Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 586 - Chương 586: Nhóc Con Quá Ngông Cuồng

Chương 586: Nhóc Con Quá Ngông Cuồng Chương 586: Nhóc Con Quá Ngông CuồngChương 586: Nhóc Con Quá Ngông Cuồng

ồ!

Mọi người ồn ào náo động hắn lên.

"Mẹ kiếp, thằng nhóc con này quá ngông cuồng!"

"La sư huynh, ngươi giữ lại sức, đừng đánh chết hắn, ta còn muốn đánh hắn!"

"Tại sao bọn ta không cùng lên chứ, với một tên tiểu tử ngông cuồng như ngươi thì nói được đạo lý gì?"...

Đỗ Cách yên lặng nhìn đám người ồn ào tranh cãi, hắn chỉ khẽ cười:

"Được, cho thêm các ngươi ba mươi giây, vẫn còn hai phút rưỡi."

Tiếng ồn ồn lao xao nơi này bỗng nhiên im bặt.

Mà lúc này, Đỗ Cách vung tay lên, hơn mười tấm linh phù đột nhiên từ trong túi bay ra ngoài.

Hắn vung tay lần nữa, hơn mười đạo linh phù đồng thời tấn công về phía mọi người trong sân.

Ánh mắt Thanh Tùng đột nhiên trừng to, mẹ kiếp, một lần điều khiển mười tấm linh phù?

"CMN, hắn có chuẩn bị."

Trong chớp mắt đã đánh ra hơn mười tấm phù chú, cũng đã chấn động toàn bộ lớp hậu bối tu hành giả của các môn phái, nếu là trước đây, họ chắc chắn sẽ hô lên một tiếng 'yêu nghiệt'.

Nhưng hiện tại, Đỗ Cách vừa ray tay đã nhắm vào tất cả mọi người.

Ai có thể nuốt được cơn giận này chứ?

Huống hồ, để cho Đỗ Cách đắc ý cả ngày trời, tất cả mọi người đều đã nghẹn thành một nguồn lực, dự định sẽ cho hắn một bài học sâu sắc đây!

"Đánh hay lắm."

Thanh niên cầm Hàng ma xử giơ cây gậy lên đập về phía những tấm linh phù hắn bắn tới, hắn ta quyết định dùng lực phá lực, mạnh mẽ chống lại linh phù.

Mà những người khác cũng lấy ra thủ đoạn của mình, có người bấm quyết niệm chú, có người cất bước di chuyển đến vị trí, có người tế ra pháp khí hộ thể...

Ngoại trừ "Tỏ tình ca" Trần Tử Vĩnh ra, tất cả mọi người đều đang ngăn lại đợt phù chú đầu tiên mà Đỗ Cách phát động ra.

Mà Trần Tử Vĩnh bị định trụ lại lại lúc này cũng cuống cuồng hẳn, hắn ta nhìn về phía Đỗ Cách, há miệng định tỏ tình, nhưng Đỗ Cách hoàn toàn không cho hắn ta có cơ hội đó.

Một đạo Thần hành phù dán trên đùi Đỗ Cách, thân hình loáng một cái đã đi đến bên cạnh hắn ta, đập một cái "bốp", tấm Tĩnh âm phù đã dán lên trên trán của Trần Tử Vĩnh.

Trần Tử Vĩnh cứng họng, một câu cũng không nói ra lời được.

Mọi người đều sững sờ, không ai có thể ngờ tới, người đầu tiên Đỗ Cách đối phó lại là một người bình thường.

"Trình Vũ, đừng động đến hắn ta, hắn ta chỉ là người bình thường."

Tạ Trọng lo lắng, hắn ta là người của phái Mao Sơn, cũng có sở trường sử dụng phù chú, phất tay một cái đánh ra một đạo phù chú về phía Đỗ Cách muốn tới cứu Trần Tử Vĩnh.

"Một lũ ngu xuẩn, ngay cả thiên ma trà trộn vào mà cũng không biết." Đỗ Cách hừ một tiếng, đột ngột mở ngăn kéo trên ba lô ra ném lên trên trời, từng tấm phù chú bay lả tả rơi rụng như hoa vũ khắp trời.

Thân hình Đỗ Cách như điện chớp, ngón tay liên tục bấm quyết.

Từng đạo linh phù giống như từng viên đạn, liên tục bắn về phía mọi người trong sân.

"Bốp!"

Tạ Trọng đang lao về phía Đỗ Cách là người đầu tiên trúng chiêu, hắn ta bị Định thân phù giữ chặt, thân hình đột ngột khựng lại.

Ngay sau đó, Đỗ Cách đã đi tới bên cạnh hắn ta, đưa tay tháo đi túi phù chú hắn ta treo bên hông cùng với một khối lệnh bài giắt ở thắt lưng.

Sau đó còn tiện tay lột áo choàng của hắn ta xuống, đạp một cước vào mông hắn ta.

Lần này, không dựa vào kỹ năng, mà hoàn toàn dựa vào sức lực.

Trong tích tắc đó chỉ nghe thấy tiếng "xoẹt", Tạ Trọng đã ngã nhào lộn mình dưới đất.

Người thứ hai trúng chiêu chính là gã thanh niên cầm Hàng ma xử, hắn ta có thể chém rách tấm Định thân phù thứ nhất, nhưng không tránh được năm tấm linh phù lần lượt bắn tới.

Thế là hắn ta bị định trụ lại trong nháy mắt.

Hàng ma xử đã bị Đỗ Cách cướp lấy, ngay cả đai lưng của hắn ta cũng bị xé đứt đoạn.

Trong màn linh phù bay phủ rợp trời, Đỗ Cách giống như một con bướm linh hoạt bay liến thoắt qua lại, hễ người nào bị hắn định thân, nhất định sẽ bị hắn cướp đi pháp khí, còn bổ sung một cú đạp ngã.

Mười mấy hậu bối tu hành giới nhưng không có ai là đối thủ của Đỗ Cách.

Thanh Tùng cầm điện thoại quay hình trong tình cũng đều sững sờ, trong đầu của hắn ta lúc này chỉ còn lại một suy nghĩ, Định thân phù còn có thể sử dụng như thế này sao?

Cách đánh này, sư phụ xem ra cũng không phải là đối thủ nhỉ?

Tiểu sư đệ sao có thể có được tốc độ nhanh như vậy chứ?

Hắn ta lén nhìn thời gian, từ lúc Đỗ Cách lên sân, đến khi tất cả mọi người đều bị hắn cướp đi pháp khí, còn lột một món quần áo xuống, cùng lắm chỉ mới ba mươi giây.

Hai giây đã giải quyết được một người!

Cũng có nghĩa là, nếu như tiểu sư đệ hạ sát thủ, hoàn toàn không cần đến một phút thì hắn đã có thể quét sạch những nhân tài mới nổi của giới tu hành rồi.
Bình Luận (0)
Comment