Chương 584: Nhiều Động Tĩnh Khác Nhau
Chương 584: Nhiều Động Tĩnh Khác NhauChương 584: Nhiều Động Tĩnh Khác Nhau
Đỗ Cách cười tươi, lại vẽ ra một tấm Định Thân phù:
"Còn phải cảm ơn sư huynh đến áp trận giúp ta, ngươi khác với Ngọc Minh sư huynh, lá gan của hắn quá nhỏ, chỉ nghĩ đến việc ta phải xin lỗi đám rác rưởi kia. Ta là người kiêu ngạo nhường nào chứ, sư phụ đều nói ta là thiên tài tu hành, sớm muộn gì cũng thành Kim Đan đại đạo, sao có thể xin lỗi đám người không bằng ta kia được..."
Ta cũng đâu đến để áp trận với ngươi!
Thanh Tùng yên lặng thở dài một tiếng, nói:
"Tiểu sư đệ, không cần vẽ nhiều Định Thân phù như vậy, vừa nãy ta không đề phòng nên mới bị dính, chờ đến lúc thực sự chiến đấu thì tác dụng của Định Thân phù cũng không lớn lắm."
"Cảm ơn sư huynh chỉ điểm."
Đỗ Cách cười tươi:
"Dù sao cũng có nhiều thời gian, ta chỉ vẽ nhiều một tí để luyện tập cảm giác một lát."
Định Thần phù cũng không phải chữ "cấm" của Đan Tòng, khi đối phó với người bình thường thì có thể khiến họ đứng yên từ một đến hai phút.
Nhưng đối với người tu hành thì cùng lắm chỉ khiến họ đứng yên được ba giây, nếu tu vi cao thì nói không chừng còn chỉ khiến hành động của họ dừng một lát.
Mà tiền đề là còn phải đánh phù triện lên người đối phương, yêu cầu về thao tác cực kỳ cao, cái này cũng không là nguyên nhân của việc không am hiểu phù phái.
Nhưng đối với Đỗ Cách, cho dù chỉ ngừng một lát thì cũng đủ để hắn phát động thế tiến công mạnh mẽ.
Suy cho cùng.
Ngoài phù lục ra thì hắn vẫn còn vũ lực mạnh mẽ đến từ từ khóa.
Trong các loại phù lục chủ yếu vẫn là một vài loại trấn tà và xua đuổi ma quỷ, còn loại công kích thì có Ngũ Lôi phù hoặc Thần Hỏa phù, nhưng mọi người không thù không oán thì cũng không thể giết chết những hậu bối tu đạo giới này được. ...
Hơn bảy giờ tối, Đỗ Cách đeo một chiếc ba lô to đi đến câu lạc bộ Long Loan.
Thanh Tùng đi theo bên cạnh hắn, trên mặt không tỏ ra cảm xúc gì, thỉnh thoảng lại liếc mắt nhìn cái ba lô hắn đeo, khóe mắt hắn ta bất giác co giật vài cái.
Đỗ Cách yên lặng vẽ bùa suốt một ngày, không có giở trò gì nữa.
Tuy rằng trên mạng vẫn có rất nhiều động tĩnh khác nhau, nhưng dưới sự trợ giúp của các thế lực lớn ở khắp nơi, những sóng gió Đỗ Cách gây ra cũng đang dần dần lắng xuống, Triệu Hồng Mai cũng đã yên tâm hơn rất nhiều. Chỉ là nàng vẫn không yên tâm về Đỗ Cách, khăng khăng muốn đuổi theo hắn tới câu lạc bộ Long Loan.
Nàng sợ rằng ở chỗ khuất mắt nàng, Đỗ Cách lại làm ra chuyện gì mới thêm nữa.
Nói thật thì mấy ngày đi theo Đỗ Cách còn mệt hơn cả một năm đi làm của nàng.
"Trình Vũ đúng chứ!"
Một người khoảng chừng hai mươi tuổi, dáng dấp sinh viên, thấy Đỗ Cách từ trên xe đi xuống thì hừ lạnh một tiếng, dẫn đầu đi ra nghênh đón, liếc mắt nhìn hắn một cái rồi nói:
"Đi thôi! Mọi người đều đang đợi ngươi rất lâu rồi." Thấy thiếu niên sắc mặt không tốt, trái tim Triệu Hồng Mai lại đập nhanh thình thịch, trong lòng sinh ra dự cảm không lành, vội hỏi:
"Trình Vũ, ngươi tới nơi này làm gì?"
"Dạy dỗ một đám vô danh tiểu tốt."
Đỗ Cách lên tiếng không chút giấu giếm.
"Ngươi..."
Triệu Hồng Mai há miệng muốn khuyên Đỗ Cách chú ý thân phận đừng có làm ẩu, nhưng đột nhiên nghĩ đến, người thuộc giới tu đạo không phải là người mà nàng có thể can thiệp vào, cho nên nàng liền nuốt những lời đang định nói trở lại, dù sao chuyện ở nơi đây cũng sẽ không truyền ra bên ngoài.
Nếu như đã không để lộ ra, vậy thì nàng còn quản làm gì chứ!
Đợi sau khi sóng gió lắng lại, Trình Vũ bị công ty và phía nhà nước đồng thời phong sát, đến khi đó hắn sẽ không có ngày xuất đầu lộ diện nữa, ráng chịu đựng thêm vài ngày thì nàng sẽ hoàn toàn tự do rồi.
Hơn nữa, bên trong chỗ tối tăm kia, Triệu Hồng Mai có một trực giác.
Khi đó bùa hộ thân của Tố Vân đạo trưởng cũng không ngăn chặn được Thiên Ma Vương, Trình Vũ của lúc này sớm đã không còn là Trình Vũ trước đó nữa.
Nhưng nàng không dám nói bí mật này ra ngoài, suy cho cùng ngay cả Tố Vân đạo trưởng cũng không nhìn ra được thân phận của Trình Vũ.
"Xin hỏi vị sư đệ này xuất thân từ sư môn nào?"
Thấy Đỗ Cách cương quyết, Thanh Tùng bất đắc dĩ tiến lên một bước, ôm quyền hỏi.
Nên xoa dịu thì vẫn phải xoa dịu, dù sao cũng không thể để Trình Vũ đắc tội chết với tất cả mọi người được.
"Tạ..."
Mọi người đều phẫn nộ đối với Đỗ Cách, nhưng không có liên quan gì với người ngoài, Ngọc Minh ở Thanh Tâm Quan đã bồi thường cả một ngày cho mọi người, đương nhiên thanh niên dáng dấp sinh viên sẽ không trút giận lây sang người khác, hắn ta quay đầu lại liếc nhìn Thanh Tùng, chuẩn bị lên tiếng trả lời thì bị Đỗ Cách cắt ngang.
"§ư huynh, chẳng qua chỉ đến đánh một trận mà thôi, không cần nhiều thời gian, đánh xong sẽ trở về ngay, không cần thiết phải hỏi tên họ."
Đỗ Cách khinh thường đảo mắt liếc nhìn hắn ta một cái rồi nói.