Chương 585: Phiền Ngươi Ra Ngoài Đợi Một Lúc
Chương 585: Phiền Ngươi Ra Ngoài Đợi Một LúcChương 585: Phiền Ngươi Ra Ngoài Đợi Một Lúc
"." Thanh Tùng.
"Được."
Nam sinh viên kia bị Đỗ Cách chọc cho tức tối:
"Được, được, ngươi đúng thật là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà, cứ giữ cái khí phách đó của ngươi đi, đừng có lát nữa lại cầu xin ông đây bà đây tha cho là được..."
Đỗ Cách liếc mắt nhìn hắn ta phì cười một tiếng, giống như đang khinh miệt những lời hắn ta nói, hết sức kỳ thị mức độ suy diễn của hắn ta. ...
Dưới sự dẫn dắt của nam sinh viên, mọi người đi vào trong câu lạc bộ Long Loan, đi thằng đến một tầng hầm.
Diện tích của tầng hầm này rất lớn xấp xỉ bằng một sân bóng, ở chính giữa là một lôi đài rất lớn.
Vị trí dành cho khán giả có rất ít, nhiều nhất cũng chỉ có hơn mười chỗ.
Lúc này, trên lôi đài đã có mười mấy người đang đứng, có nam có nữ, kiểu dáng ăn mặc thế nào cũng có, tất cả mọi người đều có cùng một điểm chung chính là trẻ tuổi, lớn nhất cũng không quá ba mươi tuổi.
Đỗ Cách vừa tiến vào sân, ánh mắt mọi người đều đổ dồn vào hắn.
"Ơ! Đây không phải là Trình đại minh tỉnh gánh vác trọng trách thay người dân chúng ta hay sao? Không dám tới một mình mà còn dẫn theo người nhà đến à."
"Còn dẫn theo người đại diện của mình, nếu có đánh thật thì cả người đại diện cũng không bảo vệ được ngươi."
"Tiểu Lục, sao ngươi lại dắt theo người đại diện của hắn vào đây làm gì, lát nữa làm bị thương đến nàng thì phải làm sao?"
Một người đàn ông thoạt nhìn có vẻ lớn tuổi nhíu mày liếc nhìn về phía Triệu Hồng Mai, khó chịu nói:
"Đưa nàng ra ngoài trước đi."
"Mời đi!"
Nam thanh niên dáng dấp sinh viên tên Tiểu Lục nhìn về phía Triệu Hồng Mai:
"Tiểu thư, phiền ngươi ra ngoài đợi một lát, yên tâm, chúng ta chỉ so tài bình thường mà thôi, sẽ không làm bị thương đến đại minh tỉnh của các người."
"Không cần."
Người lên tiếng lại là Đỗ Cách, hắn chặn người nọ lại, giơ lên ba ngón tay, nói:
"Ba phút, nhiều nhất chỉ ba phút trận đấu sẽ kết thúc, chỉ dựa vào trình độ của các ngươi chưa đủ gây thương tổn đến nàng."
Vừa nói, ánh mắt hắn khinh thường đảo qua tất cả mọi người trong sân, tầm mắt khựng lại trên mặt "Tỏ tình ca” một lát, sau đó lơ đãng nhìn sang chỗ khác.
Lấy thân phận của người bình thường lăn lộn vào trong nơi này thì đúng thực là thí sinh, nhưng là loại thí sinh đã thức tỉnh năng lực.
Hơn nữa, nói không chừng còn là kỹ năng ảnh hưởng đến lòng người.
"Tỏ tình ca" Trần Tử Vĩnh cũng đang quan sát Trình Vũ, lúc này hắn ta cũng xác nhận được thân phận của tên thí sinh là minh tỉnh kiêu ngạo này, đi theo La Thiến và Tạ Trọng cả ngày, dựa vào kỹ năng gắn bó mật thiết, Trần Tử Vĩnh đã giành được tình hữu nghị của hai người họ lại thông qua tai thính mắt tỉnh biết được chuyện Trình Vũ muốn khiêu chiến với họ, đương nhiên hắn ta cũng phải tới đây để góp vui mới được.
Hắn ta nhất định phải tìm cơ hội tiến vào giới tu hành.
Trước khi Đỗ Cách tới, hắn ta đã thông qua việc tỏ tình, giành lấy được thiện cảm của rất nhiều tu hành giả trẻ tuổi.
Về an nguy của bản thân mình, hắn ta từ trước đến nay chưa từng lo lắng tới.
Thứ nhất, hắn ta không tin chỉ với thời gian một ngày mà Trình Vũ có thể đánh bại nhiều tu hành giả đến như vậy;
Thứ hai, hắn ta cảm thấy kỹ năng của mình hoàn toàn có thể hóa thù thành bạn với Trình Vũ, khiến hắn trở thành người mình, mặc mình sử dụng.
Tiến vào trong một trận mô phỏng thế này, đa số người đều có suy nghĩ riêng của mình, cũng đã từng xem ra đủ loại video về Đỗ Cách, điều này cũng khiến hắn ta ghi nhớ những kinh nghiệm của Đỗ Cách như quy luật.
Ở trong một trận mô phỏng, Đỗ Cách đều có một trợ thủ, cho dù là trợ lực tạm thời, cũng là đồng nọn hợp tác.
Cho nên, các thí sinh trong trận mô phỏng rất thiên về dạng hợp tác theo đoàn đội, hơn nữa vững tin rằng mình có tư cách bắt bí được đối phương.
Chỉ một câu nói của Đỗ Cách đã khơi mào cơn lửa giận của tất cả mọi người.
"Cuồng vọng, Trình Vũ, ngươi xuống đây, tiểu gia sẽ là người đầu tiên dạy dỗ ngươi."
Một thanh niên chừng hai mươi tuổi, thoạt nhìn có vẻ sung sức nhảy một cú lên giữa lôi đài, trong tay hắn ta xách theo một thanh Hàng ma xử, vừa nhìn liền biết đây là chiêu dùng lực hàng yêu.
Đỗ Cách ung dung lấy điện thoại ra, đưa sang cho Thanh Tùng:
"Sư huynh, đây là trận đấu đầu tiên của ta, giúp ta quay hình lại với."
"Sư đệ, ra tay nhẹ thôi, đừng làm quá mức."
Thanh Tùng bất đắc dĩ nhận lấy điện thoại, lên tiếng dặn dò lần nữa.
Ai có thể ngờ được, câu nói này còn quá đáng hơn cả những lời Trình Vũ nói ra.
Những người trong câu lạc bộ có mặt ở đó cũng đều tỏ ra khó tin nhìn về hướng Thanh Tùng, dường như không thể nào tin được hắn ta sẽ nói ra lời như vậy.
"Cùng lên đi!"
Đỗ Cách mở túi lớn kia ra, ánh mắt kiêu ngạo nhìn mọi người nói:
"Vượt quá thời gian ba phút xem như ta thua, còn ai không thể chống đỡ được thì báo ra tên họ và sư môn của mình, ta sẽ dừng tay."