Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 590 - Chương 590: Ly Gián

Chương 590: Ly Gián Chương 590: Ly GiánChương 590: Ly Gián

Thấy vẻ cô đơn của đám con cưng của trời kia, ánh mắt Đỗ Cách dịu dàng hơn nhiều:

"Khi đang trong tình cảnh nguy hiểm, chọc giận ta không có ích lợi gì với các ngươi. Có một câu nói rất hay, chó biết cắn người sẽ không sủa. Trong lòng cũng hận ta, nhưng bên kia lại không có ai nói câu nào, hiển nhiên lòng dạ thâm sâu hơn các ngươi. Không chừng trong lòng họ đang nghĩ quân tử báo thù, mười năm chưa muộn. Nhưng bị đám các người manh động kêu gào, cuối cùng có thể liên lụy họ, bị ta diệt cỏ tận gốc, giờ phút này nói không chừng họ lại hận các ngươi nhiều hơn đấy!"

Vài người lên tiếng mất hồn mất vía nhìn về phía những kẻ trầm mặc, áy náy nói:

"Xin lỗi."

Mấy người không lên tiếng kia bất đắc dĩ lắc đầu, khổ sở đáp:

"Đừng bị hắn ly gián, chúng ta không ấu trĩ như vậy. Nếu hắn đã chỉ ra, vậy trong mắt hắn chúng ta đều là nửa cân tám lạng, như nhau thôi."

"Bình tĩnh, trầm ổn, không bị kẻ địch chọc giận."

Đỗ Cách nhìn nhóm người kia, cười nói:

"Bất kể ở tình cảnh nguy hiểm đến mức nào, dùng khả năng lớn nhất bảo vệ tính mạng nhất định sẽ có tương lai. Ta cũng là một thành viên của giới tu tiên như các ngươi, ta đến đây không phải để sỉ nhục các ngươi, ta được đạo trưởng Tố Vấn nhờ cậy đến nhắc nhở các ngươi. Bị người mình dạy dỗ tốt hơn bị thiên ma dạy dỗ nhiều. Dù sao sau này chúng ta phải đối mặt với rất nhiều loại thiên ma, bọn hắn sở hữu thần thông khó lòng tưởng tượng, có kẻ khiến các ngươi buông bỏ đề phòng, có kẻ chọc giận các ngươi, khiến các ngươi mất lý trí, có kẻ sẽ khơi gợi dục vọng của các ngươi... Vào lúc này, chỉ có giữ vững bản tâm của mình, duy trì đầu óc tỉnh táo từ đầu đến cuối mới có thể nhìn thấu bọn hắn, sau đó chiến thắng bọn hắn. Nếu không dù có người báo thù cho các ngươi thì đã sao? Các ngươi chết rồi, dù ngậm cười nơi chín suối cũng đã mất mạng, nói không chừng những kẻ bị sư môn các ngươi đánh chết biến thành ma, sau khi vào địa phủ sẽ tiếp tục ức hiếp các ngươi!"

Nhóm người chấn động, nhìn Đỗ Cách với vẻ ngạc nhiên. Tạ Trọng trầm mặc một lúc, hoàn toàn hồi phục lại, hai tay hắn ôm quyền, trịnh trọng hành lễ với Đỗ Cách:

"Đa tạ Trình Vũ sư đệ dạy bảo."

Những người khác cũng phản ứng lại, vui vẻ chân thành hành lễ với Đỗ Cách:

"Đa tạ Trình Vũ sư đệ dạy bảo."

Được Đỗ Cách can thiệp kịp lúc, nhóm người đang ở bờ vực sụp đổ bị hắn kéo lại, thù hận cũng theo đó dần dần tan biến, tâm cảnh ai nấy đều bình tĩnh, dường như trưởng thành hơn nhiều. Đỗ Cách mỉm cười:

"Như vậy mới phải! Chôn vùi thù hận trong lòng, làm kẻ thù tê liệt, chờ khi đối phương buông lỏng, nên gọi người lớn thì gọi người lớn, nên ra tay độc ác thì ra tay độc ác..."

La Phàm cười hì hì, gãi đầu nói:

"Trình sư đệ nói đùa, lần này chúng ta thật sự đã nhận được bài học, không làm mấy chuyện lấy ơn báo oán nữa."

"Đúng vậy, đúng vậy, Trình sư đệ cũng chỉ muốn tốt cho chúng ta thôi."

Thạch Đại Sơn lên tiếng:

"Nghĩ kỹ lại, hành vi của chúng ta hôm nay quả thật rất ấu trĩ, như sư đệ đã nói, nếu sư đệ thật sự là thiên ma, chúng ta một người cũng không sống nổi."

"Nhưng ta thật sự là thiên ma!” Đỗ Cách cười nói:

"Nếu là người tu đạo, sao lại tra tấn các ngươi như ta chứ?"

Nhóm người sửng sốt, ngay cả đạo trưởng Thanh Tùng bước xuống cũng ngơ ngác ngay tại chỗ. Triệu Hồng Mai trợn to mắt, tự lộ ra, vậy mà hắn lại tự để lộ, hắn muốn làm gì? Tạ Trọng sững sờ một lúc, cười bảo:

"Trình Vũ sư đệ nói đùa, thiên ma giáng thế chẳng qua chỉ mới hai ngày, có lợi hại đến mấy cũng không thể dựa vào sức mình áp chế tất cả chúng ta chỉ trong hai ngày được. Nếu thiên ma giỏi giang như Trình Vũ sư đệ, giới tu tiên cũng không cần đánh với bọn hắn nữa, trực tiếp rửa sạch cổ, mặc bọn hắn chém là xong."

"Đúng vậy, Trình sư đệ, vừa nãy chiến đấu với chúng ta, ngươi đều dùng đạo thuật."

La Thiến nói.

"Đúng, nên giữ vững thái độ này. Ngươi biết ta là thiên ma, ta cũng hiểu rõ ngươi biết ta là thiên ma, nhưng tất cả mọi người đều không thừa nhận ta là thiên ma, còn tìm lý do ta không phải thiên ma. Mọi người trưởng thành rất nhanh!"

Đỗ Cách nhìn nhóm người với vẻ khen ngợi.

Mọi người đầu đầy vạch đen, nếu là chuyện mọi người đã biết, ngươi còn nói ra làm gì? Từ khóa của ngươi là ngượng ngập sao?

"Trình sư đệ thật biết nói đùa."

Tạ Trọng cười:

"Nên dạy dỗ cũng đã dạy xong rồi, không cần dạy tiếp nữa, chúng ta biết sai rồi, Trình sư đệ tha cho trái tỉm nhỏ bé chịu đủ tàn phá của chúng ta đi!"

Đỗ Cách nhìn hắn, cười bảo:

"Đúng, đúng, nói đùa thôi mà, mọi người đừng xem là thật! Sao ta có thể là thiên ma được? Có câu không đánh không quen biết, bây giờ các người chịu coi là bạn rồi chứ!"

"Tất nhiên, nếu rồng trong loài người như Trình sư đệ đây không có tư cách làm bạn với chúng ta, chúng ta cũng quá có mắt không tròng rồi."

La Phàm đáp.
Bình Luận (0)
Comment