Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 646 - Chương 646: Loạn Thế

Chương 646: Loạn Thế Chương 646: Loạn ThếChương 646: Loạn Thế

Đỗ Cách nói:

"Loạn thế có cách tạo phản của loạn thế, và thời bình thì có cách tạo phản của thời bình."

"Nhưng sau khi chúng ta rời đi, nếu hắn ta chạy mất thì phải làm thế nào?"

Lạc Sương trầm ngâm một lúc, nhìn về phía Lô viên ngoại hỏi.

"Hai người khách qua đường như chúng ta hù dọa hắn ta một phen, nói không chừng hôm nay sau khi rời đi thì sẽ không còn trở lại nữa."

Đỗ Cách nhìn về hướng Lô viên ngoại, nói tiếp:

"Nếu chỉ vì vậy mà hắn ta từ bỏ nhà cửa sản nghiệp, vậy thì hắn ta cũng quá ngu xuẩn."

Lô viên ngoại vốn đã có suy tính sẽ chạy trốn nơi này, nhưng Đỗ Cách vừa nói như vậy, suy nghĩ trong đầu hắn ta lại lung lay.

"Huống hồ, trên khắp thiên hạ này chẳng lẽ hắn ta là vương thổ, nếu hắn ta muốn chạy thì có thể chạy đến nơi nào được chứ?"

Đỗ Cách cười cười, thản nhiên nói:

"Nếu thật sự có ngày đó, chúng ta sẽ trình bài hịch hắn ta viết ra để nhục mạ hoàng đế Sùng Minh Quốc lên quan phủ, tội danh hắn ta rành rành ra đó, ta tin hắn ta sẽ không thể ngủ được yên giấc...

Mẹ kiếp!

Người đang ngồi trong nhà, họa từ trời giáng xuống.

Lô viên ngoại thầm mắng Đỗ Cách trong lòng, thiên hạ này sao lại còn có người lòng dạ hiểm độc như vậy chứ?

"Không dám chạy, không dám chạy."

Lô viên ngoại lúng túng nói.

"Chính xác, đây mới là lựa chọn của người thông minh."

Đỗ Cách nhìn Lô viên ngoại với ánh mắt tán thường, nói tiếp:

"Thử tiến về trước một bước, thăng quan tiến chức, lùi một bước ngồi tù mọt gông. Lô viên ngoại, ngươi là người sáng suốt, mà người sáng suốt đương nhiên biết được mình nên làm thế nào..."

Lô viên ngoại khóc không ra nước mắt.

Lạc Sương chỉ biết trố mắt nhìn, giờ khắc này nàng mới thật sự hiểu rõ, phương pháp chiêu mộ nhân tài mà Đỗ Cách dạy cho nàng là gì. ...

Rời khỏi nhà của Lô viên ngoại, Lạc Sương vẫn còn chưa lấy lại tỉnh thần:

"Sư phụ, làm vậy có ổn không? Nếu dùng cách đó để mời chào nhân tài thì tương lai dù có phục được quốc thì danh tiếng của ta cũng nát!"

"Công chúa, lịch sử được viết nên bởi người chiến thắng."

Đỗ Cách cười lắc đầu.

"Nếu công chúa tương lai thật sự có thể đăng cơ đại bảo. Vậy những người này sẽ biến thành thần tử phò long, bọn họ tự nhiên sẽ giúp công chúa tô son trát phấn. Khi đó, không phải bọn họ bị ép buộc nên mới gia nhập đại quân của công chúa, mà là bọn họ chủ động gia nhập. Vì điều này sẽ mang lại vinh quang cho bọn họ."

"Nếu nó không thành công thì sao? Chẳng phải sẽ hại bọn họ sao?" Lạc Sương hỏi.

"Nhất tướng công thành vạn cốt khô."

Đỗ Cách nói.

"Làm tướng quân thì không thể có lòng nhân từ, huống chỉ là quân vương của một quốc gia."

Lạc Sương im lặng một lúc lâu rồi mới thở dài một tiếng, nàng nhìn Đỗ Cách, nói.

"Sư phụ, lần nay ta thật sự hiểu ra rồi. Vậy tiếp theo chúng ta sẽ đi tìm thêm những ngươi như Lô viên ngoại sao?"

"Đúng vậy."

Đỗ Cách cười cười.

"Cũng thuận tiện bố trí một ván cờ nhàn luôn, không chừng tới lúc lại cần đến. Nhưng nếu chúng ta thật sự muốn làm chuyện lớn thì không thể chỉ vào những tiểu dân như này, mà còn phải dựa vào những đại thế gia, đại thương nhân, hoặc là nói các đại môn phái kia. Đánh giặc, là đánh tiền, cũng là đánh người."

"§ư phụ, biện pháp của ngươi chỉ có thể mời chào kẻ yếu, vậy thì cường giả thì phải mời chào thế nào?"

Lạc Sương lại hỏi.

"Lấy tình động, lấy lợi dụ."

Đỗ Cách đáp.

"Khi gặp phải cường giả thật sự thì sư phụ sẽ dạy ngươi từng bước một. Cái khác không dám nói chứ trong chuyện kết giao bằng hữu không ai làm tốt hơn sư phụ đây."...

Hành trình kế tiếp, Đỗ Cách và Lạc Sương vừa đi vừa bồi dưỡng thế lực của mình.

Đại tài chủ, đại địa chủ, thương nhân... phàm là người có chút năng lực, sau khi gặp được Đỗ Cách thì đều biến thành phần tử tạo phản tiềm năng, trên đầu xuất hiện một thanh kiếm sắc tùy thời có thể xuống.

Trong giang hồ không có truyền thuyết của Tứ công chúa, nhưng khắp nơi đều là bóng dáng của Tứ công chúa.

Đỗ Cách từng chút từng chút tạo ra một dòng nước ngầm, thiết lập 'sư phụ' và 'trung thần' của hắn cũng càng lúc càng ổn định. ...

Khi hai người đến trọng trấn Đại Thông của Sùng Minh quốc thì Đỗ Cách mới có tin tức về những chiến sĩ khác.

Trên tường thành của thị trấn có dán một thông cáo:

"„. Nghĩ rằng có thiên ma loạn thế, nếu bên cạnh xuất hiện người nghi là thiên ma, hàng xóm láng giềng có thể báo cáo với quan phủ, nếu báo cáo là thật thì thưởng trăm lượng bạc trắng. Thiên ma có những đặc tính nhận dạng sau: lời nói và hành động khác hẳn với ngày thường..."

Người dân bu xung quanh bảng thông cáo vừa đọc vừa hào hứng thảo luận xem người xung quanh có ai có thể là thiên ma.

"Ta nghe nói ở Danh Dương thành có một tiểu tử nông gia đột xuất khẩu thành thơ, được mười dặm tám hương khen là thần đồng. Cha hắn cũng dẫn hắn đi khắp nơi khoe khoang, ai ngờ đột nhiên có quan binh tới bắt, sau khi kiểm chứng đúng thật là thiên ma thì hôm sau đã bị trảm..."
Bình Luận (0)
Comment