứ chỉ của người ta ở trên chiến trường thì cũng thôi đi, tại sao sau khi lấy thận của hắn ra lại còn lắp lại cho hắn, có phải đầu tên này bị tật rồi không!

Đỗ Cách mắt nhìn sáu đường tai nghe tám hướng, nên tất nhiên nghe được cuộc đối thoại ở bên kia. Hắn chuyển hướng qua Trác Thiếu An, ánh mắt trở nên ôn hòa:

"Trác tiền bối đừng sợ, thấy tận mắt cũng chưa chắc là thật. Đợi chúng ta hợp lực bình định được Lan Ninh tự Phật tử ta sẽ chính thức trở về Thiên Phật Cung, giúp đỡ Thiên Phật Cung thống nhất thiên hạ..."

Không ai giúp thì phải đi tìm sự giúp đỡ thôi, đã đưa tới cửa thì càng không thể thả chạy, bất kể tên này là Phật hay ma øì, chỉ cần có thể giúp đỡ cho hắn thì đều là bằng hữu tốt.
Bình Luận (0)
Comment