Chương 591: Không Đánh Không Quen Biết
Chương 591: Không Đánh Không Quen BiếtChương 591: Không Đánh Không Quen Biết
"Không, phải là Trình sư đệ chịu làm bạn với chúng ta là vinh hạnh của chúng ta."
Trương Từ Khanh nói:
"Thanh Tâm Quan có Trình sư đệ, sợ là giới tu tiên sau này sẽ tỏa sáng rực rỡ."
"Không thể không nói, thân thủ của Trình sư đệ rất tuyệt, dùng bùa định thân đến mức xuất thần, sau này ai dám nói phù phái không giỏi chiến đấu, ta sẽ liều với kẻ đó..."
"La Phàm, ta thấy tốt nhất ngươi nên tìm tấm vải che người lại. Dù Trình sư đệ nói da mặt phải dày, nhưng ngươi cũng nên để ý phụ nữ ở hiện trường chứ!"
La Thiến đỏ mặt nói. Liên tiếp chịu chấn động, La Phàm đã sớm quên bản thân không mảnh vải che thân, nghe vậy không khỏi thẹn đỏ mặt, tìm cái quần rách dưới đất, luống cuống mặc vào. Rốt cuộc bây giờ các ngươi có biết hắn là thiên ma hay không! Nhìn Trình Vũ xưng huynh gọi đệ với nhóm người kia, Trần Tử Vĩnh trợn mắt, tràn đầy nghi ngờ, hắn cũng bị đám người này làm cho mơ hồ. Trình Vũ nói đúng, nhóm người này trưởng thành quá nhanh. Hắn nhìn thấy rất rõ ràng, vừa nãy Trình Vũ đã làm động tác mở bảng cá nhân ra, trừ thí sinh ai lại biết mở bảng cá nhân để xem thông tin chứ? Nhưng bây giờ hắn có miệng không thể nói, chỉ sốt ruột suông chứ không còn cách nào. Lúc này cuối cùng hắn đã nhớ ra phải lo lắng cho chính mình, lôi kéo nhóm nhân tài mới nổi của giới tu tiên này xong, bước kế tiếp Trình Vũ sẽ đối phó hắn! Thật đáng chết, rõ ràng hắn có được hảo cảm của đám người này trước, sớm biết như thế hắn đã ra tay trước chiếm ưu thế, lúc Trình Vũ xuất hiện, hắn nên lên tiếng bày tỏ. Đỗ Cách là hồ ly già ngàn năm, nhóm người này ngụy trang giỏi đến mức nào chăng nữa, sao có thể thoát khỏi mắt hắn. Dù sao thiên ma phù hợp với lời nói và hành động của hắn hơn, chuyện chỉ mới tu hành một ngày đã có thể đè tất cả mọi người ra đánh quá nhảm nhí, hoàn toàn không hợp lý. Nhưng ai quan tâm chứ! Hắn đã quét được kỹ năng hữu nghị từ nhóm người này rồi.
Không đánh không quen biết: Sau khi đối thủ bị ngươi đánh cho khâm phục, sẽ trở thành bạn bè biết suy nghĩ cho ngươi.
Bị hắn đánh phục, dù biết hắn là thiên ma, mọi người cũng sẽ là bạn tốt... Có điều nhìn thấy kỹ năng mới nhảy ra, Đỗ Cách vẫn thở dài một tiếng, nếu có thể đưa kỹ năng này ra ngoài thì tốt biết mấy, rõ ràng có lợi với việc giao tiếp của hắn ở hiện thực hơn!......
"Trình sư đệ, ta làm chủ, chúng ta uống một bữa thỏa thích, những gì học được trong ngày hôm nay, nhiều hơn hai mươi năm trước của ta rất nhiều!"
Trương Từ Khanh nói:
"Không thể không nói, hòa bình quá lâu rồi, chúng ta đã quên giang hồ hiểm ác, cũng nên bị dạy dỗ một trận."
"Đến lúc đó mong Trình sư đệ hãy kể cho chúng ta nghe tin tức của những thiên ma khác."
Thạch Đại Sơn cười nói:
"Trình sư đệ hiểu biết về thiên ma chỉ tiết hơn chúng ta nhiều, té ngã một lần là đủ rồi, chúng ta không thể ngã lần thứ hai."
"Ta cũng muốn thỉnh giáo Trình sư đệ về cách dùng bùa chú."
Tạ Trọng nói:
"Ta cảm thấy hình như phái Mao Sơn có chút nhầm lẫn về cách sử dụng bùa chú."
"Không thành vấn đề."
Đỗ Cách cười đồng ý:
"Ta học nghệ một ngày đã bị sư phụ đuổi xuống núi, vừa khéo cũng muốn tìm hiểu thông tin của giới tu hành với các vị sư huynh."
"Trình sư đệ, còn hắn ta phải làm sao đây?"
La Thiến đột nhiên nhìn về phía Trần Tử Vĩnh vẫn luôn bị bùa yên lặng khống chế, lên tiếng hỏi:
"Ngươi định đối phó hắn thế nào?"
Mấy người còn lại đều rời mắt qua đó. Tất cả mọi người ở hiện trường đều được Trần Tử Vĩnh tỏ tình, bị kỹ năng ảnh hưởng nên vẫn luôn có cảm tình với hắn. Trần Tử Vĩnh nhìn họ với vẻ đáng thương.
"Trình sư đệ, hay là tha cho hắn đi!"
Tạ Trọng nói:
"Tuy hắn lừa chúng ta, nhưng đến nay hắn cũng không làm ra chuyện nguy hại quá lớn, chẳng qua chỉ tỏ tình với một số người mà thôi."
"Ta cảm thấy thiên ma cũng không hoàn toàn xấu xa..."
Bạch Kiều liếc mắt nhìn Đỗ Cách, lẩm bẩm nói.
"Bốp!"
Đỗ Cách bay lên tung chân, đá văng Trần Tử Vĩnh đang bị cố định, bùa định thân lập tức giải trừ. Trần Tử Vĩnh bò dậy muốn bỏ chạy. Nhưng ngay sau đó lại bị Đỗ Cách nắm tóc, vật hắn qua vai đập vào tường. Nếu là khi trước hắn đã giết chết Trần Tử Vĩnh rồi. Nhưng bây giờ có kỹ năng không đánh không quen biết, tất nhiên phải biến hắn ta thành bạn của mình. Giết người trong thế giới hòa bình quá tàn nhẫn. Hắn là minh tỉnh, bất kỳ lúc nào cũng phải chú ý bảo vệ hình tượng của mình. Thấy Đỗ Cách bỗng trở nên bạo ngược, mọi người lại lần nữa ngơ ngác. Ánh mắt La Thiến lóe lên một chút không nỡ:
"Trình sư đệ, ngươi muốn giết thì giết, hành hạ hắn làm gì?"
"La sư muội, đối phó với đám ma này không thể nhẹ tay mềm lòng được. Để bọn hắn ý thức được sự mạnh mẽ của chúng ta mới thuần hóa được bọn hắn, nếu không sẽ bị bọn hắn nhân chỗ trống mà chui vào..."