Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 605 - Chương 605: Bí Mật Tam Thanh Đường

Chương 605: Bí Mật Tam Thanh Đường Chương 605: Bí Mật Tam Thanh ĐườngChương 605: Bí Mật Tam Thanh Đường

Có điều.

Linh lực bị áp chế, nhưng từ khóa tăng lên, thuộc tính mang lai không giảm yếu, sức mạnh hải thần cũng không bị giảm yếu...

Đỗ Cách vung tay đánh ra một lá bùa ngũ lôi, tốc độ của bùa ngũ lôi cũng bị áp chế, từ từ bay ra, bị một lão đạo sĩ trong đó tiện tay tấn công chưởng tâm lôi đánh bại.

Vẻ mặt Đỗ Cách biến sắc, khắc phụ, quay người xông về phía ấn thiên sư, vừa chạy, vừa hét:

"Hôm nay ông có chết, cũng phải thả hết yêu ma trong động Phong Ma ra."

"Ấu trĩ!"

Lão đạo sĩ đã giải trừ được trận pháp, hừ một tiếng, vung tay đánh ra một bùa chú.

"Cấm."

Bùa chú rơi lên người Đỗ Cách, giữ hắn nguyên tại chỗ.

"Thái sư thúc, đừng, Trình Vũ hắn vốn không phải là truyền nhân của Thịnh Văn Hoa."

Thấy Đỗ Cách bị áp chế, Trương Tự Khanh lập tức lo lắng.

"Hắn là đệ tử của Tố Vấn đạo trưởng, thiên ma đã tràn vào Sở sự vụ đặc biệt, chúng ta đến động Phong Ma là để mượn sức mạnh của Quỷ Vương, đối kháng với thiên ma ở Sở sự vụ đặc biệt, chúng ta..."

"Tự Khanh, đừng nói nữa. Tam Thanh Đường chúng ta không thể cúi đầu trước những kẻ dùng trận pháp nhốt người, không dám đường đường chính chính chiến đấu."

Đỗ Cách ngắt lời hắn, hừ lạnh một tiếng.

"Giới tu hành hiện nay chẳng qua chỉ là những kẻ đầu trâu mặt ngựa, lại làm sao có thể hiểu sự vĩ đại của đạo trường sinh."

"Trình ca, đừng chọc giận thái sư thúc."

Trương Tự Khanh nói:

"Tại sao cứ phải hất nước bẩn lên người mình! Thái sư thúc không phải người không thấu tình đạt lý, chúng ta giải thích rõ ràng với hắn, hắn sẽ hiểu chúng ta, Trần Tử Vĩnh, ngươi nói gì đi chứ!"

"Trương Tự Khanh, người cũng là tên phế vật."

Trần Tử Vĩnh nhìn hắn một cái, nói:

"Người của Tam Thanh Đường, thà chết đứng còn hơn sống quỳ. Họ đừng nghĩ có được bất kỳ bí mật Tam Thanh Đường từ miệng sư huynh."

Trương Tự Khanh ngẩn người.

Đỗ Cách lướt nhìn Trần Tử Vĩnh rất phối hợp, nói:

"Đúng thế, giết ta đi! Ta sẽ không nói ra bí tịch mà các sư tổ vất vả hoàn thành, đạo trường sinh thất truyền từ đây, cũng không thể để lại cho đám tiểu nhân tự sướng tự luyến các ngươi, ngươi tưởng Tam Thanh Đường chỉ có mấy người chúng ta sao? Ngàn năm lại đây, các đại môn phái sớm bị chúng ta thấm thành cái sàng rồi."

Hai lão đạo sĩ quay sang nhìn nhau, cùng thấy sự thận trọng trong mắt đối phương.

Một người trong đó sầm mặt. "Lời này có thật không?"

"Đâu có thiên ma gì?"

Đỗ Cách cười lạnh lùng một tiếng.

"Đều là người của Tam Thanh Đường chúng ta, tính thời gian, bây giờ chưởng môn các phái chắc đã bị người của chúng ta khống chế. Chưởng môn các phái cũng là một đám ngu xuẩn, một tên thiên ma đã lừa được họ, không để họ truyền thông tin ra, đúng là không truyền..."

Đám người Trương Tự Khanh

Hai lão đạo sĩ lại quay sang nhìn nhau.

Lão đạo sĩ điều khiển trận pháp cau mày nói:

"Sư đệ, ngươi mau về điện Thiên Sư một chuyến, xem có phải như lời hắn nói không."

Hai lão đạo trấn thủ động Phong Ma, không biết rõ chuyện ở bên ngoài, một lão đạo trong đó nhìn Đỗ Cách một cái, lấy ra linh phù, lấy thân hợp phù, lập tức biến mất trong trận pháp.

Lão đạo còn lại nhìn Đỗ Cách một cái, đứng im bất động.

"Lão già, ngươi sẽ không có được thông tin gì từ chỗ ta đâu, ta muốn chết, không ai có thể ngăn được ta?"

Đỗ Cách hừ một tiếng, một dòng nước đã phủ lên mặt hắn, bao trùm cả đầu của hắn trong đó.

Trong nước, hắn nở nụ cười chế nhạo với lão đạo sĩ, thản nhiên chấp nhận cái chết.

"Trình ca."

"Trình ca, đừng."

Đám người Trương Tự Khanh thấy cột bước bao trùm cái đầu của Đỗ Cách, giãy giụa xông về phía Đỗ Cách, muốn cứu hắn ra.

Trần Tử Vĩnh nhìn Đỗ Cách, trợn mắt há hốc miệng, có chuyện gì vậy?

Thực sự muốn ép chết bản thân sao?

Tốc độ phản ứng của lão đạo sĩ nhanh hơn tất cả mọi người, lúc bọc nước bao trùm cái đầu của Đỗ Cách, đã vụt người đến bên cạnh hắn, đưa tay tóm lấy nước trên mặt hắn.

Tam Thanh Đường vô cùng quan trọng, hắn không thể nào để Đỗ Cách chết.

Liền sau đó.

Bọc nước bao trùm lên mặt Đỗ Cách bỗng biến thành hai cái mũi khoan làm bằng băng, đập mạnh về phía đôi mắt lão đạo sĩ.

Lão đạo sĩ vụt người ngửa ra sau theo bản năng, còn một đạo bùa định thân của Đỗ Cách đã dán lên trước ngực hắn.

Thân hình lão đạo sĩ bỗng dừng lại, dưới ngời đau dữ dội, trúng một cú đá háng của Đỗ Cách.

Sau đó.

Hai tay Đỗ Cách vung lên như xe gió, từng lá bùa định thân liên tiếp rơi trên người lão đạo sĩ.

Sau đó, một lá bùa ngũ lôi dán lên trước trán của hắn.

Đỗ Cách vụt người bay lùi lại.

Âm! Lôi quang tấn công nổ trên đầu của lão đạo sĩ.

Búi tóc của lão đạo sĩ bị nổ tung, mặt mũi đen xì, không cam tâm nhìn Đỗ Cách, miệng phun ra khói đen, nằm dưới đất.

Đỗ Cách mới thở nhẹ nhõm, lấy ra một sấp bùa chú trong túi luôn mang theo người dán lên toàn thân lão đạo sĩ.

Lúc này.

Đám người Trương Tự Khanh mới chậm rãi đi đến.

Trương Tự Khanh nhìn thái sư thúc bị đánh ngã, ánh mắt nhìn Đỗ Cách rất kinh hãi.
Bình Luận (0)
Comment