Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 641 - Chương 641: Cố Ý

Chương 641: Cố Ý Chương 641: Cố ÝChương 641: Cố Ý

Sau khi nàng tắm rửa sạch sẽ cũng không thể làm cho ánh mắt của Đỗ Cách có chút thay đổi khiến Lạc Sương nghỉ ngờ về mị lực của mình;

Ngày thứ năm, Lạc Sương cố ý tạo dáng dâm đãng trước mặt Đỗ Cách.

Sau đó nàng bị Đỗ Cách lấy thân phận đế sư khiển trách một trận, hẳn còn nói một câu mong công chúa hãy tự trọng khiến nàng vô cùng xấu hổ...

Quan hệ của hai người cứ được kéo gần lại trong những ngày rèn luyện như vậy, Lạc Sương ngày càng ở lại và tín nhiệm Đỗ Cách hơn.

Một nữ tử yếu đuối lo lắng sợ hãi vất vả lắm mới có chỗ dựa vào, kiểu tín nhiệm này là tất nhiên.

Hơn nữa tỉnh thần làm gương của Đỗ Cách cũng khiến Lạc Sương cảm động đến mức sau này khi nàng luyện công đều không cần Đỗ Cách phải đốc thúc, đương nhiên nàng không biết Đỗ Cách có được Hải Thần chỉ lực nên hắn ở trong nước thoải mái hơn ở trên bờ rất nhiều.

So sánh với nàng, mấy ngày nay, Đỗ Cách lại sống giống với một hoàng đế hơn. ...

Ở trong rừng sâu núi thằm.

Đỗ Cách hoàn toàn không biết gì về thế giới bên ngoài. Hắn chỉ phán đoán sơ bộ về bên ngoài qua số người tham gia chiến trường dị tỉnh.

Lúc mới đoạt xá, trên chiến trường có hơn hai nghìn người.

Nhưng năm ngày sau đó đã chỉ còn lại hơn 1300 người, năm ngày mà đã biến mất gần một nghìn người đã đủ để chứng minh bên ngoài đang rung chuyển như thế nào.

Chắc chắn đã có người tiết lộ tin tức của họ mà đám chiến sĩ xâm lược của họ có lẽ cũng đã thu hút sự chú ý của thổ dân trên thế giới này, đồng thời đang tiến hành nhắm vào họ.

Một nghìn người chết, xác suất lớn là bị quy tắc mới thay đổi của vũ trụ giải trí hiện đại lừa chết.

Dù sao hắn cố gắng tìm kiếm từ khóa như vậy, thậm chí còn biến mình thành người trung thành tuyệt đối với Lạc Sương, được nàng coi thành đế sư mà tín nhiệm trăm phần trăm.

Nếu là trước kia, có lẽ kỹ năng thăng cấp đã xuất hiện từ sớm.

Nhưng bây giờ đến một kỹ năng thăng cấp cũng không thức tỉnh.

Vậy tình huống của đám người ở bên ngoài có lẽ cũng không quá khác với hắn.

Thuộc tính đơn thuần tăng lên thì thứ được tăng cường chỉ là ngũ giác và thể lực, lực khôi phục các thứ, nếu không có kỹ năng phụ trợ, vậy nhiều nhất chỉ là nửa siêu nhân mà thôi.

Vui vẻ quá mức, gặp được kẻ tàn nhẫn thì bị xử lý quả thật là chuyện quá bình thường.

Xét đến cùng, chiến sĩ dị tỉnh dựa vào kỹ năng thăng cấp để đánh thiên hạ, còn thuộc tính chẳng qua chỉ để phụ trợ mà thôi.

Hoạn nạn tùy duyên. Vừa bắt đầu ngẫu nhiên vào một khu rừng rậm chưa chắc đã là điều không tốt. ...

Năm ngày sau, hai người Đỗ Cách đi ra khỏi núi rừng.

Ở lại bên trong núi rừng luyện công, tìm kiếm đồ ăn, xây dựng nơi ẩn nấp, cuộc sống bình thản mà phong phú.

Ở một mức độ nào đó mà nói thì đã làm phai mờ đi những thù hận trong lòng Lạc Sương.

Những ngày này là những ngày yên bình nhất mà nàng từng trải qua. Từ trong núi rừng đi ra ngoài, khoảnh khắc khi một lần nữa đối diện với thế giới bên ngoài, trong lòng Lạc Sương có một chút hoang mang, thậm chí còn có một chút bài xích khi phải đối diện với hiện thực tàn khốc.

Nàng quyến luyến liếc mắt nhìn lại nơi núi rừng rậm rạp kia, cất tiếng hỏi:

"Sư phụ, tiếp theo đây chúng ta sẽ đi đâu?"

"Công chúa, ngươi đang sợ hãi sao?"

Đỗ Cách hỏi.

"Có một chút."

Dưới sự dạy dỗ của Đỗ Cách, Lạc Sương đã học được cách thản nhiên đối mặt với tâm tư của mình, lúc nói chuyện đã không còn vòng vo nữa.

"Còn nhớ ta đã dạy ngươi thế nào không?"

Đỗ Cách hỏi, một sợi dây mây tự nhiên rơi xuống trong lòng bàn tay hắn.

Thấy sợi dây mây kia, Lạc Sương bất giác run rẩy một trận, vội vàng nói:

"Lúc ta muốn lùi bước thì hãy nhớ đến phụ thân và huynh đệ đã chết, nhớ đến những hộ vệ vì bảo vệ ta mà bỏ mạng, nhớ đến những vinh hoa phú quý mà ta đã mất đi, nhớ đến cảnh sau khi ta bị Định Quốc Công bắt lấy thì đã gặp phải cảnh ngộ thế nào..."

Rất tốt.

Ngươi đã học được cách PUA chính mình rồi!

Thao túng tâm lý.

Thao túng tâm lý.

Đỗ Cách vui vẻ nhìn Lạc Sương, hỏi tiếp:

"Vậy ngươi đã suy nghĩ thông suốt hay chưa?"

"Thông suốt rồi."

Ánh mắt Lạc Sương dần dần kiên định hẳn lên, nàng nắm chặt lấy nắm đấm, quả quyết nói:

"Ta muốn phục quốc, ta muốn đánh bại Định Quốc Công, ta muốn trở thành vị nữ hoàng đầu tiên trong lịch sử, mở ra một thời thịnh thế mà trước đây chưa từng có."

"Ừm, suy nghĩ thông suốt rồi thì đi thôi."

Đỗ Cách thuần thục thu lại dây mây, dẫn đầu đi ra khỏi núi rừng.

Chiến trường dị tỉnh trước đó đã vội vàng kết thúc, chỉ dùng thời gian chưa đến nửa năm.

Chiến trường dị tỉnh lần này, Vũ Trụ Giải Trí cần phải kéo dài thời gian thêm nữa.

Trong tình huống kỹ năng tiến giai không dễ dàng có được, Đỗ Cách muốn thử xem có thể làm ra một vật phẩm diễn sinh hay không.
Bình Luận (0)
Comment